Chương 13: Ăn miếng trả miếng

Dịch: Anh Nguyễn

Nghe Tả Bá nói, Long Thần nheo mắt. Sở dĩ Tả Bá nói như vậy là vì bố mẹ họ quen nhau và mẹ họ là bạn thân, trùng hợp là cả hai mẹ đều mang thai cùng lúc nên đã đính hôn hai đứa con của mình từ trong bụng mẹ. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân bị hủy bỏ vì cả hai đã sinh được hai đứa con trai.

"Ngài Tả đây có vẻ tâm tình rất tốt nên mới coa hứng kể lại chuyện cũ đó nhỉ." Long Thần bình tĩnh nói với đôi mắt quyến rũ liếc nhìn Tả Bá, cho thấy anh hoàn toàn không có hứng thú với chủ đề đó của Tả Bá.

Tả Bá chắc chắn biết Long Thần không thích mình, nhưng cậu vẫn tận dụng mọi cơ hội để trêu chọc Long Thần. Cậu lơ đãng thổi điếu thuốc cười khúc khích: "Tôi luôn mơ sẽ được cưới cậu, sao có thể là chuyện cũ được?”

Sau đó, cậu nhìn Long Thần, anh nghe vậy tức giận nheo mắt lại, nở một nụ cười tà ác, toát ra vẻ nam tính nhưng đáng sợ như một con thú hoang.

"Kết hôn với tôi?" Long Thần trong nội tâm cười lạnh, trong mắt lập tức lộ ra lạnh lùng: "Tả Bá anh sao dám? Nói đến nhân phẩm của anh thì không ai có thể nói nổi, lại còn tùy tiện lên giường với phụ nữ?"

Nhìn thẳng vào Long Thần, cậu cuối cùng đã thay đổi vẻ mặt, Tả Bá cong khóe miệng lên, như thể rất vui khi chọc tức được Long Thần. Hơn nữa, ánh mắt dán chặt vào Long Thần của cậu càng trở nên phù phiếm, hoàn toàn trêu chọc Long Thần bằng đôi mắt cố định của mình.

Biết mình không mong đợi điều gì tử tế từ cái miệng bẩn thỉu của Tả Bá, Long Thần lập tức che giấu cảm xúc dao động trong mắt. Tuy nhiên, khi bắt gặp ánh mắt khinh thường của Tả Bá, anh nhíu mày nghĩ: "Tên khốn kiếp này luôn nhìn mình như vậy là có ý gì? Anh ra liệu có coi mình là phụ nữ không?"

Tuy nhiên, Long Thần đang tức giận đột nhiên không hiểu sao lại mỉm cười, vui vẻ nói: “Tôi rất tò mò một người đàn ông khi bị người khác khoét mắt có thể chịu đựng được bao nhiêu đau đớn.”

Cùng với nụ cười của anh, khuôn mặt anh trông quyến rũ nhưng rất đáng sợ.

Nghe được lời đe dọa của Long Thần, Tả Bá chỉ cười khúc khích, coi đó như một trò đùa như thường lệ. Cậu dang rộng vòng tay với mùi khói bốc ra: “Nếu cậu muốn thử, tôi sẽ cho cậu cơ thể này để cậu thử nghiệm, nhưng...” Cậu dừng lại, lập tức ngước lên nhìn Long Thần, cúi xuống, mỉm cười: “Thay vào đó, cậu phải lấy thân mình thế chỗ của nữ tù nhân kia."

"Lấy cơ thể của tôi thay thế?" Long Thần ngay lập tức khịt mũi sau khi nghe bài phát biểu của Tả Bá và nhìn cậu với vẻ khinh bỉ. Sau đó anh nói với giọng không vội vàng: “Đừng so sánh tôi với những người phụ nữ đó để giải tỏa ham muốn tìиɧ ɖu͙© của anh. Thanh kiếm của tôi rất sắc bén, anh nên cẩn thân một chút. Nếu không, nó sẽ nhuốm máu khốn nạn của anh đấy."

Ý của anh trong lời nói là: "Đừng ép tôi gϊếŧ tên khốn này."

Hai người đàn ông này cãi nhau liên tục - một người nói vui vẻ trong khi người kia đe dọa. Hách Cảnh Diêm ôm Từ Dương Nhất trong vòng tay bước vào, nhìn hai người đàn ông này vừa nhìn thấy nhau lại bắt đầu đánh nhau, và nói: “Hai người đánh nhau không bao giờ chán nhỉ.”

Sau đó hắn ngồi xuống, ôm Từ Dương Nhất vào lòng, như không muốn xen vào.

Ba người họ lớn lên cùng nhau từ khi còn bé. Long Thần hồi nhỏ không thực sự ghét Tả Bá. Nhưng bằng cách nào đó, hai người bắt đầu ăn miếng trả miếng, mặc dù Long Thần luôn có thái độ thù địch với Tả Bá. Mỗi lần gặp nhau, Tả Bá luôn tán tỉnh Long Thần. Dần dần, cậu bị đưa vào danh sách đen của Long Thần nên mỗi lần gặp nhau họ luôn gây gổ.

Hơn nữa, cả ba người họ đều sinh ra trong gia đình quân nhân và đều được biết đến rộng rãi ở nước H.

Bình luận và đề cử truyện nha mọi người (⁠。⁠♡⁠‿⁠♡⁠。⁠)