Chương 11: Nguy hiểm hiện ra

Dịch: Anh Nguyễn

“Đại ca, người cung cấp thông tin của chúng ta... đã bị người của Hách Cảnh Diêm bắt giữ.” Lúc này, trong căn phòng tối tăm dưới lòng đất, một người đàn ông run rẩy vì sợ hãi và đổ mồ hôi, lặng lẽ nuốt khan, cúi đầu báo cáo với người đàn ông đang quay mặt về phía mình.

Người đàn ông có biệt danh "đại ca" cao lớn và rắn chắc, phát ra tín hiệu nguy hiểm như một con thú hoang. Gã nở một nụ cười tà ác và trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: "Bắt được."

Hai chữ đơn giản đó khiến người đàn ông bị sốc, anh ta nhanh chóng nói: "Lần sau tôi sẽ cử thuộc hạ thông minh hơn làm người cung cấp thông tin. Đại ca, hãy cho tôi một cơ hội nữa."

Tay anh run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ra từ lỗ chân lông trên đầu. Anh sợ hãi đến mức thở mạnh sau khi nói xong, tuy nhiên, anh chưa kịp nói thêm gì thì một người đàn ông khác đứng bên cạnh đã bóp cò và kết liễu cuộc đời anh ta không chút do dự.

“Người của mày thì sao? Mọi việc ổn chứ?” Hỏi người đàn ông đứng bên cạnh mình, tên đại ca nói với giọng lạnh lùng và không chút thương hại.

Người đàn ông bóp cò dí súng vào mặt người khác một cách vô cảm như thể đó là chuyện thường ngày của anh: "Tôi đã được cử đi mai phục dọc con đường từ nhà tù Tả Bá đến quân đội. Hách Cảnh Diêm thường lái xe đến đó và hôm nay sẽ là ngày cuối cùng hắn còn sống."

"Cả tên Long Thần kia cũng sẽ vậy."

Trong lòng nghĩ đến cái tên Long Thần, người đàn ông nắm chặt tay, trong mắt tràn đầy hận ý.

Tên đại ca quay lưng về phía anh không đưa ra bất kỳ phản ứng nào mà liếc nhìn người đàn ông một cách sắc bén. Sau đó, tên đại ca lạnh lùng thu hồi ánh mắt, nói: “Nếu nhiệm vụ lần này thất bại, chúng ta sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt để gϊếŧ bọn họ.”

"Tôi hiểu, xị hãy giao nó cho tôi. Tôi chắc chắn sẽ tống tên Long Thần và Hách Cảnh Diêm xuống địa ngục."

"Tôi sẽ trả thù cho chị gái mình. Hãy chờ xem, Long Thần." Người đàn ông tự nghĩ.

“Người cung cấp thông tin bị bắt biết được bao nhiêu thông tin?” Tên đại ca liếc nhìn một cách nguy hiểm.

“Chỉ có một số thông tin không quan trọng thôi. Hách Cảnh Diêm sẽ chẳng thu được gì từ việc đó cả.”

"Gã cũng không phải là cấp dưới của mình. Làm sao mình có thể tiết lộ thông tin tình báo mà không có chút thận trọng nào chứ?"

Lần này tên đại ca không trả lời ngay. Gã nhìn qua cửa sổ nhỏ trước mặt, nghe bên ngoài hô vang khẩu hiệu ầm ĩ, cuối cùng thờ ơ nói: “Việc này tao giao cho mày, đừng để người khác can thiệp.”

Một lúc sau, tên đại ca nói thêm: “Tao nghe nói hôm nay là ngày cưới của Hách Cảnh Diêm. Có thật không?"

Gã cong môi lên với vẻ mặt đáng sợ.

"Nghe nói đó là một cô gái hơi ngổ ngáo, không có giá trị gì với Hách Cảnh Diêm cả."

"Cô dâu là được lão cáo già đó chọn sao?" Tên đại ca nở một nụ cười lạnh lùng, trông càng đáng sợ hơn: "Thật thú vị."

"Cô gái này thể chất yếu ớt, muốn bắt được cô ta cũng không phải chuyện khó." Một cách ngầm định, Hình Thành đề nghị bắt cóc Từ Noãn Noãn với sự giúp đỡ của những gián điệp gài bên Hách Cảnh Diêm.

Tên đại ca tựa hồ đồng tình với ý kiến của anh, nhưng sau đó lại cười khẩy không đồng tình: "Mày nghĩ Hách Cảnh Diêm là người như thế nào hả? Mày thật sự cho rằng hắn sẽ dính líu đến tình yêu sao? Hắn chắc chắn không như vậy."

"Nếu Hách Cảnh Diêm may mắn sống sót vào ngày mai, thì lần sau, vợ hắn sẽ là người chết." Rõ ràng gã đang ám chỉ việc Hình Thành phải chuẩn bị sẵn sàng trong trường hợp có sự cố xảy ra. Tuy nhiên, Hình Thành cau mày vì nghĩ rằng khả năng của mình đã bị nghi ngờ, nhưng anh chỉ trả lời đơn giản: “Vâng, thưa ngài.”

Không nói thêm nữa, tên đại ca bước ra tầng hầm thiếu ánh sáng và nói mà không ngoái lại: "Dọn dẹp cái này đi."

Hình Thần không dám lơ là, nhanh chóng đáp lại. Sau đó anh liếc nhìn đám thuộc hạ đứng ngoài cửa rồi ra lệnh cho họ chôn xác.

Bình luận và đề cử truyện nha mọi người (⁠。⁠♡⁠‿⁠♡⁠。⁠)