Chương 4: Cùng ta đối diễn, ngươi còn chưa đủ tư cách đâu!

Lý Tâm cũng trợn mắt há hốc mồm, nữ thần nhà cô yêu quý lông vũ đến mức nào, fan trung thành đều biết. Nữ thần nhà cô lại tiếp nhận lời mời nhảy của Tần Thời Việt, đã làm mọi người sợ ngây người, cô lại còn chủ động làm ra chuyện thân mật với Tần Thời Việt, điều đó càng làm cho Lý Tâm cả kinh nói không ra lời. Chẳng lẽ Tần Thời Việt và Khổng Tuệ Trí ly hôn là có liên quan đến nữ thần? Nhưng cô rõ ràng nghe nói, Tần Thời Việt là người bị ly hôn, bị vứt bỏ, quần chúng ăn dưa đang chờ cô chê cười. Nhưng hôm nay, nhìn nữ thần thân mật ôm Tần Thời Việt khiêu vũ, cũng khiến Tần Thời Việt dán sát vào người mình, rất hiển nhiên nữ thần rất thích Tần Thời Việt.

Tần Thời Việt đang đỏ bừng mặt, dáng vẻ thẹn thùng, nghiễm nhiên chính là chị hữu tình, em cố ý. Hu hu, nàng có dự cảm, nữ thần muốn bị Tần Thời Việt cái kia hắc động cuốn vào, Tần Thời Việt có bao nhiêu chiêu hắc, nữ thần cùng nàng cùng một chỗ, cũng sẽ bị nhiễm hắc. Huống chi nàng còn là nữ nhân ly hôn, căn bản là không xứng với nữ thần của mình. Bất quá bất luận nhân tố khác mà nói, hình ảnh này kỳ thật cũng rất đẹp mắt, nhan sắc tức cũng đồng điệu. Lý Tâm giờ phút này lâm vào giãy dụa giữa fan duy nhất hay fan CP.

Vốn là Bạch Nguyệt Quang của mình lựa chọn cùng vợ trước của mình khiêu vũ, nội tâm Khổng Tuệ Trí dĩ nhiên thập phần không thoải mái, hôm nay lại nhìn hai người thân mật như thế, giờ phút này nội tâm của nàng đều nhanh vặn vẹo thành bánh quai chèo.

Ngay tại Khổng Tuệ Trí rầu rĩ không vui thời điểm, nàng đột nhiên cảm giác có một đạo áp bách tầm mắt rơi vào trên người mình, nàng tìm hướng này đạo làm cho mình cảm giác áp bách mà không thoải mái tầm mắt.

Quả nhiên là nàng, nàng tới khi nào? Ánh mắt rơi trên người mình luôn có ý nghĩa không rõ, khiến cô theo bản năng cảm thấy bất an.

Tần Thời Lam, cũng chính là chị gái của vợ trước mình. Khổng Tuệ Trí đối với Tần Thời Lam tràn ngập kiêng kỵ, thậm chí còn có chút sợ hãi. Ba năm trước, cô bị ép kết hôn với Tần Thời Việt, chính là do một tay Tần Thời Lam thúc đẩy. Hôm nay mình và Tần Thời Việt ly hôn, cô cho rằng Tần Thời Lam sẽ kịp thời ngăn cản mình ly hôn với Tần Thời Việt. Nhưng ngoài dự đoán của cô, mấy ngày nay vẫn gió êm sóng lặng, quá mức yên tĩnh đến mức khiến Khổng Tuệ Trí cảm thấy hết sức bất an, cô biết Tần Thời Lam bảo vệ em gái như thế nhất định sẽ không bỏ qua như vậy.

Khổng Tuệ Trí cảm thấy Tần Thời Lam tựa như rắn độc ngủ đông trong bụi cỏ, tùy thời phản công chính mình, để Khổng Tuệ Trí sống lưng cũng nhịn không được có chút lạnh lẽo.

Tần Thời Lam cầm ly rượu mỉm cười chào hỏi em gái cũ của mình. Nàng nghĩ vị muội dâu đáng yêu này đại khái không biết ánh mắt của nàng lúc này, sợ hãi tựa như một con nai con, lại bất lực giống như một con chim sợ cành cong. Người phụ nữ này rõ ràng sợ hãi mình như thế, nhưng lại có can đảm đề nghị ly hôn với Thời Việt, cũng không thể chờ đợi được muốn đi trêu chọc người phụ nữ khác. Khóe miệng Tần Thời Lam hơi nhếch lên, khiến người ta không hiểu cảm xúc của cô lúc này.

Khổng Tuệ Trí bị Tần Thời Lam nhìn trong lòng sợ hãi, bịt tai trộm chuông tránh ánh mắt Tần Thời Lam, dường như có thể tránh được cảm giác bất an trong lòng. Nhưng mặc dù tránh được tầm mắt Tần Thời Lam, cô vẫn cảm thấy đứng ngồi không yên. Khổng Tuệ Trí lại nhìn thoáng qua Lâm Thanh Ý, trong lòng do dự chốc lát, ở chính mình thích cùng chán ghét sợ hãi ở giữa, nàng lựa chọn trước tránh đi chính mình chán ghét mà sợ hãi Tần Thời Lam.

Khổng Tuệ Trí ra lựa chọn, đứng dậy thoát khỏi hiện trường vũ hội từ thiện.

Tần Thời Lam nhìn Khổng Tuệ Trí chạy trối chết, biên độ ý cười trên khóe miệng lớn hơn một chút, xem ra lực hấp dẫn của Lâm Thanh Ý đối với Khổng Tuệ Trí tựa hồ cũng không lớn như vậy.

"Tiểu Tần tổng quả nhiên cũng chỉ là bình hoa mà thôi, diễn xuất vẫn là trước sau như một kém như vậy, lần sau còn muốn trêu chọc ta, trước luyện tập diễn xuất đi, cùng ta đối diễn, ngươi còn chưa đủ tư cách đâu!" Tần Thời Việt bị Lâm Thanh Ý đột nhiên đẩy ra đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, chờ cô kịp phản ứng, trừng mắt nhìn Lâm Thanh Ý, mặt tức giận đến đỏ bừng.

Lâm Thanh Ý giờ phút này đã không nhìn sự tồn tại của nàng, tựa hồ tâm tình không tệ nhanh nhẹn rời đi.

"Ngươi như thế nào đi trêu chọc nàng?" Bạch Văn Hi hỏi, nàng có thể cảm giác được Lâm Thanh Ý tựa hồ tâm tình rất tốt.

"Là nàng chủ động tới trêu chọc ta." Lâm Thanh Ý sửa lại lý do thoái thác của Bạch Văn Hi, chính mình cũng không rảnh rỗi chủ động trêu chọc người khác. Người khác chủ động trêu chọc mình, lại là chuyện khác.

"Vậy nàng ta trêu chọc ngươi, ngươi để nàng ta trêu chọc sao? Đây không giống tác phong của ngươi." Người muốn trêu chọc Lâm Thanh Ý, Hà Chỉ Tần Thời Việt, cũng không thấy cô đáp lại người khác, vì sao lại đáp lại Tần Thời Việt. Vừa rồi một màn kia, vạn nhất bị người chụp được, hot search tiêu đề, chính mình đều thay các nàng nghĩ kỹ: Tần Thời Việt ly hôn, hư hư thực thực Lâm Thanh Ý tham gia.

Lâm Thanh Ý không có trả lời Bạch Văn Hi, chỉ là hơi hơi nhếch lên khóe miệng, ý cười tốt nhất giải thích câu nói kia, ba phần lạnh bạc, ba phần châm chọc, bốn phần thờ ơ.

Cô và Tần Thời Việt tuy rằng mức nổi tiếng giống nhau, nhưng lộ tuyến trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, bình thường cũng không có gì cùng xuất hiện, vốn nước giếng không phạm nước sông, vẫn bình an vô sự. Nhưng rốt cuộc là một vòng tròn, cũng không phải không có cùng xuất hiện.

Tần Thời Việt đắc tội với cô, phải nói từ rất lâu về trước.

Cũng là một bữa tiệc tối, đối với rất nhiều ban tổ chức mà nói, thứ tự lên sân khấu cũng không phải là dựa theo thực lực mà là dựa vào độ nổi tiếng mà sắp xếp. Vốn được sắp xếp cùng Tần Thời Việt lên sân khấu, đối với Lâm Thanh Ý mà nói vốn không phải là chuyện khiến người ta vui vẻ gì, đương nhiên cũng không đáng ghét.

Lúc ấy cùng nhau lên đài, không chỉ có các nàng, còn có ba vị khác làm hồng nữ hoa đán. Chỉ là Lâm Thanh Ý và Tần Thời Việt vừa vặn đứng cùng một chỗ, lúc ấy những nữ minh tinh khác tay trong tay ra sân khấu, Lâm Thanh Ý đều là vì phối hợp, chứ trong tâm nàng cũng không muốn nắm tay Tần Thời Việt.

Tần Thời Việt đã sớm biết Lâm Thanh Ý là ánh trăng sáng của Khổng Tuệ Trí, cho nên đối với Lâm Thanh Ý thân là tình địch có thể có hảo cảm gì. Cho nên nàng rõ ràng nhìn thấy Lâm Thanh Ý vươn tay tới, lại làm bộ như không thấy, cố ý đi xách váy lễ phục dạ hội của chính mình, chính là không cùng Lâm Thanh Ý nắm tay.

Lâm Thanh Ý chỉ có thể xấu hổ thu hồi tay của mình, cũng nhấc lên làn váy của mình, làm bộ như không có việc gì. Hành động này của Tần Thời Việt rốt cuộc làm Lâm Thanh Ý không còn mặt mũi, Lâm Thanh Ý chưa từng bị người ta đối đãi như vậy, trong lòng tự nhiên không thoải mái, đem món nợ này ghi nhớ trong lòng.

Vốn cũng chỉ là ghi tạc trong lòng, Lâm Thanh Ý cũng không muốn trả thù Tần Thời Việt gì cả, dù sao mình cũng không đến mức vì chút chuyện này mà gây chiến. Nhưng đêm nay, Tần Thời Việt nhất định phải hướng chính mình con sông này dâng lên, vậy cũng đừng trách chính mình hồi điểm màu sắc nhìn xem.

Giờ phút này, Lâm Thanh Ý đòi lại nợ cũ, tâm tình tốt đến thần kỳ.

"Ngươi nếu là dính vào nàng, chẳng khác nào dính vào phiền toái, dù sao nàng cùng Khổng Tuệ Trí vừa ly hôn, đang treo lên tìm kiếm nóng." Bạch Văn Hi biết Lâm Thanh Ý trong lòng hiểu rõ, nhưng là vẫn nhịn không được nhắc nhở nói.

"Vậy thì sao?" Đại khái là tâm tình quá tốt, Lâm Thanh Ý tựa hồ cũng không quá để ý phía sau có thể phải đối mặt lời đồn nhảm.

Bạch Văn Hi một bộ gặp quỷ biểu tình nhìn về phía Lâm Thanh Ý. Cô lại tự hỏi mình thì sao? Đương nhiên là sẽ làm bẩn lông vũ của nàng, ngày thường không phải nàng yêu quý lông vũ của mình nhất sao? Một cây cũng luyến tiếc bẩn, một cây cũng luyến tiếc người là ai a? Người sống rất giống một con khổng tước trắng, hôm nay lại tự hỏi mình thì sao?

"Chỉ một điệu nhảy mà thôi." Lâm Thanh Ý không cho là đúng nói, thanh giả tự thanh.

Bạch Văn Hi nghĩ thầm, vừa rồi ngươi dán tai người ta nói chuyện gần như vậy, nói là thì thầm, người khác đều tin, còn ôm người ta mang vào trong lòng mình, nhìn sẽ không giống như không có chuyện gì. Đặc biệt là cuối cùng Tần Thời Việt mặt đỏ bừng, vẻ mặt thẹn thùng, chính mình cũng nhịn không được hoài nghi các nàng có phải sau lưng mình có tư tình hay không? Tuy rằng mình có thể xác định và khẳng định trước đó, Lâm Thanh Ý và Tần Thời Việt trước đó quả thật không có gì cùng xuất hiện, nhưng nàng cũng không dám cam đoan sau này.

Rõ ràng là Tần Thời Việt bị Lâm Thanh Ý nhục nhã, tức giận đến đỏ bừng cả mặt, cũng không biết, Bạch Văn Hi lại dám dùng từ "thẹn thùng" để hình dung cô.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Tần Thời Việt: Hu hu, Lâm Thanh Ý bụng dạ hẹp hòi, quá xấu xa.

Lâm Thanh Ý: Ta còn có thể xấu hơn một chút, muốn xem không?

Tần Thời Việt: Ngươi còn muốn làm gì nữa?

Lâm Thanh Ý: Ta chính là muốn "làm".