Chương 3: Lâm Thanh Ý muốn làm gì?

Âm nhạc khiêu vũ vang lên, tay Tần Thời Việt không thể không đặt lên vai Lâm Thanh Ý, phối hợp với bước nhảy của Lâm Thanh Ý, chỉ là thân thể của cô vẫn vô cùng cứng ngắc.

"Tiểu Tần tổng, thân thể cứng ngắc như thế, là không thích khiêu vũ với tôi sao?" Môi Lâm Thanh Ý kề sát bên tai Tần Thời Việt biết rõ cố hỏi.

Nhân viên của công ty và fan gọi cô là Tiểu Tần tổng, ngược lại không có gì, đặc biệt là fan, mang theo yêu ý xưng hô. Nhưng tiếng Tiểu Tần tổng này từ trong miệng Lâm Thanh Ý hô lên, Tần Thời Việt cảm giác phi thường ngoài ý muốn, hơn nữa cảm giác rất không đúng vị, luôn cảm thấy Lâm Thanh Ý đang trào phúng mình là một bình hoa không đúng chỗ.

Hai, ba năm đầu ra mắt, diễn xuất của Tần Thời Việt bị dư luận giễu cợt. Khi đó Tần Thời Việt khí tính lớn không muốn chịu sự tức giận này, muốn rút lui, vì vậy liền tâm huyết dâng trào trở về công ty nhà mình làm việc. Chị gái Tần Thời Lam luôn cưng chiều cô, lập tức an bài cho cô một chức vụ tổng giám đốc ở công ty. Chị Tần Thời Lam là Tần tổng, cô cũng là Tần tổng, vì thế nhân viên trong công ty vì phân biệt cô và Tần Thời Lam, gọi Tần Thời Lam là Tần tổng, gọi cô là Tiểu Tần tổng. Sau một tháng làm việc ở công ty, Tần Thời Việt phát hiện, đi làm cũng không thoải mái hơn làm ngôi sao. Vì thế lưỡng nan so sánh, lại trở lại làng giải trí làm nữ minh tinh lưu lượng, bị bôi nhọ nhiều, được yêu thích cũng rất nhiều. Lúc ấy cô cũng nghĩ thoáng, cảm thấy nếu muốn được người ta thích, cũng phải thừa nhận bị người ta chán ghét. Diễn xuất không có thì không có, Tần Thời Việt đã nằm yên làm trò cười nhiều năm rồi.

Tuy rằng tổng giám đốc Tần chưa làm được mấy ngày, nhưng xưng hô này lại lưu truyền rộng rãi, fan cũng thích gọi. Nhan Bá Tiểu Tần tổng, đây là tên gọi yêu thích của fan Tần Thời Việt. Đối với Tần Thời Việt mà nói, xưng hô này không tính là hào quang, giờ phút này bị Lâm Thanh Ý hô, luôn cảm thấy đối phương đang trào phúng chính mình.

"Là lâu lắm không nhảy có chút mới lạ. Ta ngược lại là ngoài ý muốn, Thanh Ý cũng xem tin tức giải trí sao? Thậm chí ngay cả fan của ta lén đối với ta yêu xưng đều biết. Ta còn tưởng rằng Thanh Ý là không ăn nhân gian khói lửa, hút gió uống lộ nữ thần đâu!" Kỳ thật đang nói ngươi đóa bạch liên hoa này, không phải rất tự kỷ sao? Không để ý tới hồng trần thanh cao nhân thiết lập đâu? Lại còn chú ý đến tin tức của ta, ta chỉ biết ngươi vân đạm phong khinh đều là giả bộ, người giả muốn chết!

"Tiểu Tần tổng nổi như vậy, còn cần đặc biệt chú ý sao?" Lâm Thanh Ý nhìn gương mặt xinh đẹp của Tần Thời Việt gần trong gang tấc hỏi ngược lại, nghĩ thầm Tần Thời Việt không có tác phẩm tiêu biểu, còn có thể nổi như vậy, vả lại nổi lâu như vậy, khuôn mặt này quả thật công lao không thể bỏ qua.

Tần Thời Việt im lặng, hình như... hình như không cần đặc biệt chú ý.

"Tiểu Tần tổng trang điểm đậm quá." Lâm Thanh Ý không mở bình, cố ý kí©h thí©ɧ Tần Thời Việt.

Tần Thời Việt lúc này mới chú ý tới, khuôn mặt của mình và tình địch chỉ gần bằng một bàn tay. Chính mình cùng Lâm Thanh Ý mặt giận mặt, vốn cùng Lâm Thanh Ý giao phong trong, tạm thời đem chuyện ly hôn ném ra sau đầu, giờ phút này Lâm Thanh Ý lại để cho nàng lần nữa nhớ tới sự tình ly hôn của chính mình. Cô cảm thấy nữ nhân này tuyệt đối không phải thứ tốt lành gì, mặt ngoài hoa sen trắng, bên trong vừa xanh vừa trà, ai không biết mình vừa bị ly hôn, trạng thái có thể tốt sao? Còn nội hàm trạng thái của mình không tốt, ha ha!

Trong lòng Tần Thời Việt hận Lâm Thanh Ý đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bề ngoài còn phải giả vờ vân đạm phong khinh.

"Trang điểm này, không đẹp sao? "Tần Thời Việt nghe không hiểu nội hàm, tựa hồ đang hỏi bạn thân. Giả vờ, ai mà không chứ?

Lâm Thanh Ý ra vẻ nghiêm túc đánh giá khuôn mặt Tần Thời Việt, dưới lớp trang điểm đậm, vẫn nhìn ra được tiều tụy trong đó. Bất quá cho dù tiều tụy, nhìn cũng tinh thần giống như một con gà trống ý chí chiến đấu sục sôi, quả là nghị lực a.

Lâm Thanh Ý thật sự nghiêm túc đánh giá mặt mình, Tần Thời Việt lại càng không được tự nhiên. Tuy rằng bản thân cô đối với nhan sắc của mình là rất có tự tin, nhưng là ly hôn mấy ngày nay, trạng thái của cô hỏng bét, nhan sắc khẳng định có trình độ nhất định kéo khố. Vạn nhất bị tình địch nhìn ra khuyết điểm, cảm giác bị tình địch so sánh, vậy thật sự rất không thoải mái.

Đặc biệt là lúc này, Tần Thời Việt cũng cố gắng tìm ra chút khuyết điểm trên mặt tình địch. Nhưng là nàng chán nản phát hiện, Lâm Thanh Ý nữ nhân này quả thật cũng rất xinh đẹp, ngũ quan, làn da, trang điểm tất cả đều không thể bắt bẻ. Nữ nhân này thời thời khắc khắc tản mát ra một cỗ trang bức phạm nhi, chính mình nhưng cũng không thể không thừa nhận, nữ nhân này giả bộ còn rất giống như vậy một chuyện.

"Đẹp, nhưng trang điểm nhạt hơn một chút thì càng đẹp hơn. Mặc dù có chút tiều tụy, Tiểu Tần quả thật trời sinh lệ chất. "Lâm Thanh Ý lại dán sát vào tai Tần Thời Việt.

Nữ nhân này thật sự đang khen mình sao? Tần Thời Việt có chút không xác định, cô mơ hồ vẫn cảm thấy ý châm chọc của đối phương nặng hơn một chút.

Còn nữ nhân này nói chuyện thì nói chuyện, kề tai mình gần như vậy làm gì? Không biết mình cong sao, cần tránh hiềm nghi sao? Giờ phút này, nếu tay Tần Thời Việt có thể trống rỗng, chắc chắn muốn xoa xoa lỗ tai mình, đè xuống cảm giác hơi khác thường. Chỉ là giờ phút này đang cùng Lâm Thanh Ý khiêu vũ, nàng không tay ra được, chỉ có thể để lỗ tai mình tránh đi quấy nhiễu khí tức xa một chút.

Lâm Thanh Ý thấy Tần Thời Việt tránh đi, trong mắt hiện lên một tia không vui, dù sao từ trước đến nay chỉ có mình ghét bỏ người khác.

"Tiểu Tần tổng ghét ta như vậy sao?" Môi Lâm Thanh Ý càng gần tai Tần Thời Việt hơn, khiến tai Tần Thời Việt không kịp né tránh, điều này hiển nhiên đã vượt qua phạm vi xã giao thông thường, quá mức thân mật.

Tần Thời Việt lại cảm thấy Lâm Thanh Ý nữ nhân này là điên rồi, nàng đang chủ động trêu chọc chính mình sao? Nàng cảm giác gần hơn một chút, môi Lâm Thanh Ý liền muốn dán lên. Chuyện chết người nhất, lỗ tai của mình lại cảm thấy tê dại, cảm giác như vậy khiến Tần Thời Việt cảm thấy cực kỳ hoảng hốt. Nàng muốn đẩy ra Lâm Thanh Ý, cũng có thể đẩy ra nàng, nhưng là nàng vừa nghĩ tới chính mình nếu như đẩy ra nữ nhân lẳиɠ ɭơ này, nàng có thể sẽ quay đầu đi trêu chọc Khổng Tuệ Trí. Vậy vợ trước vốn là đem nữ nhân này làm bạch nguyệt quang, nhất định là chống đỡ không được. Mình tuyệt đối sẽ không thành toàn cho đôi cẩu nữ này! Tần Thời Việt giữ vững tâm thái ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục.

"Trong ngoài giới này, ai có thể không thích Thanh Ý chứ?" Tần Thời Việt kiên trì khẩu thị tâm phi hồi đáp, chỉ là thân thể cô càng cứng ngắc hơn.

"Vậy sao? "Lâm Thanh Ý như cười như không hỏi ngược lại, tay cô dán sau lưng Tần Thời Việt, đột nhiên dùng lực ấn vào bên trong. Tần Thời Việt không hề phòng bị được đưa vào lòng Lâm Thanh Ý, tư thế nửa người trên dán vào nhau, tư thế thân mật như vậy, khiến Tần Thời Việt có chút mơ hồ? Đây rốt cuộc là tình huống gì? Nàng không thể không tự kỷ hoài nghi Lâm Thanh Ý này tao hóa có phải hay không đang câu dẫn chính mình đây? Hay là cô ta cố tình trêu chọc chính mình?

Đúng, cô nhất định là đang trêu đùa mình, Tần Thời Việt kịp phản ứng, muốn đẩy Lâm Thanh Ý ra. Lâm Thanh Ý lại ôm chặt Tần Thời Việt trong lòng hơn một chút. Tần Thời Việt phát hiện Lâm Thanh Ý thoạt nhìn gầy hơn mình một chút, khí lực lại rất lớn, mình lại không đẩy được cô ra. Tai Tần Thời Việt bất giác có chút đỏ lên, bởi vì dường như cô chưa bao giờ tiếp xúc thân mật với phụ nữ như vậy, giờ phút này trong lòng hoảng hốt, cũng không biết là xấu hổ còn tức giận. Sự phát triển của tình hình ngày nay quá ma huyễn, đến nỗi Tần Thời Việt không nhịn được hoài nghi, tất cả những điều này đều không phải là sự thật.

Tần Thời Việt cảm thấy không phải Lâm Thanh Ý điên rồi thì chính là mình điên rồi. Kỳ thật đâu chỉ Tần Thời Việt cảm thấy quá ma huyễn, ngay cả mấy người cách đó không xa đang nhìn chằm chằm các nàng đều trợn mắt há hốc mồm.

Người đại diện của Lâm Thanh Ý, Bạch Văn Hi, vừa rồi cùng nhà sản xuất hàn huyên một lát, cũng đi ra ngoài nhận điện thoại, trở về thấy Lâm Thanh Ý cùng Tần Thời Việt khiêu vũ đều trợn mắt há hốc mồm.

Bạch Văn Hi đi theo Lâm Thanh Ý rất nhiều năm, nàng là một trong số ít người hiểu rõ Lâm Thanh Ý. Lâm Thanh Ý xuất đạo đến bây giờ, liền chưa từng yêu đương, bởi vì nàng căn bản chướng mắt người khác. Bề ngoài thoạt nhìn bộ dáng rất dễ ở chung, kỳ thật bên trong quả thật phi thường khó có thể tiếp cận, một bộ chớ đυ.ng vào lão nương, lão nương sợ bẩn sợ phiền toái. Yêu cầu đối với mình rất cao, đối với danh tiếng, thanh danh, đối nhân xử thế của mình đều cố gắng đạt tới hoàn mỹ, đây đều là thứ tự tìm kiếm hoàn mỹ trong nội tâm cô. Hoàn toàn chính là một người vô cùng tự kỷ mà thanh cao, còn rất thích sạch sẽ, mặc kệ tinh thần hay là thân thể.

Tần Thời Việt là bình hoa có lưu lượng, không có diễn xuất, cũng không nằm trong phạm vi Lâm Thanh Ý để ý. Vị Tần Thời Việt vừa ly hôn, còn treo trên hot search, đỏ đến biến thành đen, đen đến đỏ lên này, trong lòng Lâm Thanh Ý không phải là một cái hố nước bẩn tồn tại sao? Không phải nên kính nhi viễn chi sao? Giờ phút này lại chủ động cách người ta gần như vậy, thân mật như vậy, Bạch Văn Hi cả kinh đến cằm cũng sắp không khép lại được, chuyện duy nhất cô có thể xác định, Lâm Thanh Ý mặc kệ là tâm lý hay sinh lý, đều không bài xích Tần Thời Việt. Đây chẳng lẽ chính là cây sắt nở hoa trong truyền thuyết?

Chỉ là đối tượng nở hoa là Tần Thời Việt thể chất màu đỏ đen? Da đầu Bạch Văn Hi có chút tê dại, cô cảm giác sắp có hot search mới xuất hiện. Hơn nữa nàng có dự cảm, khổng tước trắng nhà nàng tựa hồ muốn tuổi già khó giữ được, trắng không được.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Tần Thời Việt: Tình địch coi trọng ta sao? Nội tâm hoảng hốt bức bách.

Lâm Thanh Ý: Bị ta trêu chọc, có phải rất vui vẻ hay không? Rất nhiều người mong cũng không mong được đãi ngộ!

Tần Thời Việt: Không biết xấu hổ!