Chương 14: Mình không cần mặt mũi sao?

"Tỷ tỷ, ngươi nói xem diễn xuất của ta có hy vọng vượt qua Lâm Thanh Ý không?" Tần Thời Việt nhỏ giọng hỏi, lời này nói ra, chính cô cũng không có sức.

Tần Thời Lam cảm thấy em gái đang nói chuyện hoang đường, bất quá cô sẽ không dội nước lạnh cho em gái, cô biết em gái tới tìm mình, là tìm kiếm khích lệ, mà không phải muốn nhận rõ hiện thực.

"Dù kém cũng chỉ như thế, vậy thử xem, tỷ tỷ sẽ ủng hộ ngươi." Tần Thời Lam trước sau như một ôn nhu cổ vũ.

"Đúng vậy, sẽ không kém hơn bây giờ. Xổ số còn có một xác suất trúng thưởng, chẳng lẽ ta nghĩ cá muối trở mình còn có thể khó hơn trúng xổ số sao?" Tần Thời Việt nghe chị nói như vậy, quả nhiên nhận được khích lệ rất lớn.

Tần Thời Lam thầm nghĩ, vận may của Thời Việt luôn luôn không tệ, nói không chừng xác suất cô trúng xổ số còn cao hơn Lâm Thanh Ý một chút.

"Đương nhiên, ta tin chắc bảo bối nhất định có thể." Tần Thời Lam vì dỗ em gái, thật sự là chuyện ma quỷ gì cũng có thể nói ra miệng.

"Tỷ tỷ, ta đã 28 tuổi rồi, đừng gọi ta là bảo bối nữa." Tần Thời Việt sửa lại cho chị, là 28 tuổi, Tần Thời Việt tự nhận mình đã là người phụ nữ trưởng thành, không muốn làm bảo bối của chị.

"Được, không gọi là bảo bối, gọi là Thời Việt." Tần Thời Lam đối với em gái giống như Bồ Tát sống, hữu cầu tất ứng.

"Tỷ tỷ, ta nói cho ngươi biết Lâm Thanh Ý này giả bao nhiêu, ta và Phương tỷ muốn tìm một tấm ảnh xấu của nàng, nhưng là tìm không ra..." Tần Thời Việt không nhịn được châm chọc Lâm Thanh Ý với chị ruột.

Tần Thời Lam nghĩ thầm, không bị chụp ảnh xấu, mình cũng có thể làm được, mình hẳn là cũng chưa từng bị chụp ảnh xấu. Bất quá nàng biết muội muội cũng không thèm để ý phản hồi của mình, phần nhiều là muốn thổ lộ hết, chính mình phụ họa lời của nàng là được.

Chỉ là Tần Thời Lam càng nghe càng cảm thấy có gì đó không đúng, Thời Việt châm chọc Lâm Thanh Ý một hai câu cũng không có gì lạ, nhưng tần suất xuất hiện tên Lâm Thanh Ý thật sự quá cao. Khổng Tuệ Trí tựa hồ hoàn toàn bị muội muội quên lãng, một chút cũng không có nhắc tới, điều này cũng có nghĩa là hiện tại lực chú ý của Thời Việt không ở trên người Khổng Tuệ Trí, lực chú ý của nàng đã hoàn toàn chuyển dời đến trên người Lâm Thanh Ý. Điều này đối với Tần Thời Lam mà nói, thật sự là tin tức tốt, chỉ cần Thời Việt thích không phải Khổng Tuệ Trí, thích ai cũng được.

"Lâm Thanh Ý rất đẹp sao?" Tần Thời Lam thử hỏi, muội muội ở giới giải trí, hơn nữa Lâm Thanh Ý nổi tiếng, nàng tự nhiên không có khả năng không biết Lâm Thanh Ý trông như thế nào. Nàng tò mò chính là, diện mạo Lâm Thanh Ý có phù hợp thẩm mỹ của muội muội hay không.

Tần Thời Việt đã liên tục nghiên cứu Lâm Thanh Ý hai ba ngày, đối với diện mạo của Lâm Thanh Ý một chút cũng không xa lạ gì, trong đầu lập tức liền hiện ra khuôn mặt vừa thuần vừa dục, vừa lạnh vừa thanh của Lâm Thanh Ý, cô thật đúng là không thể trái lương tâm phủ định nhan sắc của Lâm Thanh Ý, Lâm Thanh Ý kỳ thật còn rất đẹp mắt.

"Cũng tạm được." Giọng Tần Thời Việt cố ý miễn cưỡng nói.

"So với Khổng Tuệ Trí thì sao?" Tần Thời Lam lại tiếp tục hỏi.

"Vậy làm sao so sánh được, các nàng lớn lên hoàn toàn không giống nhau." Tần Thời Việt ngay cả nghĩ cũng không nghĩ, thốt ra, Lâm Thanh Ý cùng Khổng Tuệ Trí, nàng cũng không nói được ai đẹp hơn, dù sao chính là không giống nhau loại hình. Trong tình huống bình thường, người bình thường đều sẽ không tự giác thêm kính lọc cho người mình thích. Ví dụ như mình chính là cảm thấy Khổng Tuệ Trí so với Lâm Thanh Ý đẹp hơn, nàng thừa nhận mình chính là hiệu quả lọc kính của Tây Thi trong mắt tình nhân. Nhưng câu trả lời của Thời Việt đồng nghĩa với việc thừa nhận dung mạo của Lâm Thanh Ý không phân cao thấp với Khổng Tuệ Trí.

Cũng chính là phía sau vấn đề này có hai loại khả năng, một loại là Thời Việt cũng không cho Khổng Tuệ Trí thêm quá nhiều kính lọc, cũng có nghĩa là Thời Việt có lẽ cũng không thích Khổng Tuệ Trí như nàng nhận thức. Một khả năng khác là, Thời Việt đã thêm kính lọc cho Khổng Tuệ Trí. Mà diện mạo của Lâm Thanh Ý mới thật sự phù hợp với thẩm mỹ của Thời Việt.

Hai loại suy đoán này, đều là Tần Thời Lam Nhạc thấy.

"Diễn xuất của Lâm Thanh Ý rất tốt?" Tần Thời Lam lại hỏi.

"Ừm, đặc biệt không khoa học, không có một bộ phim nào diễn không hay, ta cũng có chút không nhịn được muốn chạy tới hỏi nàng làm sao làm được..." Hai ngày xem vài bộ phim của Lâm Thanh Ý, Tần Thời Việt không thể không thừa nhận Lâm Thanh Ý thật sự là một diễn viên trời sinh.

"Vậy thì đi hỏi nàng." Tần Thời Lam thuận nước đẩy thuyền nói.

"Ta không cần học hỏi tình địch, hơn nữa nàng nhất định sẽ cười nhạo ta." Tần Thời Việt quả quyết từ chối, khiêm tốn thỉnh giáo tình địch, mình không cần mặt mũi sao? Coi như mình có một ngày vì đề cao diễn xuất cần không ngại hạ vấn, kia thỉnh giáo đối tượng cũng tuyệt đối không phải Lâm Thanh Ý. Nàng nhớ tới ngày đó Lâm Thanh Ý đối với mình cười nhạo cùng nhục nhã, vẫn là rất để ý.

"Có câu nói, gậy ông đập lưng ông, đánh bại nàng bằng diễn xuất mà ngươi học được từ nàng hẳn là một niềm vui bất ngờ." Tần Thời Lam phát hiện khi Thời Việt nói đến Lâm Thanh Ý, có loại trạng thái phấn khởi. Trạng thái này của Thời Việt, Tần Thời Lam cũng từng quen thuộc, đó chính là trạng thái Tần Thời Việt lần đầu nhắc tới Khổng Tuệ Trí. Về sau có lẽ do gặp nhiều thất bại cùng áp lực từ Khổng Tuệ Trí, Thời Việt mới không còn trạng thái này nữa, mà phần nhiều là uể oải.

Tần Thời Lam suy nghĩ, có thể ngay từ đầu Thời Việt thật sự thích Khổng Tuệ Trí, chỉ là loại thích này lúc sau biến thành một loại chấp niệm và không cam lòng cầu mà không được, thậm chí là một loại thói quen, chưa chắc vẫn là loại thích ban đầu.

Dùng diễn xuất của Lâm Thanh Ý để đánh bại Lâm Thanh Ý, Tần Thời Việt nghe quả thật có cảm giác rất sảng khoái. Nhưng là nàng lập tức liền buông tha, chính mình tuyệt đối sẽ không đem chính mình đưa đến trước mặt Lâm Thanh Ý, để cho nàng nhục nhã chính mình, ngẫm lại, liền chịu không nổi.

"Không cần, ta cũng không cần học tập nàng, trong giới này không chỉ có một mình Lâm Thanh Ý." Tần Thời Việt hừ lạnh nói.

"Thu Minh, ngươi đi điều tra lý lịch của Lâm Thanh Ý cho ta." Sau khi Tần Thời Việt rời khỏi công ty, Tần Thời Lam bảo trợ lý của mình đi điều tra Lâm Thanh Ý một chút.

Từ trên mạng có khả năng tra được tư liệu, Lâm Thanh Ý sạch sẽ đến có chút quá đáng. Nữ minh tinh sạch sẽ trong làng giải trí không nhiều lắm, sự sạch sẽ của Thời Việt là kết quả do mình cố ý bảo vệ. Khởi điểm của Lâm Thanh Ý so với Thời Việt còn cao hơn rất nhiều, còn có thể sạch sẽ như thế, nếu không có thế lực đứng đằng sau, Tần Thời Lam e là không tin.

Tần Thời Lam đoán được hai loại khả năng, một loại là Lâm Thanh Ý có một bối cảnh cũng đủ cường đại kim chủ, một loại khác là Lâm Thanh Ý bản thân bối cảnh cũng đủ cường đại.

Tần Thời Lam nhìn kỹ ảnh chụp của Lâm Thanh Ý, người phụ nữ này tư thái rất cao, thật đúng là bị Thời Việt châm chọc, thoạt nhìn vừa giống hoa sen trắng vừa giống hoa thủy tiên, hiếm khi Nhị Bảo nhà cô cũng có lúc nhắm chuẩn người. Không phải một nữ nhân đơn giản, hiển nhiên không phải Nhị Bảo nhà nàng có thể khống chế. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Nhị Bảo có thể khống chế nữ nhân sao? Tần Thời Lam suy nghĩ một chút, cảm thấy thôi đi, chuyện khó khăn như vậy quá khó cho Nhị Bảo.

Tần Thời Lam không xác định vừa rồi mình đổ thêm dầu vào lửa có đúng hay không, cô hy vọng mình phán đoán đúng, nếu không sẽ lừa em gái ruột. Nhưng nhìn ảnh Lâm Thanh Ý thân mật ôm Thời Việt, cùng với ánh mắt tràn ngập hứng thú của Lâm Thanh Ý khi nhìn Thời Việt, cô trực giác Lâm Thanh Ý hẳn là có hứng thú nhất định với Thời Việt.

Nhưng bất luận thế nào, lúc này có thể dời sự chú ý của Thời Việt khỏi Khổng Tuệ Trí, hiện nay xem ra không phải là chuyện xấu.Tần Thời Lam thừa nhận trong chuyện này, mình có tư tâm mãnh liệt.

Sau khi Tần Thời Việt được chị gái chải lông, một lần nữa tràn đầy năng lượng, ý chí chiến đấu tràn đầy về nhà. Nàng ở nhà, thật sự nghiên cứu kịch bản của mình, thỉnh thoảng làm chút bút ký nhỏ, một bộ nghiêm túc làm sự nghiệp.

Tuần tới nàng sẽ cùng đoàn quay phim, Tần Thời Việt rất mong chờ những cảnh quay ấn tượng của nàng.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Các nàng quay phim, là có thể gặp mặt.