Chương 15: Khi dễ còn có thể chiếm hữu

Trước khi quay phim, đoàn làm phim bình thường đều có một nghi thức khởi quay, thắp hương bái thần, đây thuộc về phạm trù huyền học. Tuy rằng không có căn cứ khoa học, nhưng đoàn làm phim bình thường đều rất coi trọng.

Ngày thường Tần Thời Việt đi ngang qua đoàn làm phim, nhưng lúc này đây, cô có hùng tâm tráng chí, một lòng cầu thay, lúc thắp hương vô cùng thành kính.

Tần Thời Việt không cầu phim và bản thân nổi tiếng, dù sao bản thân đã rất nổi tiếng, nổi tiếng hơn nữa, cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, cô chỉ cầu kỹ năng diễn xuất của mình được nâng cao. Một bước lên trời, cô cũng biết rất khó, chỉ cầu có thể làm cho người ta hai mắt tỏa sáng, để cho những fan đen kia biết, Tần Thời Việt của cô đã không còn là Tần Thời Việt diễn xuất đen tối như trước nữa.

Sự thành kính của Tần Thời Việt có cảm động các vị thần tiên hay không không biết, ngược lại khiến người đại diện của mình là Phương Hân Hoa cảm nhận được.

Phương Hân Hoa cảm giác được lần này Nhị Bảo vào đoàn làm phim đặc biệt không giống với trước kia, dường như nhiệt tình đặc biệt đủ, sáng sớm đã tới đoàn làm phim, tới sớm hơn so với các diễn viên chính khác.

Ngay cả đạo diễn Tống Thành Mộc cũng cảm động một phen, dù sao hiện tại lưu lượng tiểu hoa, tiểu thịt tươi một cái so với một cái đại bài, đến muộn một tiếng cũng tính là tốt, có thể đến sớm, quả thực là hiếm có.

Tống Thành Mộc rất nhanh liền phát hiện mình tựa hồ cảm động quá sớm, hắn lập tức liền biết vì sao Tần Thời Việt được gọi là hố đen diễn xuất, bình hoa số một trong giới giải trí. Diễn xuất của Tần Thời Việt quả thật tệ đến mức khiến anh muốn chết. Rõ ràng diễn xuất liền kém, còn thích dùng sức quá mạnh, những cảnh thực hiện đều rất xấu hổ.

Diễn xuất của Tần Thời Việt tệ đến mức không thể cứu vãn như cải trắng, cũng may tính tình cô cũng không tệ lắm, tình huống NG(*) vẫn luôn nguyện ý quay lại. Vì thế, Tống Thành Mộc cũng chỉ có thể quay lại một lần lại một lần, chọn cảnh quay không tệ nhất có thể.

(*): Not-good

Trong tình huống Tần Thời Việt vẫn NG, các diễn viên khác trong đoàn làm phim hiển nhiên rất bất mãn. Đặc biệt là nam diễn viên chính, lịch trình rất kín, không có thời gian ở chỗ này, một lần lại một lần bồi vị Tiểu Hoa lưu lượng này làm lại. Chỉ là địa vị người nổi tiếng của Tần Thời Việt, cùng với chị gái Tần Thời Lam, cổ đông lớn thứ hai của trang web video AX, bất cứ ai cũng không đắc tội nổi, đối với chuyện Tần Thời Việt kéo dài tiến độ, giận mà không dám nói gì, mặt ngoài vẫn là các loại cười làm lành nịnh bợ Tần Thời Việt.

Tần Thời Việt cũng tuyệt đối không nghĩ tới, chính mình nghiêm túc đối đãi, tận tâm tận lực muốn cố gắng diễn tốt, lại so với lúc trước mình tùy tiện diễn, còn bi thảm hơn. Tuy các diễn viên khác không nói gì, nhưng Tần Thời Việt đã có thể cảm nhận được mọi người vô cùng bất mãn với tiến độ kéo dài của mình. Trong lòng Tần Thời Việt đặc biệt khó chịu, cô càng không muốn kéo chân người khác, lại càng nóng lòng, càng muốn làm tốt, lại càng dễ dùng sức quá mạnh trong phim. Sau đó số lần NG lại càng nhiều, mở ra vòng tuần hoàn ác tính như ma chú.

"Bảo bối, áp lực không cần quá lớn, giống như trước kia, không cần quá để ý diễn xuất, tùy ý một chút là được rồi." Phương Hân Hoa nhận thấy tâm trạng Tần Thời Việt sắp sụp đổ, vội vàng an ủi. Nữ chính của bộ phim này và Nhị Bảo rất hợp nhau, Nhị Bảo chỉ cần diễn bản sắc là được, không nói có diễn xuất, hẳn là cũng sẽ không quá kém, Nhị Bảo hoàn toàn không cần lo lắng chuyện diễn xuất. Hết lần này tới lần khác, Nhị Bảo rất muốn xoay người, càng muốn làm tốt, càng biến khéo thành vụng.

"Ta biết." Tần Thời Việt tâm tình sa sút hồi đáp, tâm tình của cô quả thật sắp sụp đổ, trước kia chính mình căn bản không có cố gắng qua, diễn xuất kém liền kém đi, tâm tình liền cùng ta không có cố gắng học tập, thi không tốt, ta nhận, ai bảo ta không cố gắng? Nhưng hiện tại tâm tính là, ta rõ ràng đã rất cố gắng, vẫn là học không tốt, dưới tình huống như vậy, nàng rất khó không sinh ra hoài nghi chính mình, hoài nghi chính mình có phải hay không liền thật sự không được?

Một tuần sau khi Tần Thời Việt vào nhóm, bộ phim chính Lâm Thanh Ý nhận cũng chỉ còn thiếu chút nữa là khởi quay.

Vừa mới tham gia xong nghi thức khởi quay, Lâm Thanh Ý đang gọi một ly nước chanh trong một quán đồ uống lạnh nào đó trong thành phố điện ảnh. Hôm nay không có cảnh quay của cô, còn có thể nghỉ thêm một ngày, thời tiết tháng tám phía nam vẫn rất nóng, thời tiết nóng như vậy quay phim kỳ thật rất vất vả, vẫn là không có việc gì sánh nổi thổi điều hòa thoải mái. Lâm Thanh Ý biết, chỉ cần chính mình nguyện ý tiếp, lại đẩy cái một hai tháng, chờ thời tiết hơi lạnh một chút thời điểm lại quay, đoàn làm phim cũng là khẳng định nguyện ý chờ chính mình. Hết lần này tới lần khác chứng OCD theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ của mình phát tác, luôn cảm thấy sợ vất vả, tùy hứng để cho cả đoàn làm phim chờ mình, không phù hợp với nhân cách hoàn mỹ của mình. Vẫn là nóng hơn nữa vất vả hơn nữa, đều cẩn trọng quay phim càng hoàn mỹ hơn một chút. Lâm Thanh Ý lại cảm thấy loại này hoàn mỹ nhân thiết, tựa hồ lại có chút nhàm chán, gần đây nàng cảm giác chính mình nội tâm có chút nổi loạn.

"Thật là xui xẻo tám kiếp, vậy mà cùng một đoàn làm phim với bình hoa số một trong giới giải trí, nàng vẫn NG, hại ta đây sắp bị phơi nắng chết rồi..." Nữ diễn viên đánh xì dầu nào đó trong đoàn làm phim bên cạnh phẫn hận bất mãn châm chọc nói, thật vất vả không có cảnh quay của mình, rốt cục có thể nghỉ ngơi một chút, thổi điều hòa rồi.

"Từng thấy diễn xuất kém, chưa từng thấy diễn xuất kém như vậy, đoán chừng Bình Hoa còn có diễn xuất tốt hơn cô ấy..." Một nữ diễn viên mặt đỏ hoe khác trong đoàn làm phim, diễn xuất cũng không khá hơn chút nào, nhưng cô ấy cảm thấy mình có thể nghiền nát Tần Thời Việt. Loại bình hoa Tần Thời Việt này đều có thể nổi tiếng, bản thân không thể nổi tiếng, quả thực không công bằng.

Những người khác cười ha ha theo.

"Các ngươi thật đúng là đừng nói, người ta chính là mệnh tốt, bối cảnh cường đại. Ngươi xem, nàng NG vô số lần, liên lụy nghiêm trọng đến tiến độ toàn bộ đoàn làm phim, Tống đạo còn không phải ngay cả rắm cũng không dám đánh một tiếng..."

"Cũng không phải, người ta là tất cả kỹ năng đều dùng để đầu thai, AX trang web đệ nhị cổ đông muội muội, diễn xuất cho dù nát, đều có người nâng đỡ, ghen tị không được..." Nữ diễn viên nào đó âm dương quái khí phụ họa nói.

"Nàng cũng ở chỗ này quay phim?" Lâm Thanh Ý tầm mắt trong lúc lơ đãng quét một chút dưới lầu các đám nữ nhân thích nói nhảm kia, thuận miệng hỏi. Mình một người cũng không biết, các nàng diễn xuất rất tốt sao? Có tư cách châm chọc người khác?

"Ai?" Bạch Văn Hi đang tìm đọc tin tức cũng không có chú ý tới các đối thoại dưới lầu, đối với Lâm Thanh Ý đột nhiên xuất hiện vấn đề, càng là vẻ mặt mờ mịt.

"Bình hoa Tần Thời Việt." Lâm Thanh Ý vừa nhắc tới Tần Thời Việt, khóe miệng liền cong lên một độ cong mà chính mình cũng không nhận ra.

"Để ta xem." Bạch Văn Hi tuy không biết tại sao Lâm Thanh Ý lại đột nhiên quan tâm đến bình hoa Tần Thời Việt. Nhưng là người đại diện đắc lực của Lâm Thanh Ý, vẫn là trước tiên lên mạng tìm kiếm tin tức liên quan đến Tần Thời Việt.

Tần Thời Việt phi thường nổi tiếng, hơi chút tìm kiếm, liền có thể tìm được tất cả tin tức rất dễ dàng.

"Đúng vậy, nàng cũng quay một bộ phim thần tượng trong thành phố điện ảnh, tên phim "Bạn gái công chúa của tôi", một tuần trước khởi quay, nam chính là Chung Duệ, đạo diễn..." Bạch Văn Hi đem tin tức mình tìm được báo cho Lâm Thanh Ý.

"Khó trách Khổng Tuệ Trí muốn ly hôn với nàng, là ta cũng chướng mắt loại bình hoa này..." Dưới lầu tiếng thảo luận của các cô gái tiếp tục truyền đến.

Lúc này Bạch Văn Hi chú ý tới cuộc đối thoại của người phụ nữ dưới gác xép, lập tức hiểu vì sao Lâm Thanh Ý đột nhiên hỏi Tần Thời Việt vào lúc này.

Lâm Thanh Ý đột nhiên đứng lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của Bạch Văn Hi từ lầu các đi xuống, tư thái ưu nhã.

"Các ngươi là đoàn làm phim nào?" Lâm Thanh Ý ngữ khí hơi có chút thờ ơ hỏi.

Ba bốn nữ diễn viên nói xấu sau lưng Tần Thời Việt đều rất kinh ngạc trước sự xuất hiện đột ngột của Lâm Thanh Ý.

"Ta là......" Đám nữ nhân này tranh nhau tự giới thiệu với Lâm Thanh Ý.

"Về sau ít nói xấu sau lưng người khác, có thời gian rảnh rỗi, không bằng nâng cao diễn xuất của mình một chút, bộ dạng không được tốt lắm, diễn xuất còn không được, vậy đáng đời chỉ có thể làm vai phụ cho bình hoa rồi." Lâm Thanh Ý nói xong, liền đẩy cửa rời đi quán đồ uống lạnh.

Bị Lâm Thanh Ý nói như vậy các nữ nhân hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng tới.

Bạch Văn Hi thấy Lâm Thanh Ý ra khỏi quán đồ uống lạnh, như vừa tỉnh mộng, cầm lấy túi xách của mình, lập tức xuống lầu các, đuổi theo.

"Ngươi đây là thay Tần Thời Việt xuất đầu sao?" Bạch Văn Hi thử thăm dò hỏi, hành vi này quá khác Lâm Thanh Ý, nàng không phải hẳn là chuyện không liên quan đến mình cao cao tại thượng sao?

"Ngươi suy nghĩ quá nhiều, ta chỉ là không thích ta khi dễ người, bị người khác khi dễ, hạ thấp phong cách của ta." Lâm Thanh Ý không cho là đúng nói.

Lời này không giống với tính cách Lâm Thanh Ý, Bạch Văn Hi lập tức phát hiện ra có điều không đúng. Chẳng lẽ khi dễ còn có thể chiếm hữu sao? Chỉ cho phép mình khi dễ, không cho phép người khác khi dễ sao?

"Đi, đi xem náo nhiệt." Lâm Thanh Ý đeo kính râm lên, che khuất đôi mắt thanh ngạo xinh đẹp kia.

***

Tác giả có chuyện muốn nói:

Lâm Thanh Ý chuẩn bị thăm đoàn của Nhị Bảo.