Chương 7

Yến lấy một cái áo thun trắng và quần đùi mặc vào, nhìn cô đúng là không ai nghĩ đã 23t.

- Đi thôi

Jun dẫn Yến ngang nhiên đi qua tầng tầng lớp lớp bảo vệ của bệnh viện mà không bị ai phát hiện ra

"Phù may quá không ai phát hiện"

- Cô đi với cao thủ như em sao bị phát hiện được

"Ôi không biết hôm trước ai bị cô bắt được đang trèo tường ấy cao thủ nhỉ"

Yến nhắn tin chọc quê cô

- Đi vào lại đi, ở trong phòng bệnh đợi em về

Jun giả vờ nắm tay kéo Yến trở về bệnh viện, nàng sợ cô đổi ý liên dùng ánh mắt đầy ủy khúc cầu tình. Bắt gặp ánh mắt đó của nàng, cô liền buồn cười mà dắt nàng đi ra ngoài, biết là mình bị chọc ghẹo nên ngượng không để đâu cho hết. Jun nắm tay nàng đi qua mấy con phố thì đến một con hẻm nhỏ, cuối hẻm có một căn nhà nhỏ hơi lụp xụp nhưng đông kín người ngồi.

Yến một tay kia bị nắm chỉ có thể dùng 1 tay còn lại lấy điện thoại nhắn cho Jun mà thôi

"Ăn ở đây hả?"

Cô đọc được tin nhắn gật đầu nhẹ thay cho câu trả lời của mình

- Bà ơi, cho con 2 tô cháo thập cẩm và 2 cái giò cháo quẩy nha

- Ok có liền nha

Jun đi vào góc phía trong của căn nhà rồi mời ngồi xuống

"Em hay đến đây ăn lắm sao?"

- Thỉnh thoảng, lúc nào bệnh thì lại đến đây ăn

"Sao không ăn cháo ở nhà, bị bệnh còn chạy lung tung quá vậy?" – Yến nghiêm mặt nhìn cô

- Không có ai nấu thì mới ra ngoài ăn chứ

Jun vừa ngồi lấy khăn lau muỗng một cách tỉ mỉ vừa nói, dù không nói ra nhưng ở đáy mắt của cô ánh lên cái gì đó đầy bi thương

"Sau này nếu em bị bệnh cô sẽ nấu cháo cho em ăn"

Yến cừoi nhẹ nắm lấy tay Jun mà an ủi, lúc này nàng như ánh bình mình chiếu sáng vào khoảng không tối đen của vũ trụ vậy thật xinh đẹp. Cô nhìn nàng không chớp mắt có một sự ấm áp nhen nhói trong tim cô

- Cháo của 2 đứa đây

Chị phục vụ mang thức ăn ra đặt trên bàn, ái ngại Jun rút tay mình ra khỏi tay nàng

- Ăn thôi

Cô cố hơi nghiêng mình vào trong để che đi khuôn mặt đang hơi ửng đỏ của mình

Yến dơ 2 ngón tay cái lên phấn khích vì món cháo quá ngon, vừa nóng vừa thơm lừng, lại đủ vị nào là đậu đỏ, đậu xanh, mè đen, ....giò cháo quẩy thì giọn rụm cho vào miệng thì tan ngay

Ý nghĩ duy nhất của cô là nàng "Trẻ con"

- Một tô cháo đã khiến cô thích thú đến vậy sao?

"Tại nó ngon thật mà"- Yến nhíu nhíu mày nhìn cô

- Em nói giỡn thôi, nếu cô thích sau này em sẽ dẫn cô đi ăn thường xuyên

"Nhưng ăn hoài một món thì ngán lắm"

- Được rồi, vậy chúng ta sẽ thay đổi, mỗi lần ăn một món khác nhau chịu chưa

Yến đưa ngón tay út lên trước mặt cô, đợi lâu không thấy cô phản ứng nàng liên tục lắc lắc cánh tay của mình, chiếc lục lạp trên vòng tay của nàng reo lên liên tục theo hành động này, nghe rất vui tai

Bây giờ trong đầu cô không nghĩ nàng "Trẻ con" bình thường mà là "Rất rất rất trẻ con" "Quá trẻ con"

Nàng dùng ánh mắt đầy chờ đợi nhìn cô, bất đắc dĩ buông cái muỗng xuống, cũng đưa ngón tay út móc vào ngón út của nàng thay cho lời hứa của cả 2