Chương 3

Jun quá buồn ngủ nên cứ thế mà nằm ngủ thôi mặc kệ ai kia đang ngồi nhìn mình, đến tận 7h tối sau khi ngủ một giấc thật đã thì mới bị đánh thức vì cơn đói bụng lại ùa về. Cô vừa mở mắt ra thì trước mắt cô là Yến đang ngồi cạnh và đưa mặt rất sát vào mặt cô. Cô giật mình ngã lui về phía sau

- Cô định làm gì vậy?

- Trên mặt em dính cọng lông mi nên cô định lấy xuống thôi

Jun lấy ngón tay vuốt trên mặt mình đúng là có cọng lông mi thật. Cô ngồi lại ngay ngắn nhìn nàng

- Cô có bị biếи ŧɦái không vậy?

- Cái gì cơ? Biếи ŧɦái sao?

- Chỉ có kẻ biếи ŧɦái mới ngồi nhìn người khác ngủ thôi. Cô không phải thấy em đẹp quá nên có ý đồ gì đấy chứ - Lấy gối che lấy phía trước người của mình

Yến thật không biết nói gì hơn cho phải nữa, mặt nàng đỏ lên vì ngượng, nghiêng đầu nhìn cô như muốn trăn trối.

- Cô chủ, cô dậy rồi ah. Thức ăn tối đã chuẩn bị xong

Tiếng người làm đã cứu Yến khỏi cơn ngượng ngùng này. Jun đứng dậy đi về phòng ăn để cho Yến ngồi bơ vơ một mình ở phòng khách, đi được một đoạn không biết nghĩ gì Jun lại quay lui

- Cô chưa ăn tối đúng không, ăn cùng em đi

- Ờ

Trên bàn bày ra không biết bao nhiêu là đồ ăn, Yến nghĩ chừng này chắc phải cả gia đình ăn mới hết nhưng không chừng đó chỉ có mình Jun ăn mà thôi

Yến ngồi xuống bên cạnh Jun người làm mang thêm chén đũa và một ly nước ép nữa cho nàng

- Một mình em ăn hết chừng này sao?

- Lạ lắm hả?

- Người em gầy như vậy, sao có thể ăn khỏe đến thế cơ chứ - Nhìn Jun từ trên xuống dưới

- Ăn đi, em không thích nói khi ăn

Đúng là Jun ăn rất mạnh cô ăn gần hết tất cả món ăn trên bàn chừa lại vài món để cho Yến ăn mà thôi, xoa xoa cái bụng đang căng tròn vì no của mình cô thở nhẹ

- Phù, no quá đi

Yến vẫn ăn chưa xong nhưng thấy Jun ngừng đũa cũng dừng lại không ăn nữa, Jun nhíu mày nhìn nàng

- Cô no rồi ah

- Uhm

- Vậy đi dạo một lát đi cho tiêu

Jun thả bộ ra phía sau vườn, nó là một khu vườn rất đẹp rất nhiều hoa và lấp lánh ánh đèn được treo trên cây, rất lãng mạng

- Cô không nghĩ nhà em lại có thể lãng mạng như vậy?

- Chứ cô nghĩ em khô khan lắm sao?

- Vì cô được biết em không thích môn Văn nên nghĩ rằng em không phải là tuýt người lãng mạng thôi

Jun ngồi xuống một cái xích đu rồi đung đưa nó

- Vì nó quá buồn ngủ mà thôi

Yến dùng tay làm cái xích đu ngừng lại rồi cũng ngồi cạnh bên

- Nó rất hay mà, rất thú vị lại còn rất lãng mạng nữa. Sao buồn ngủ được chứ?

Jun đơ mặt ra nhìn nàng

"Đúng là giáo viên dạy Văn chỉ có cô mới nghĩ nó thú vị thôi"

- Vậy cô đến đây chỉ là để chê em không lãng mạng và quảng cáo môn Văn rất thú vị thôi ah?

- Không, cô đến để dạy kèm em đấy chứ?

- Cái gì? Đi về ngay đi

Jun đưa tay chỉ thẳng tiễn khách, Yến cừoi vì tính cách đầy trẻ con của cô

- Cô đã gọi cho ba em rồi, ba em đồng ý để cô dạy kèm em

- Sao cô lại có số điện thoại của ông ấy? – Jun vò đầu mình

- Trên học bạ của em có viết mà

Chưa bao giờ Jun cảm thấy bản thân ngu ngốc đến như vậy, cô cứ nghĩ học bạ là viết cho có mà thôi. Đâu có nghĩ rằng có ngừoi dám cả gan mở học bạ của con gái Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị ra xem cơ chứ

Yến vẫn nhìn Jun mà cười vì thái độ và khuôn mặt đầy biến hóa của cô

- Cô có thể đừng nhìn em bằng ánh mắt ngây ngô và cừoi si ngốc như vậy không hả?

- Bắt đầu từ ngày mai cô sẽ đến kèm cho em học, em đừng có mong mà trốn đấy. Vì ba em đã ủy quyền cho cô rồi chỉ cần em trốn học ba em sẽ cắt hết mọi chi phí ăn vặt cuả em

"Cô cũng thật đáng sợ ah, để xem ai chịu được ai, ba tôi chỉ kêu tôi không được trốn học thôi chứ đâu có kêu tôi không được chọc phá cho cô nghỉ đâu"