Sáng hôm sau, đang thiu thiu ngủ thì tự nhiên có gì luồn vào ngực mình dụi mắt nhìn lại ra là gái, gái đã thức và đang sờ mò em.
Em: Gì vậy bé, sáng sớm đã phá anh rồi à
Gái: Bữa nay em thấy anh ốm hơn trước
Em: Tại nhớ em quá nên anh hao mòn đó em à
Gái (cười): Thôi đi, anh dẻo miệng quá à, anh ráng giữ sức, ăn uống cho có da có thịt tí để em có gì buồn em còn.....cắn anh (mỗi lần nhõng nhẽo mà em không chìu kịp là gái hay cắn lắm)
Em: Tối qua ngủ ngon không
Gái: Có người lạ ngủ chung giường sao mà ngủ ngon được
Em: A, bữa nay bảo anh là người lạ ha, hồi tối ai khóc nhè đòi ôm anh ngủ hả sau này anh mặc kệ, không dỗ em ngủ nữa (nói rồi em quay mặt đi ra vẻ giận dỗi)
Gái: Thôi mà, đừng giận em đùa tí mà đàn ông gì mà hay giận quá
Em: Sau này anh không dỗ em ngủ mà
Gái: Em đã bảo là em chỉ đùa thôi mà, anh giận dai quá hà hổng chịu đâu, anh ăn hϊếp em (nói xong gái khóc ngon lành, gái hay khóc nhè nhõng nhẽo vậy lắm)
Em: Thôi thôi, nín đi, anh chỉ đùa với em thôi mà anh nói vậy chứ không có em ôm anh cũng không ngủ được
Gái: Thật hông?
Em: Thật mà, thôi dậy rửa mặt đi, khóc nhè xấu lắm đó
Gái: Hu hu, anh chê em xấu em hổng chịu đâu (khóc tiếp)
Em: Không, anh không có ý đó ý anh là lúc cười thì em nhìn dễ thương hơn chứ bạn gái anh thì lúc nào cũng đẹp rồi ngoan đi anh thương
Gái (nín khóc): Thôi hông giỡn nữa, anh đói chưa mình đi rửa mặt rồi đi ra ngoài phố kiếm gì ăn
Nhắc đến ăn thì cái dạ dày em lại "biểu tình", mấy bữa nay bôn ba chỉ ăn vặt cầm hơi chứ chưa được bữa nào tử tế cả
Em: Ờ, thôi mình đi kiếm cái gì ăn chứ anh cũng thấy đói rồi
Vậy là sáng đó em mượn chiếc xe đạp của bà chị gái và lại đèo gái đi ăn sáng + chạy lòng vòng cho thư thái đầu óc
Phải công nhận là món Đài tuy không đặc sắc bằng món Việt nhưng mà được cái lạ miệng + đang đói thì ăn cái gì cũng ngon ngon nhất là món gà hầm thuốc bắc + táo đỏ với món hamburger kiểu Đài Loan (dùng gạo làm vỏ bánh chứ dùng bánh mì làm vỏ như hamburger thường) còn ấn tượng nhất phải kể đến món bánh mì quan tài
Ăn uống no nê em với gái ra công viên tâm sự
Em: Em làm anh lo quá, có gì em phải bàn trước với anh chứ
Gái: Vì em không muốn làm anh lo, em định thuyết phục ba má xong rồi mới gọi anh sang ra mắt
Em: Mình là của nhau rồi mà, có gì em phải nói với anh, để anh ở cạnh em, cùng em vượt qua thử thách mới phải chứ, mà em định ra mắt ba má em.
Gái: Em lo quá anh à
Em (vỗ về gái): Không có gì đâu em à, em đừng lo mà hại sức khỏe, mình yêu nhau 6 năm rồi chứ có phải dăm bữa, nữa tháng đâu em yên tâm anh sẽ thuyết phục được ba má mà
Gái (rút vào lòng em): Em tin anh