Chương 18

Sau bữa cầu hôn và thề ước 2 đứa bắt đầu bàn tính chuyện tương lai, gái thì chỉ còn cái đồ án tốt nghiệp là ra trường, em nghe lời ông bà mình dạy "cưới vợ thì phải cưới liền tay" nên quyết định sẽ làm đám cưới ngay trong năm đó (2012) vậy là em lo thu dọn để về Việt Nam còn gái lo học, định sau khi gái tốt nghiệp 2 đứa sẽ về Đài Loan thưa chuyện với nhà gái để tính chuyện hôn nhân.

Tháng 2 năm đó về Việt Nam còn gái vẫn ở lại Úc, 2 đứa vẫn giữ liên lạc qua điện thoại với internet cho đến 1 buổi chiều không đẹp trời giữa tháng 3 em đang làm việc thì nhận được điện thoại của gái em nghĩ bụng chắc gái nhớ mình nên gọi điện sang nhõng nhẽo đây

Em: Gì đây bé, nhớ anh rồi phải hông

Đầu dây bên kia 1 giọng nói quen thuộc vang lên nhưng không phải là gái mà là

Chị: Là chị đây, em chị nó uống thuốc ngủ tự tử giờ đang nằm trong bệnh viện em sang Đài Loan ngay nhé

Em (lúc này đã không còn bình tĩnh): Chị nói sao gái bị sao vậy chị

Chị: Ba mẹ chị không cho nó lấy em, nó buồn nên uống ngủ, em thu xếp sang đây với nó đi

Em: Rồi gái có sao không chị

Chị: Nó còn yếu và nó bảo nhớ em lắm

Em: Vâng, em sẽ sang đó ngay

Vậy là với tâm trạng như lửa đốt em bay sang Đài Bắc ngay trong đêm đó (visa Úc của em lúc đó còn hiệu lực nên được miễn khỏi phải xin visa Đài Loan) một thân một mình với hành trang là vài câu tiếng hoa bập bẹ và sự chỉ dẫn của chị gái.

Đón em ở sân bay là chị gái.

Em: Chào chị, gái sao rồi chị

Chị: Cậu cứ bình tĩnh, đừng rối lên thế, nó đang nằm ở nhà chị (nhà riêng của chị chứ không phải nhà ba má), để chị dẫn cậu đi gặp nó.

Đến nơi, gái đang nằm trên giường, tiều tụy, xanh xao, 2 mắt đỏ hoe, nhìn gái tội lắm

Em ôm gái vào lòng: Sao em khờ quá vậy

Gái: Em nhớ anh quá, ba má không cho em lấy anh, em buồn quá anh ơi

Rồi gái vừa khóc vừa kể chuyện

Tháng 3 năm đó (2012) tranh thủ Úc nghỉ lễ lao động gái về Đài Loan một lần nữa để thăm nhà và thuyết phục ba má 1 lần nữa, lần này vì đã thề ước với nhau nên gái quyết tâm lắm nhưng mà ba má gái đúng là lòng dạ sắt đá, thuyết phục thế nào họ cũng không chịu, hết cách gái mới dọa nếu ba má không cho lấy em gái sẽ uống thuốc ngủ tự tử ba gái nói cứng: Mày có giỏi thì uống đi, chết tao chôn, coi như tao không có đứa con này

Chị gái thấy tình hình căng quá nên mới bày cho gái dọa 2 ông bà.

Bữa đó 2 chị gái (nhà gái có 3 chị em, gái là út ợ) tìm đâu về lọ thuốc ngủ đã uống hết chỉ còn cái vỏ rỗng rồi gái làm bộ khóa trái cửa, 2 bà chị đóng kịch ở ngoài đập cửa la ó rồi cả nhà đập cửa xông vào thấy gái (giả bộ) đang nằm dưới đất, trên tay là lọ thuốc đã dốc cạn (thật ra là nó đã hết thuốc từ đời nào rồi), 2 ông bà sợ xanh mặt vội vã kêu xe chở gái vào bệnh viện, bà chị thứ 2 (trong nam hay gọi là chị 3) khôn ngoan sợ vào viện sẽ bị lộ nên bảo đưa đến bệnh viện (nói đúng hơn là cái phòng khám) của chị ấy (chị đã sắp đặt hết từ trước)

Vậy là như những diễn viên hollywood trên màn ảnh rộng, 3 chị em kẻ tung người hứng, gái thì giả như rất nguy kịch còn bà chị 3 thì bảo: May là đưa đi cấp cứu sớm nếu không thì nguy rồi, chị 2 thì trách móc: Tại ba má ngăn cản tình yêu của nó nên nó mới làm liều, bla bla

Đến lúc này 2 ông bà xuống nước không dám làm căng với gái nữa, còn bảo: Con ráng uống thuốc, ăn uống cho khỏe, con muốn lấy ai thì tùy, ba má chỉ sợ con không hạnh phúc thôi, có dịp con dẫn nó (nói em đấy) sang cho ba má coi mặt.

Gái tuy không có uống thuốc ngủ nhưng mà cũng mệt nhiều (tội gái còn trẻ mà lận đận thương gái quá), sau đó gái không về nhà ba má mà về nghỉ ở nhà chị 2 (cái chị gọi điện sang cho em ấy).

Em thương gái vậy thì thương lắm, em đút cháo cho gái ăn rồi dỗ gái ngủ, gái rút vào lòng em như con mèo con

Gái ngủ rồi em ra nói chuyện với bà chị.

Em: Chị làm em hết hồn, tưởng gái uống thuốc thật lòng em như lửa đốt

Chị: Cậu còn trách tôi tôi nói vậy để xem cậu có thật lòng với em tôi không có sẵn sàng cùng nó vượt qua khó khăn không mà chính tôi nghĩ cách để gây áp lực với ba má nhằm giúp cho cậu với nó đấy cậu không cám ơn mà còn trách tôi là sao

Em: Em xin lỗi chị tại em lo cho gái quá cám ơn chị đã giúp tụi em

Chị: Cậu không cần cám ơn những gì tôi làm là vì em tôi chứ không phải vì cậu

Rồi chị tiếp: Mà tôi chỉ giúp được tới đây thôi, ba má tôi cũng đã xiêu lòng, tiếp theo phải xem cậu thuyết phục họ thế nào

Em: Em cám ơn chị, em biết mình phải làm gì

Trở lại phòng, gái nhìn em giận dỗi, mặt buồn thiu : Anh đi đâu vậy, anh nói là sẽ ở bên em, canh em ngủ, đưa tay làm gối cho em nằm mà

Em: Anh ra ngoài nói chuyện với chị . Thôi ngoan, đừng khóc nữa để anh dỗ em ngủ lại

Tối đó em ôm gái ngủ, gái như con mèo cứ rút vào người em, thỉnh thoảng gái cựa nhẹ làm em nhột nhưng mà phê bây giờ cũng vậy, tối nào gái cũng bắt em đưa tay làm gối cho gái ngủ (ai nghe cũng bảo sướиɠ nhưng mà lâu ngày thì mỏi lắm mấy thím ợ)

Tâm trạng em lúc đó em vừa mừng vừa lo, mừng vì tình yêu của gái đối với em, lo vì sắp phải ra mắt ba má gái nhưng mà không sao, quan trọng là gái, gái yêu em nhiều như vậy thì có gì mà lo phải không mấy thím.

Chap sau em sẽ kể chuyện ra mắt ba má vợ.