Chương 20

Vậy là trưa hôm đó em sang nhà ra mắt ba má gái. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt em khi bước vào nhà là.... chiếc chuồng chó được bao bọc, nai nịch, khóa lớp cẩn thận như cái pháo đài thu nhỏ với con chó già nua nằm dài thẳng cẳng trong đó.

Chị gái: Nhìn gì mà kỹ vậy

Em: Em thấy lạ thôi ạ

Chị gái: Lát nữa đừng nhắc, đừng hỏi gì đến cái chuồng với con chó này nghen

Em: Sao ạ?

Chị gái: Cậu không cần quan tâm, nhắc đến là ba tôi không vui đâu

Em: Vâng (thôi kệ mình tới đây để cầu hồn ý lộn cầu hôn chứ có phải đi sở thú đâu mà quan tâm đến chó mèo làm gì)

Chị gái bảo em với gái ngồi chờ ở phòng khách, trong lúc chờ đợi nhìn quanh thì em thấy trong nhà treo hình + huy chương võ thuật hơi bị nhiều

Em thấy hơi lạ nhưng cũng không bất ngờ vì gái từng kể cho em nghe ba gái khá giỏi võ và hồi trẻ ba (giờ em gọi là ba vợ) từng sang đại lục học võ thiếu lâm

À mà em không biết tiếng hoa nên thưa chuyện chủ yếu là gái với chị gái làm phiên dịch cho em, nhưng để không làm rối, đứt mạch văn và cũng để các thím dễ đọc em sẽ kể như là em và ba vợ nói chuyện trực tiếp vậy

Một hồi sau ba má gái ra

Em (ra vẻ cung kính): Con chào bác

Ba (mặt lạnh, mắt không thèm nhìn): Chào cậu

Vừa nói dứt câu tự nhiên ba vợ vung tay nắm vai em rồi dùng chân quét mạnh, có ý muốn quật em xuống đất phản ứng tự vệ tự nhiên tay em nắm chặt lấy tay ba rồi bẻ ngược, chân em thì quét mạnh vào chân ba khiến ba mất thăng bằng rồi ngã, giật mình em định thần lại kéo mạnh ngược lại giúp ba giữ thăng bằng, mọi chuyện diễn ra trong vài giây đồng hồ (em có học chút võ nên khi bị tấn công bất ngờ em tự vệ theo phản ứng tự nhiên thôi chứ mấy thím đừng hiểu lầm là em muốn động thủ với ba vợ nhé)

Ba (sau khi giữ thăng bằng): Cậu khá lắm, có học võ hả?

Em: Dạ con có biết chút ợ, con xin lỗi con không có ý làm gì bác đâu ợ

Ba: Không sao, tôi tấn công cậu trước mà, tôi muốn thử cậu có khỏe, nhanh nhẹn không thôi (mặt vẫn hình sự)

Rồi ba tiếp: May cho cậu là tôi chưa dùng hết sức nếu không thì cậu giờ không còn ngồi đây nói chuyện được nữa rồi, tôi có hơn 30 năm luyện công phu thiếu lâm

Em: Dạ, con biết, cám ơn bác đã nương tay (đậu xanh rau má, chả lẽ nói thẳng là may cho bác là con dừng tay kịp thời nếu không là giờ bác cũng nằm thẳng cẳng như con chó trước cửa nhà rồi mấy cái võ tàu khựa này chỉ thích hợp để cho mấy cụ tập dưỡng sinh với hù mấy người không biết gì chứ bước vô l*иg sắt đấu MMA là đo sàn trong 2 nốt nhạc)

Ba: Nghe nói cậu yêu con gái tôi

Em: Vâng thưa bác, con và gái yêu nhau cũng đã lâu, chúng con đã tìm hiểu và suy nghĩ rất kỹ nên hôm nay con đến nhà thưa chuyện mong bác và gia đình chấp nhận chuyện của chúng con (em nhún nhường nhất có thể)

Ba: Chấp nhận chuyện gì?

Em: Dạ thưa, con xin cầu hôn gái ạ

Ba: Kết hôn? cậu có biết là con tôi là con nhà danh giá, tôi cho nó ăn học tử tế đàng hoàng mà dù gì thì tôi cũng không gả nó cho người Việt Nam đâu, cậu bỏ ý định đi

Rồi ba tiếp: Cậu thấy cái chuồng với con chó trước nhà chứ?

Em: Con thấy

Ba: Ngày trước tôi nuôi 2 con, nhưng mà 1 con bị mấy thằng lao động từ VN sang bắt làm thịt mất rồi (WTF) nên giờ chỉ còn 1 con nên nó buồn đấy

Ba: Mà cậu đang làm nghề gì đấy

Em: Dạ thưa bác, con đã tốt nghiệp đại học, đã từng làm cho công ty đa quốc gia của Úc và hiện giờ đang điều hành công ty của gia đình ở Việt Nam

Ba: Công ty gia đình?

Em: Dạ, công ty của gia đình con làm chủ ạ

Ba: Vậy mà tôi tưởng người Việt Nam chỉ đầu trộm đuôi cướp, trai làm culi, gái làm điếm thôi chứ (đoạn này chị gái thấy căng quá nên không dịch lại, mãi lát sau em mới hiểu)

Gái (khóc): Đủ rồi, ba thôi đi, người yêu con có lỗi gì mà ba cứ chì chiết ảnh

Ba: Để yên cho ba nói chuyện

Gái: Con đi chết cho ba coi

Má vợ: Thôi, từ từ để ba má tính (rồi quay sang vuốt ve, bỏ nhỏ với ông già)

Lát sau, ba nói tiếp (ánh mắt dịu đi): Tôi không biết cậu thế nào nhưng thấy cậu vì chuyện tình cảm mà chạy lông nhông thế này tôi không biết có nên tin không?

Em: Thưa bác, con không phải ham chơi hay vô công rỗi nghề chỉ là qua điện thoại con biết gái có chuyện nên vội sang đây san sẻ, đỡ đần cho gái, con có trách nhiệm bảo vệ gái cũng như bảo vệ tình yêu của chúng con.

Rồi với lời lẽ khiêm nhường nhất có thể em bắt đầu uốn 3 tất lưỡi: Thưa bác, con biết là nước Việt Nam chưa phát triển, còn nghèo hơn Đài Loan, có nhiều người sang đây làm chuyện không hay gây điều tiếng cho đất nước nhưng xin bác hãy bình tâm suy xét kẻo tội cho con với gái.

+ Như bác biết, hàng năm có hàng chục ngàn người Việt sang Đài Loan lao động, sở dĩ họ được doanh nghiệp Đài Loan ưu chuộng là do họ chăm chỉ, làm việc tốt, hiệu quả.

+ Đất nước chúng cháu lạc hậu là do bị chiến tranh tàn phá (trong đó có cả bọn dog tàu khựa dân tộc của bác - em không dại mà nói câu này ra đâu nhé, chỉ nghĩ trong đầu thôi) nhưng hiện nay Việt Nam đã thay đổi nhiều và đang phát triển từng ngày, sự phát triển thay da đổi thịt của Việt Nam đã được thế giới công nhận, ngợi khen, nếu dân tộc con lười biếng thì đã không được như vậy.

+ Cá nhân con qua thời gian nỗ lực phấn đấu đã tốt nghiệp đại học loại ưu, từng làm cho công ty lớn có được công việc + thu nhập ổn định đủ để lo cho bản thân và gia đình, con tự nhận thấy mình không phải bất tài hay lười biếng gì.

+ Vâng, vâng và vâng

Đại khái là vậy..........

Ông già gật gù 1 lát rồi thở dài: Con gái tôi đã chịu cậu thì tôi cũng đành chịu nhưng mà tôi có điều kiện không biết cậu có đồng ý không?

Em: Điều kiện gì ạ? (bụng nghĩ thầm thời cơ đến rồi chăng)

Ba: Cậu thấy đấy nhà tôi đơn chiếc, tôi chỉ có 3 đứa con gái thôi, nhà tôi vô phúc không có con trai nối dõi

Em: Ý bác là?

Ba: Nếu cậu lấy con gái tôi thì cậu có chấp nhận ở rể nhà tôi, sau này có con trai cậu có thể để nó mang họ của tôi, nối dõi tông đường cho họ tộc tôi không?

WTF CLGT này, chưa bao giờ nghe đến cái điều kiện lạ đời thế này

Gái: Ba, ba quá đáng lắm rồi đó

Ba: Mày để yên cho ba nói chuyện nó nói nó thương mày mà chuyện nhỏ vậy cũng không đồng ý là sao?

Em lúc đó máu đã dồn lên não, nhưng vẩn cố nhẫn nhịn lấy gương mặt cười tươi nhất có thể ra tiếp chuyện

Em: Thưa bác, cháu cũng hiểu nỗi khổ tâm của bác nhưng mà bác ơi, cháu là con trưởng, là cháu đích tôn của họ tộc, cháu không thể đồng ý với điều kiện này đâu ạ

Ba: Cậu nói cậu yêu con tôi mà chuyện nhỏ vậy mà không đồng ý à (nhếch mép)

Gái: Ba ơi, ba vừa phải thôi, trước giờ con gái xuất giá tòng phu, đừng nói là người nước ngoài ngay cả người Đài Loan cũng không đồng ý với điều kiện này

Ba: Để yên cho ba nói chuyện (rồi quay sang em): cậu thấy sao

Em: Thưa bác, Đài Loan và Việt Nam đều có chung nền văn hóa Á Đông, lẽ trước nay con gái lấy chồng là phải theo chồng, con cái sinh ra là mang họ cha, nay bác ép con như vậy chả khác nào bắt con và con của con sau này chối bỏ tổ tiên, mang tội bất hiếu, thứ con cháu như vậy bác có cần không?, một người mà vì tình cảm nhi nữ thường tình mà chối bỏ nguồn gốc, phản bội tổ tiên dòng tộc thì có xứng đáng làm con rể bác không? bác có chấp nhận thứ rể như vậy trong nhà không ạ?

(lời lẽ em lúc đó nhẹ nhàng nhưng cương quyết)

Ba (hơi bất ngờ trước phản ứng của em): Cậu cũng khá đấy tôi ấn tượng về cậu rồi

Em: Thưa bác, xin bác hiểu cho, tuy không thể đáp ứng của bác nhưng con rể cũng như con ruột, sau này con sẽ hiếu kính 2 bác như ba má con con của con sau này cũng sẽ thờ phượng, tôn kính bên ngoại cũng như bên nội ạ

Gái: Ba ơi, xin ba hiểu cho chúng con, lúc nhận lời lấy ảnh con đã quyết xuất giá tòng phu rồi ba ạ.

Ba (nhìn sang em): Vậy cậu định chừng nào đưa ba má cậu sang đây thưa chuyện với nhà tôi (lại cười nhưng nụ cười này có vẻ hài lòng)

Em: Dạ, ý bác là?

Ba: Cậu phải dẫn ba má cậu sang đây thưa chuyện để người lớn 2 bên nói chuyện, lễ nghi gì phải đủ cả chứ không thể sơ sài thế này được, cậu hiểu chứ?

Em: Dạ con hiểu, con cám ơn bác, con cám ơn cả nhà

Bữa đó ba má vợ mời em ở lại ăn cơm, ông già còn rủ em đánh cờ, uống trà nói chuyện tâm sự dăm ba câu nữa (em không nói được tiếng hoa nên chẳng tâm sự được gì nhiều) nhưng nhìn chung là 2 ông bà đã chấp nhận hôn sự của em và gái

Vậy là chiến sự chấm dứt và quân em toàn thắng vấn đề giờ là về Việt Nam thuyết phục ba má em sang Đài Loan nói chuyện nhưng mà không sao, con "kỳ đà" bự nhất là ông già vợ đã bị "làm thịt" thì những chuyện còn lại không đáng ngại lắm, vài ngày sau em bay về Việt Nam lo liệu mọi chuyện còn gái quay về Úc ráng hoàn thành cho xong cái đồ án tốt nghiệp, 2 đứa đã hẹn nhau sớm ngày đoàn tụ để xây ngôi nhà mơ ước.