Chương 23: Quả phụ mang thai? (1)

Hành trình phải tốn mất một tháng Hoắc Nhàn Phong mới có thể đến nơi, nhưng Giang Từ chỉ cần dùng thời gian chưa đầy một tuần đã đến nơi.

Dù sao thì tốc độ của tinh hạm cao cấp chắc chắn sẽ nhanh hơn gấp mấy chục lần so với tinh hạm chở rác.

Trước khi đến đây, Giang Từ đã cẩn thận tìm đọc qua các tư liệu cơ mật về Thiên Đông ở quân bộ.

Nó vốn dĩ là một tinh cầu có nguồn tài nguyên khoáng sản phong phú, nhưng sau khi bị khai thác quá độ đến mức cạn kiệt, nó đã bị xem là một tinh cầu rác.

Nhưng chẳng qua, những điều đó cũng chỉ là những điều trên bề mặt mà thôi, phía dưới nền đất của tinh cầu này, trong không gian mà cứ ngỡ như nó đã bị khai thác đến cạn kiệt, không biết từ khi nào, lại lặng lẽ hình thành lên một thành phố ngầm khổng lồ, điều hành khu chợ đen lớn nhất đế quốc.

Trên thực tế, đây chính là nơi mà tội ác cùng hắc ám được sinh ra.

Đây là nơi qua lại giữa các thế lực khác nhau, có cướp tinh tế, lính đánh thuê liếʍ máu trên lưỡi đao, thợ săn hung tàn thần bí, ở nơi đây, mọi người có thể nhìn thấy bọn họ ở khắp mọi nơi.

Mà thứ Giang Từ cần, lại đang có ở đây.

Lúc đầu, Hạ Chuẩn định là sẽ đích thân tới đây, nhưng hắn là một nhân viên nghiên cứu tay trói già không kịp, căn bản không thể hoàn thành được nhiệm vụ này.

Hơn nữa, loại chuyện này tuyệt đối không thể để cho bất cứ ai khác ngoài hai người bọn họ biết, bởi vậy, kế hoạch được đặt ra chính là Hạ Chuẩn sẽ ở lại bệnh viện phụ trách yểm trợ, còn Giang Từ sẽ đến Thiên Đông tinh.

Bởi vì bị khai thác quá độ suốt nhiều năm, cho nên bề mặt của Thiên Đông tinh lúc nào cũng thấy cát vàng bay đầy trời, hơn nữa còn có rác thải chồng chất khắp nơi, người ở nơi đây hầu hết đều mặc áo choàng dày kín mít từ đầu đến chân.

Cho nên điều đầu tiên mà Giang Từ làm chính là thay đổi trang phục cho giống với người địa phương ở đây.

Vẻ bề ngoài của y quá chói mắt, cho nên vẫn nên che lại thì tốt hơn.

“Nga, tiểu thiếu gia cố chấp lại đáng yêu của tôi ơi, lại một lần nữa, Tiểu X kiến nghị với ngài rằng ngài nên nhanh chóng rời khỏi đây, đứa trẻ ngoan không nên đến một nơi nguy hiểm như thế này.”

Ngữ khí đầy lo lắng mà khoa trương của AI truyền vào tai thông qua tai nghe khiến cho Giang Từ tâm phiền ý loạn, y nhấn vào vòng cổ trước ngực, thấp giọng mắng.

“Câm miệng, đã bảo là không được gọi tôi như vậy nữa cơ mà!”

“Được nha, A Từ bảo bối.”

“...”

—— Đây chính là cơ giáp cấp A mà y đã dùng thời còn đi học.

Cũng chính vì lý do này, cho nên Giang Từ không quá muốn dùng nó.

Bởi vì bên trong chiếc cơ giáp này có trang bị trí tuệ nhân tạo mang tên Tiểu X, mục đích lúc đầu khi nó được tạo ra là một AI chăm sóc trẻ, dùng để chăm sóc trẻ chưa đến tuổi đến trường.

Nếu không phải vì tên gia hỏa này là một trong những di vật mà cha mẹ đã mất sớm của y để lại, thì Giang Từ đã sớm đem thứ này ném về nhà máy tái chế sản phẩm điện tử từ lâu rồi.

Chỉ là bây giờ Bạch Trạch đã bị Chu Cửu Nha tịch thu, cho nên y chỉ có thể đưa tên gia hỏa này theo.

Thiếu tướng Omega kéo mũ áo choàng thấp xuống, miễn cưỡng tìm ra một con đường nhỏ trong đống rác chồng chất này.

Y mặc một thân áo choàng xám có mũ choàng lớn che khuất mặt, mặt nạ lọc không khí cũng được đeo vào khiến cho mặt y được che gần như kín mít.

Chỉ là dù có như vậy, y cũng không thể ngăn cản được vô số ánh mắt đang nhìn trộm y từ xung quanh.

Hay nói chính xác hơn, chính là ngay từ khoảnh khắc mà Giang Từ xuất hiện, thì đã có vô số ánh mắt dõi theo y.

Người có thể sống được ở đây thì đều là những kẻ đã thành tinh cả rồi.

Mặc dù bây giờ Giang Từ ăn mặc giống như người ở đây, thậm chí còn đặc biệt che giấu tin tức tố của mình để không bị phát hiện.

Nhưng dáng người thon dài cao ráo của y, bước chân nhẹ nhàng mà tao nhã, cùng với giáo dưỡng và khí chất đã ăn sâu vào bên trong cốt tủy khiến cho y hoàn toàn khác biệt với những tiện dân sống dựa vào việc nhặt rác nơi đây.

Nói ngắn gọn hơn, tất cả mọi thứ về Giang Từ hoàn toàn không hợp với cái nơi dơ bẩn, âm u, đầy tội ác này.

Nếu phải lấy một cái gì đó để so sánh, thì bây giờ y cực kỳ giống như một con mèo Ragdoll xinh đẹp đang đi lạc vào bên trong hang ổ của lang sói.

Soạt.

Giang Từ đột nhiên dừng bước.

“Nha, đã rất lâu rồi mới nhìn thấy một người mới đấy.”

Ở phía trước, không biết từ khi nào đã có hai người đứng ở đó.

Hoặc nói đúng hơn, chính là hai tên Alpha đang phóng xuất ra tin tức tố mang tính uy hϊếp.

Omega xinh đẹp kia ngẩng đầu, trong đôi mắt kia ngưng tụ một mảnh sương lạnh.

“Tránh ra.”

“A ha, còn rất cá tính đấy?”

Trong hai tên đó có một tên cười lớn, đưa mắt ra hiệu với đồng bọn.

“Khí vị sạch sẽ như vậy, chắc chắn chính là một Beta có chất lượng không tồi.”