Chương 10: Đích thân gϊếŧ chết hắn

Oanh ——!!!

Giây tiếp theo, sóng năng lực cực lớn đánh vào nhau, nổ mạnh giữa hai đài cơ giáp!!!

Nhưng khoang điều khiển của cơ giáp cấp song S được xưng là 【 phòng ngự tuyệt đối 】, bởi vậy, dù cho Hồng Sư cấp B đã trải qua cải tạo đặc biệt, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể nghênh đón kết cục lấy trứng chọi đá.

Vì thế, trong nháy mắt, vô số quân binh của quân đoàn đều chứng kiến một màn cực kỳ hoang đường lại cực kỳ hợp lý.

Khoang điều khiển Bạch Trạch bị cơ giáp màu đỏ đập công kích, chẳng những không có bất kỳ thương tổn nào, mà ngược lại, cơ giáp màu đỏ đậm còn bị một cổ sóng năng lượng cực lớn chấn ngược lại bay xa cả ngàn mét.

—— Nhìn qua giống như một ngôi sao băng màu đỏ đậm cắt qua phía chân trời.

Xôn xao!

Quân thủ vệ cơ giáp vây xem tức khắc phát ra một trận reo hò!

“Không hổ là Giang Từ thiếu tướng! Vừa ra tay có thể tiêu diệt đối thủ!”

“Đầu óc của cái tên này có vấn đề à, vậy mà lại muốn sử dụng cơ giáp cấp B đánh với cơ giáp song S Bạch Trạch?”

“Bị trúng phát súng này, chỉ sợ là không sống nổi.”

Lúc này, đột nhiên kênh thông tin xuất hiện một giọng nói nho nhỏ đầy nghi hoặc.

“Nói này, đã một thời gian không gặp Giang Từ thiếu tướng, chẳng phải nghe nói năm nay y sẽ không tham gia nghi thức tế lễ sao, sau bây giờ đột nhiên quay trở lại vậy?”

“Ha, Omega nha, trong một năm, kiểu gì cũng có một đoạn thời gian không tiện… A!!!”

Phanh ——

Máy truyền tin vang lên một trận tiếng đánh cùng tiếng kêu thảm thiết.

Giây tiếp theo, mọi người liền trơ mắt thấy đồng đội không biết lựa lời mà nói nào đó, bị một phát đạn pháo nổ bay ra xa 300m.

Ừng ục.

Không biết là ai khẩn trương đến mức mà nuốt một ngụm nước bọt, giây tiếp theo, giọng nói lạnh băng của thiếu tướng Omega vang lên trong kênh liên lạc chung.

“Bây giờ tôi rất tiện.”

Cơ giáp thật lớn tay cầm khẩu súng lớn, bễ nghễ nhìn xuống từ trên cao.

“Có cần tôi chứng minh cho các cậu biết một chút không?”

“...”

Trong phút chốc, lặng ngắt như tờ, im như ve sầu mùa đông.

Thôi xong rồi, quên mất đây là kênh thông tin chung.

Muốn chết!

Muốn chết muốn chết!!!

Cơ giáp vừa rồi tuyên bố “Tuyên ngôn tử vong” đã sớm cắm đầu trên đất giả chết, trong nháy mắt, đồng bạn xung quanh lập tức kéo giãn khoảng cách với hắn ra hàng trăm mét, để tránh bị vạ lây.

Cũng may, lúc này, Bạch Trạch lên tiếng dời lực chú ý của Giang Từ ——

“A Từ, dường như cái kẻ kia không ngốc như vậy. Trước khi hắn nã pháo, đã mở khiên phòng ngự ra rồi.”

Nếu không phải có khiên phòng ngự mở ra cứu mạng kịp thời, chỉ sợ, ngay thời khắc mà Hồng Sư bay ra, nó đã bị tách ra vô số mảnh kim loại ngay trên không trung rồi.

Đợi đã!

Khiên phòng ngự?!

“Đáng chết!”

Đột nhiên Giang Từ ý thức được gì đó, đột nhiên ngẩng đầu, sâu trong đôi mắt y chợt ngưng tụ lại một mảnh sương lạnh

“Bị lừa rồi!”

—— Tên gia hỏa kia, vậy mà lại coi y làm bàn đạp!!!

Giây tiếp theo, cơ giáp khổng lồ màu bạc kia lập tức bay lên cao, như mũi tên rời dây cung, nhanh chóng đuổi theo.

“Hô ——”

Mọi người lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng không hẹn mà cùng sinh ra cảm giác may mắn ——

Cũng may, còn có kẻ còn tìm đường chết hơn.

Thấy cái dáng vẻ không chết không ngừng kia của thiếu tướng, vốn dĩ cả đội đều muốn tiến lên truy kích cũng chỉ đành yên lặng thả chậm tốc độ, vừa rồi bọn họ suýt chút nữa bị sóng năng lượng lan đến, cho nên lần này cả đám cũng không dám đứng cách quá gần.

“Mọi người có cảm thấy, sau khi trở về, Giang Từ thiếu tướng trở nên nóng nảy hơn hay không?”

Mặc dù lúc này, kênh thông tin chung là một mảnh tĩnh mịch, nhưng kênh thông tin riêng của tiểu đội này, lại cực kỳ náo nhiệt.

“Nghe nói hình như người trong nhà an bài cho y đi xem mắt, như thiếu tướng lại đánh cho Alpha đến mức phải bệnh viện, vì để tránh đầu sóng ngọn gió, cho nên y quay về đơn vị trước thời hạn.”

“... Oa nga.”

Omega đánh Alpha đến mức nhập viện, nghe qua thì có vẻ như đây là một chuyện rất khó tin, nhưng nếu đặt nó trên người Giang Từ thiếu tướng, dường như nó lại là một chuyện rất hiển nhiên.

“Điều này có gì làm lạ đâu chứ, đừng nói là những thiếu gia Alpha sống trong nhung lụa đó của Thủ Đô Tinh, lúc trước, thời điểm mà Giang Từ thiếu tướng tiến vào quân đoàn đệ nhất, ngoại trừ quân đoàn trưởng, còn lại, tất cả những quan quân Alpha đều bị y đánh bại hết, có người còn phải vào nằm trong phòng quân y suốt hai ba tháng lận đấy.”

“Đờ mờ!”

“Nếu tôi nhớ không nhầm, năm nay thiếu tướng cũng đã 27 rồi đúng không, không ngờ lại có một Omega có ngày không gả được chồng…”

Dù sao thì Omega cũng khác với Alpha, mặc dù tuổi trưởng thành của bọn họ đều là 18 tuổi, năm 18 tuổi, bọn họ sẽ nghênh đón kỳ động dục đầu tiên, nếu không có Alpha đánh dấu, vậy thì sẽ cực kỳ thống khổ, thậm chí sẽ xảy ra trường hợp bị một Alpha xa lạ nào đó cưỡng chế đánh dấu nữa.

Bởi vậy, trên cơ bản thì 90% Omega trở lên đều sẽ đính hôn ngay trước 18 tuổi, hoặc phải chọn được Alpha thích hợp, khi đến tuổi, bọn họ sẽ lập tức kết hôn.

Những Omega nào đến 22 - 23 tuổi mới kết hôn, đều được tính là kết hôn muộn, càng đừng nói đến Omega thiếu tướng đã 27 tuổi, đã thế còn đánh đối tượng Alpha xem mắt nhập viện.

“Chậc chậc chậc…”

Những quân binh tham gia bát quái lắc đầu.

“Cũng không biết là sau này, Alpha da trâu nào dám cưới thiếu tướng hung tàn này về nhà.”

“...”

Cùng lúc đó, Giang Từ không hề biết mình đang là nhân vật chính của cuộc bát quái này, y vẫn đang liều mạng truy đuổi Hoắc Nhàn Phong.

“A Từ, bình tĩnh một chút, trình độ kí©h thí©ɧ tố trong cơ thể của cậu lúc này thật sự rất không ổn định.”

Bạch Trạch thở dài.

“Thuốc ức chế kiểu mới vẫn chưa được thực nghiệm, bác sĩ Hạ có nói, trong khoảng thời gian này, cậu cần phải duy trì tâm trạng vui vẻ thoải mái.”

Với tình trạng này, thật sự con mẹ nói vui vẻ thoải mái được hay sao?!

“Chờ khi tôi tôi đích thân gϊếŧ chết hắn.”

Giang Từ nhìn chằm chằm cơ giáp màu đỏ đậm ở nơi xa kia, lạnh giọng nói.

“—— Tự khắc sẽ vui vẻ.”

“...”

Bạch Trạch chần chờ im lặng, dường như… Cũng có chút đạo lý.