Chương 9: Người anh em này, giọng nói của cậu thật 0 nha

Hắn liếc liếc mắt nhìn Anh Linh Bia đang ở nên rực lỡ hơn bởi lửa đạn một cái, tầm mắt hắn thoáng dừng trên hai chữ “Hoắc Triều” ở trên kia.

“Vậy thì có lẽ là, đây chính là lễ tế náo nhiệt nhất của nguyên soái đấy, có lẽ hắn sẽ rất vui vẻ.”

Lâm Tấn không nói lên lời: “…”

Thanh thiếu niên bây giờ, đều đã cuồng vọng đến loại tình trạng này rồi sao?

Hắn không hiểu.

Nhưng cho dù có như thế nào ——

“Tiểu quỷ, thật ra thì cậu…”

Tại đây, trong cái tốc độ siêu việt mà con người có thể thừa nhận được, giọng của Lâm Tấn đã cao đến mức muốn biến đổi.

“Chọc phải nạn lớn rồi——!!!”

Dù cho là pháp luật có áp dụng điều khoản giảm nhẹ tội cho vị thành niên, như chỉ sợ hắn sẽ có thể ăn cơm tù cho đến!!!

Hoắc Nhàn Phong không phản bác lời này, bởi vì, đúng thật là có thể xem như hắn đã chọc phải nạn lớn rồi.

Mặc dù liên minh cũ đã sớm là chuyện của quá khứ, nhưng thời gian ia đi cũng chỉ mới 300 năm, cho nên, thậm chí là bây giờ, trong dân chúng đế quốc, có ba phần người đều là người sống sót qua tận thế.

Thậm chí là quân đoàn trưởng Chu Cửu Nha của quân đoàn đệ nhất đế quốc, năm đó ông cũng chỉ là một phó quan nho nhỏ bên cạnh nguyên soái mà thôi.

Như thế, cũng đủ khiến cho quân nhân toàn bộ đế quốc điên cuồng truy sủng đối với nguyên soái Hoắc Triều của liên minh cũ, ngay cả giáo hội cao cao tại thượng, ngay ngày Anh Linh Bia được xây dựng, giáo hoàng đại nhân cũng đích thân đến quỳ lạy tế điện.

Có đoạn tóm tắt này, Hoắc Nhàn Phong cực kỳ hiểu ——

Trong ngày lễ tế 300 năm của vị chúa cứu thế đại nhân này, nếu có người dám quấy rối, vậy thì đúng là quá chán sống.

Thậm chí, chỉ cần một ngụm nước bọt của dân chúng đế quốc thôi, là có thể dìm cho hắn chết đuối rồi.

“Chặc,”

Thiếu niên nhíu mày, chuyện này càng ngày càng phiền toái.

Nếu lúc đó Lâm Tấn không truyền tin làm lộ hành tung của hắn, nói không chừng, bây giờ hắn đã thần không biết quỷ không hay mà rời đi rồi.

“Chậc.”

Cho đến lúc này, Hoắc Nhàn Phong lại lần nữa cảm nhận được sâu sắc tầm quan trọng của việc cảm nhận được tin tức tố, trong lòng hắn đang có tính toán——

Đợi đến khi chuồn khỏi đây rồi, hắn sẽ đi tìm một bác sĩ khoa nam A để khám

Suy nghĩ của hắn chợt bị cắt đứt, đồng tử của Hoắc Nhàn Phong đột nhiên phóng đại, cảnh báo trong đầu điên cuồng phát ra tiếng hét chói tai!!!

Ngay lúc này, một đạo ngân quang (ánh sáng màu bạc) bất thình lình đánh về phía hắn từ sau lưng.

Ong ——!!!

Một đoạn thương lôi đình vạn quân, kinh thiên động địa!

Cơ giáp màu đỏ đậm lập tức biến hóa phương hướng, nghiêng đao đón đỡ.

Sở dĩ không phải là chắn ngang đao, bởi vì vũ khí của đối phương hoàn toàn không phải là thứ mà một cơ giáp cấp B như hắn có thể ngăn lại được.

Trong phút chốc, không có bất kỳ sự trì hoãn nào, trong nháy mắt khi tiếp xúc, trường đao của cơ giáp màu đỏ đậm cứ như đậu hủ mà bị nước thành hai nửa một cách dễ dàng.

—— đây là chuyện mà hắn đã đoán trước được.

Bởi vì chênh lệnh giữa hai loại vũ khí thật sự rất lớn, Hoắc Nhàn Phong đã vốn không nghĩ đến việc ngăn lại.

Nhưng cũng chính vì điểm sai lầm này, lại giúp hắn tránh được một đòn trí mạng.

“Bạch Trạch!!!”

Trong nháy mắt, Lâm Tấn kêu lên đầy sợ hãi.

“Vậy mà lại là song S cơ giáp Bạch——”

“Câm miệng!”

Trong nháy mắt, trong đầu Hoắc Nhàn Phong lại sinh ra bước kế hoạch thứ hai.

—— Sau khi khám bác sĩ xong, hắn sẽ phải đi tìm một đài cơ giáp thật xịn cho mình.

Trong phút chốc, khẩu súng màu bạc kia đã bắn một phát đạn trúng vào khoang điều khiển của cơ giáp màu đỏ đậm, từ vai trái, toàn bộ cánh tay đều bị bắn bỏ, mặt cắt chỉnh tề, sáng đến độ có thể soi cả bóng người.

Bên trong khoang điều khiển của Bạch Trạch, Omega xinh đẹp tíc bạc nhíu mày.

“Vậy mà lại có thể tránh thoát…”

Cùng thời gian, nhị thiếu gia Lâm gia dại ra một giây, sau đó lập tức kêu trời khóc đất.

“Hồng Sư!!!”

“Hồng Sư của tôi a ——!!!”

Thì ra chiếc cơ giáp này tên là Hồng Sư?

Trong lòng Hoắc Nhàn Phong sinh ra một chút áy náy.

Tia sét bùm bùm trên bầu trời, cánh tay hợp kim máy móc của cơ giáo màu đỏ đậm kia vỡ vụn thành vô số mảnh kim loại trong nháy mắt, cứ như mưa sao băng mà rơi xuống đất.

Ở phía sau, tiểu đội cơ giáo đuổi theo chỉ có thể dừng lại ngay lập tức, sau đó lại như pháo hoa mà đột nhiên tản ra.

“Đây là cảnh cáo cuối cùng.”

Cơ giáp màu bạc dùng khuôn mặt lạnh lùng nhìn từ trên cao xuống, lạnh lùng nói.

“Kẻ ngoại lai xâm phạm, bây giờ hãy ngay lập tức tước vũ khí đầu hàng, nếu không…”

“Di?”

Hoắc Nhàn Phong trực tiếp ngắt lời đối phương, cực kỳ thiếu đánh mà nói.

“Người anh em này, giọng nói của cậu thật 0 nha.”

Giang Từ: “…” = =#

Phía sau, biểu tình của Lâm Tấn như bị sét đánh.

Miệng làm thành hình ∑( ||?!!

Hoắc Nhàn Phong mở kênh công khai, điều đó có nghĩa là, toàn quân đoàn người đều nghe được.

Có lẽ là trước đó, y không nghĩ đối phương sẽ đáp lời như vậy, trong cơn tức giận cùng khϊếp sợ, quả nhiên, động tác của Bạch Trạch cứng còng trong chớp mắt.

Ngay trong khoảnh khắc chưa đến một giây này, cánh tay còn lại của cơ giáp màu đỏ đậm, không biết từ khi nào mà nó đã biến thành một khẩu pháo ống, thẳng tắp nhắm vào khoang điều khiển của Bạch Trạch.

“Cậu con mẹ nó…”

Trong nháy mắt, khi Lâm Tấn ý thức được hắn muốn làm cái gì, thì lập tức thét chói tai đến mức gần như muốn phá yết hầu

“Điên rồi ——!!!”

Nhưng động tác của Hoắc Nhàn Phong hoàn toàn không dừng lại chút nào, kéo phần năng lượng đến giá trị lớn nhất, trực tiếp nã pháo về phía vợ tương lai của mình!

Oanh ——!!!