Chương 20: Tình Tiết Bắt Gian Tại Giường

Trên xe ngựa ám vệ tiểu Bát đã chờ sẵn cùng với thuốc của thái y. Tên tiểu tử này vừa trao thuốc vào tay vương gia, không chờ y kịp phản ứng đã vội vàng lao ra bên ngoài còn săn sóc kéo cửa xe lại.

Vậy là lần này không cần nhìn thấy ảo giác nữa rồi, hắn đúng là quá thông minh, đâu có thua kém gì tiểu Cửu chứ.

Tiêu Chiến nuốt xuống viên thuốc "đại bổ hoàn" khổng lồ do Lý thái y bào chế. Mùi thuốc kinh dị đắng chát xọc hết lên mũi, miệng khiến hắn không ngừng ho khan.

Tĩnh Vương vẫn đặt hắn trong tư thế nằm trong lòng mình, một bên vỗ lưng một bên an ủi

"Cố chịu đựng một chút, thái y đã nói nuốt xuống là không sao nữa rồi."

Tiêu công tử sau mỗi cơn ho mạnh đến giật bắn người lên, khi hạ xuống đều vô tình trúng vào điểm nhạy cảm của người bên dưới.

Thế này thì...không ổn lắm...

Cả khuôn mặt hắn nhăn nhó vì khó chịu vẫn phải lên tiếng.

"Sư..sư huynh...ta...ta có thể tự ngồi được..khụ khụ..."

Nói rồi hắn gắng cục cựa cơ thể, cố chui từ trong lòng nam chủ ra ngoài.

"Đừng. động!!!" Nơi bên dưới càng lúc càng kỳ lạ. Vương Nhất Bác càng thêm căng thẳng. Tiểu sư đệ ngươi không thể ngoan ngoãn một chút được sao...

"..." Tiểu tử, ca là lo nghĩ cho ngươi có được không? Ngươi thái độ gì chứ? Để ca cho ngươi biết cái gì gọi là "thời đại cách biệt", cái gì mới là "gừng càng già càng cay"...

Tiêu Chiến vừa bị nạt hai mắt lập tức ngấn lệ, mặt hơi đỏ hiện rõ ủy khuất ngước lên nhìn Tĩnh Vương bằng đôi con ngươi ngây thơ trong suốt...

"Sư...huynh...vũ khí huynh giấu trong người rất cứng rắn...đâm ta đau quá..."

"...!!!"

Mặt Tĩnh Vương vì một câu nói mà đỏ bừng bốc hỏa, đầu óc chưa kịp định hình hai tay đã phản ứng hất mạnh "vật thể" đang ngự trên vũ khí của mình xuống...

Tiêu công tử cứ vậy mà ngã đập đầu vào sàn xe, đầu choáng mắt hoa vẫn cố hướng cái nhìn "trìu mến" về phía Vương Nhất Bác trước khi hôn mê bất tỉnh:

Ca bị trừ điểm sức mạnh không ngất, tưởng nhiệm vụ thất bại cũng không ngất, cuối cùng lại vì một câu nói đùa bị đánh ngất.

Có ai ngang trái hơn ca nữa không???

Tiểu Bát nghe tiếng động mạnh từ thùng xe vọng ra, quá hoảng hốt hắn vội tung cửa nhìn vào.

Chính là thấy Tiêu công tử nằm ở trên sàn xe còn vương gia đang cúi xuống...động chạm...

Trời ạ, ta lại thấy ảo giác nữa rồi.

Sao vương gia nhà ta có thể thú tính tới mức biết công tử đang bệnh còn cưỡng ép ngay trên xe ngựa chứ, có gì về vương phủ từ từ làm không được sao.

Tiếng động ban nãy...cũng quá mạnh bạo đi...

Ta không nghe gì hết, ta không thấy gì hết, ta không biết gì hết...Ta chỉ bị ảo giác mà thôi.

Đừng ai hỏi ta, ta rất trung tâm, sẽ không nói lung tung chuyện "lăn sàng" của vương gia và Tiêu công tử đâu.

Cạy miệng cũng nhất quyết không nói nửa lời...

"Cút!!!.

Tốc. độ. nhanh. nhất. về. phủ."

Tiểu Bát vội vàng lăn ra ngoài, nghẹn ngào cắn ngón tay viết 1 bức huyết thư, dùng phương thức đặc thù truyền về "cộng đồng ám vệ luôn tận tâm, hết lòng vì chủ nhân".

Nội dung: Chủ nhân của ta mỗi khi muốn ăn thịt đều bị ta vô tình bắt gặp, cản trở...

Hiện tại đã ở mức dục hỏa thiêu đốt, thẹn quá hóa giận, oán khí ngút trời...

Các huynh đệ xin chỉ giáo, tại hạ phải làm sao cải thiện tình cảm chủ tớ trở lại tương thân tương ái như xưa?

Tiểu ủy khuất ngày đêm chờ hồi âm!!!

Xe ngựa lao vun vυ"t về đến vương phủ, vừa lúc Tiêu thái phó cũng mang thánh chỉ tìm đến.

Tiêu Chiến (lại) lần nữa có ý thức, hắn ngất nhiều lần đến mức không còn chút ham muốn mở mắt ra chút nào.

Thế nên không hề hay biết ngoài kia có 2 vị đang lo lắng đứng ngồi không yên vì hắn. hắn lúc này đang bận tương tác cùng hệ thống trong đầu.

[- Hệ thống, ta muốn xem thông tin cá nhân.

. Tên: Tiêu Chiến

. Tuổi: 17

. Gia cảnh: Công tử nhà đế sư, là đồng môn cùng lớn lên với hoàng đế và Tĩnh Thân Vương.

. Hảo cảm độ với nam chủ: 72 (Thâm tình huynh đệ cảm động trời xanh)

. Điểm thưởng: 520

. Sức mạnh: 30

. Trí lực: 80

. Danh hiệu hiện có: ÔN NHUẬN NHƯ NGỌC (tăng 10 hảo cảm độ với người đối diện trừ nam chủ);

PHONG LƯU THỦY QUỶ (tăng 10 điểm trí lực);

NGẤT MỸ NHÂN- cấp độ 1 thành thục 1/3 (giảm 1 điểm sức mạnh, tăng 2 điểm trí lực)

. Kỹ năng đặc biệt:

ĐIÊN ĐẢO THỊ PHI(xác suất 5% thi triển kỹ năng thành công, người bị trúng kỹ năng sẽ tin tưởng hoàn toàn lời nói của ký chủ).

HOÁN ĐỔI HẢO CẢM (kỹ năng chủ động, sau khi chọn mục tiêu phát động có thể hoán đổi độ hảo cảm(của nam chủ và nữ nhiệm vụ) của bản thân với người đó trong 10p. Thời gian chờ phục hồi kỹ năng 48h)

. Kỹ năng tất sát: Chưa có (Mua tại cửa hàng)

. Đường đến nhân sinh thập toàn thập mỹ: 20%.

- Ta đã biết.

- Ký chủ hôm nay không có thắc mắc nào sao?

- Không có.

- Kỹ năng Hoán Đổi Hảo Cảm rất tiện lợi cho ký chủ khi thực hiện nhiệm vụ, nhưng tuyệt đối phải chú ý thời gian...

- Cảm ơn, ta biết đọc hướng dẫn sử dụng.

"..."

- Cửa hàng hệ thống đang có khuyến mãi đặc biệt đâyyyy

- Cảm ơn. Ta không có nhu cầu mua 1/4 viên thuốc.

- Bạn có thể mua thuốc tăng cường sinh lực với mức giá ưu đãi tối đa (giảm 99%) vĩnh viễn.

- Ờ...quảng cáo gì đó nghe một chút cũng rất thú vị...

- Chỉ cần bạn trở thành khách hàng thân thiết của cửa hàng hoặc hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt khó khăn cấp 3S. Hoan nghênh ghé thăm!!!

- Hệ thống thân yêu, hệ thống thiện lương đáng yêu nhất hệ mặt trời. Tình cảm của chúng ta trước giờ tốt như vậy, chắc hẳn được gọi là thân thiết chứ đúng không???

- Thông báo: Khách hàng tiêu phí 3000 điểm thưởng mới có thể trở thành khách hàng thân thiết. Thỉnh ký chủ không lẫn lộn tình riêng và quy tắc công việc.

- Thế thôi. Ta cắt đứt liên lạc đây. (Tiêu phí 3000? tổng điểm thưởng của ta từ trước đến giờ còn chưa đủ 1000 nữa là. Nhiệm vụ khó 3S? thôi cái nào khó quá bỏ qua đi)

- À, hệ thống vừa tìm thấy một ưu đãi dành riêng cho ký chủ vì đã luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Ký chủ chỉ cần hoàn thành 1 nhiệm vụ chỉ định đặc biệt, độ khó cấp D, là có thể mua thuốc tăng cường sinh lực với ưu đãi giảm 99% vĩnh viễn.

- Thật??? Hệ thốngggg, ta biết ngươi là tốt nhất mà. Đó là nhiệm vụ gì vậy?

- Tranh cướp thành công nụ hôn đầu tiên của nam chủ.

"..."]

Hệ thống ngươi là đang đùa ca sao???

Tiêu Chiến tức giận đến mức mở mắt ngồi bật dậy, đập vào mắt là khuôn mặt hoàn mỹ "như hoa như ngọc" của mục tiêu hắn cần đánh cướp nụ hôn đầu.

Tiêu công tử ngại ngùng đỏ bừng mặt, chột dạ tránh né ánh mắt của đối phương.

Vương Nhất Bác cũng không khá gì hơn, vừa nhìn thấy Tiêu Chiến mặt đỏ chuyện xảy ra trong xe ngựa lại hiện ra rõ nét trong đầu y. Y ho khan vài tiếng che giấu xấu hổ vội vàng quay lưng đi thẳng. "Vũ khí" tự nhiên lại kì lạ nữa rồi.

"Sư đệ ngươi trò chuyện cùng thái phó. Bổn vương còn có chính sự."

Tiêu công tử lúc này mới chú ý đến trong phòng còn có một người khác.

Tiêu thái phó hai mắt rưng rưng thương cảm nhìn chằm chằm vào đứa con trai số khổ của mình.

"Nhi tử...khổ cho con rồi..."

"Cha...sao ngài lại nói như vậy?"

"Nhi tử, đây là thánh chỉ hoàng thượng ban cho con...con tiếp chỉ đi..." Tiêu thái phó nghẹn ngào không nói tiếp thành lời.

Tiêu Chiến lược bỏ hết những lời màu mè hoa mỹ mà hắn đọc vào không mấy hiểu nghĩa, cuối cùng cũng vào được 2 nội dung chính: Chịu tang thê 3 năm? Cảnh tỉnh Tiêu gia?

Hắn lúc này trong lòng đã vui sướиɠ đến mức sắp ngất tiếp.

Thánh chỉ này đến thật quá đúng lúc, cuối cùng thanh danh, hình tượng đại nam nhân của hắn đã có thể đường đường chính chính giữ vững rồi.

Không cần lo vừa thoát khỏi hôn sự này lại dính vào hôn sự khác.

Làm gì thì làm, muốn kiếm thê tử cũng phải chờ đủ 60 điểm sức mạnh đã rồi tính.

Kiếp trước tuy hắn không có điều kiện yêu đương ra hồn, chỉ toàn chớp nhoáng lướt qua, ban đầu là vì quá nghèo lúc sau là vì quá bận.

Nhưng hắn vẫn biết tích phúc của nữ nhân là cần điều gì ở nam nhân...

Với cơ thể này của hắn có cưới nương tử về cũng chỉ để ngắm cho đẹp.

Nam chủ mệnh cách kỳ lạ còn có thể thượng một lần rồi chết, ít nhất khi chết còn trút bỏ được thân xử nam.

Chứ hắn chỉ có 30 điểm sức mạnh, chết xanh mồ rồi nương tử chắc chắn vẫn còn là xử nữ.

Chỉ có một từ để hình dung: Thảm!!!

Bên trong vui là vậy nhưng bên ngoài vẫn phải làm bộ mặt bất ngờ, khổ sở...để phối hợp diễn cùng Tiêu phụ thân đã khóc đến mức mặt mũi tèm lem nước mắt.

"Cha...người đừng vì con mà thương tâm. Thánh thượng đã ân sủng Tiêu gia ta lắm rồi. Từ giờ nhị lão không cần phải lo lắng bất an nữa..."

"Nhi tử...nhi tử à..." huhuhu

"Cha...người cũng biết trạng thái sức khỏe của con...

Thay vì làm khổ cô nương tốt nhà người ta con lại có thể thay Tiêu gia gánh lấy trừng phạt này.

Nhi tử cảm thấy thật đáng giá..."

"Nhi tử...chỉ cần con có thể bình an vui vẻ, đừng để ta cùng mẹ con người đầu bạc tiễn người đầu xanh...

Sau này chúng ta về với liệt tổ liệt tông rồi con cứ mua thật nhiều hương quả thắp một lần cũng được, không cần lo chuyện nối dõi về sau...

Tĩnh vương phủ rất có tiền...vương gia còn là một người tốt..." Thái phó phủ quá nghèo cứu không nổi con nhưng Tĩnh vương phủ thì có thể nha.

"Phụ thân, ngài..sao.." Sao ta cảm thấy ngài hình như có hiểu lầm gì đó vậy? Lời ngài nói có phải hơi sai sai chỗ nào rồi không?

"Đừng nói. Con đừng nói. Cha biết hết rồi..."

"..." Ngài không cho ta nói cũng được. Vậy ngài nói cho ta biết ngài biết chuyện gì đi. Hoang mang a!!!

"Chiến nhi, ta đã thương lượng cùng mẫu thân con rồi.

Con từ giờ cứ ở lại đây, làm những việc con muốn làm, ở bên người...con muốn ở...

Đừng lo lắng cho 2 chúng ta.

Nhân sinh trên đời ngắn ngủi, đối tốt với bản thân 1 chút...

Nếu đã muốn...phải tự mình tranh giành biết không.

Có công mài sắt có ngày cong kim...

Từ giờ con đừng về Tiêu phủ nữa. Ở đó không chào đón con.

Nhớ lấy..."

Nói rồi Tiêu thái phó dứt áo ra đi, một lần quay đầu lại nhìn Tiêu Chiến cũng không có: Nhi tử, ta biết lúc này ta không nhẫn tâm con sẽ không có can đảm đối mặt với tình cảm của bản thân mình...

Nhi tử, chỉ cần con còn sống là đủ rồi...

Ta tin nhân phẩm Vương Nhất Bác, đứa trẻ này sẽ không nhẫn tâm bỏ mặc con...

Tiêu Chiến ngơ ngác ngồi nhìn theo bóng dáng Tiêu thái phó khuất dần.

Hình như...hắn vừa bị đuổi ra khỏi nhà đúng không?

Sẽ không là vị thái phó này nghe tin đồn lung tung cảm thấy mất mặt xấu hổ quyết định trục xuất hắn đó chứ?

Hắn lúc này so với ban đầu đến đây còn tệ hơn.

Từ công tử thế gia biến thành không nhà không cửa luôn rồi.

[Hệ thống: Nhiệm vụ chi nhánh

.Nội Dung: Ngày mai Tần Thu Dung đến vương phủ. Ngăn cản Tần Thu Dung và nam chủ thân mật tiếp xúc. (da thịt đυ.ng chạm)

.Phần thưởng: Cơ hội bóc thăm may mắn một vật phẩm bất kỳ trong cửa hàng hệ thống.

.Trừng Phạt: Nước mắt hành tây 24h.]

Tiêu Chiến lòng dạ rối bời nghe công bố nhiệm vụ chậc lưỡi cảm thán.

Tiểu tam nằm trên giường bệnh còn chưa khỏe, "chính thất" đã tìm đến tận cửa.

Đây là tiết tấu bắt gian tận giường sao???

-----------------