Chương 18: Muốn tăng giá

Tưởng Dư Hoài đưa A Văn một ánh mắt, A Văn liền đem hai cái rương đặt ở cửa qua mở ra, bên trong tràn đầy tiền mặt.

“Đây là hai trăm vạn, sau này Hi Nhiễm gả cho tôi, không có biện pháp hiếu kính hai vị, tiền này coi như là tôi cùng Hi Nhiễm biếu hai vị dưỡng lão.”

Từ Xương Đông cùng Vương Lệ Lệ cũng nghe ra ý tứ trong lời này, hai người nhìn nhau một cái, Vương Lệ Lệ ở trên mặt cười nói: “Hi Nhiễm dù có xuất giá vẫn con gái chúng tôi, con bé cũng không có khả năng bởi vì xuất giá liền cùng chúng ta chặt đứt quan hệ, con bé là chúng tôi nuôi lớn xuất giá nên hiếu thuận vẫn là sẽ hiếu thuận, chỉ là chúng tôi cũng không lo lắng, Hi Nhiễm vốn dĩ vẫn luôn là cái đứa trẻ hiếu thuận.”

“Hai người đại khái không hiểu ý tôi nói, tiền này chính là tôi thay Hi Nhiễm biếu hai vị dưỡng lão, sau này hai vị dưỡng lão chúng tôi sẽ không quản.”

Sắc mặt Từ Xương Đông cùng Vương Lệ Lệ khẽ biến, Thôi Viện cũng cảm thấy anh nói lời làm người ta không thoải mái, trộm đưa mắt ra hiệu, Tưởng Dư Hoài liền coi như không thấy được, anh xử lý từ trước đến nay sạch sẽ lưu loát, trực tiếp nói với Từ Xương Đông cùng Vương Lệ Lệ: “Hai vị nếu đồng ý thì chúng ta liền ký thoả thuận, nếu không đồng ý liền không tính.”

Thì ra người mang mắt kính kia là luật sư, lúc này nghe được Tưởng Dư Hoài nói, lập tức liền cầm hai thoả thuận ra.

Ý tứ Tưởng Dư Hoài rất rõ ràng, hai trăm vạn này là trực tiếp mua đứt dưỡng lão của bọn họ, sau này bọn họ nếu có chuyện gì đi tìm Từ Hi Nhiễm, Từ Hi Nhiễm cũng có lý do không hỗ trợ.

Sao có thể!!

Vương Lệ Lệ đẩy đẩy cánh tay Từ Xương Đông để ông ta nói chuyện, Từ Xương Đông chỉ một mặt cười gượng, cũng không tỏ thái độ, Vương Lệ Lệ trừng mắt nhìn một cái, trong lòng mắng một tiếng hèn nhát.

“Tôi cùng ba Hi Nhiễm ở trên người con bé cũng tốn không ít tâm tư, Hi Nhiễm đi học ăn cơm, hiện tại lại học đại học, mặc kệ nói như thế nào thì Hi Nhiễm gả chồng, con bé cũng vẫn là con gái chúng ta, các người thế nào cũng không thể dùng hai trăm vạn làm cho con bé cùng chúng tôi chặt đứt quan hệ.”

Vương Lệ Lệ nói vẻ mặt ủy khuất, không biết còn tưởng rằng bà ta cùng Từ Hi Nhiễm có bao nhiêu tình cảm mẹ con sâu nặng, nhưng mà loại diễn xuất này lại không thoát được ánh mắt Tưởng Dư Hoài là thương nhân hiểu rõ nhân tâm, anh trực tiếp hỏi: “Vậy hai vị muốn bao nhiêu?”

Vương Lệ Lệ bị chọc thủng tâm tư, sắc mặt có chút xấu hổ, bà ta nói: “Tuy rằng làm mai cũng không thể dùng tiền tài tới cân nhắc, nhưng chúng tôi nuôi Hi Nhiễm lớn như vậy, hai trăm vạn này xác thật là có chút thiếu, thế nào cũng phải thêm hai trăm vạn đi.”

Tưởng Dư Hoài dự đoán được cha mẹ Từ Hi Nhiễm sẽ thức thời tăng giá, lại thêm hai trăm vạn với anh mà nói cũng chỉ là chuyện không đau không ngứa, trên đường anh vốn dĩ cũng muốn sảng khoái một chút, bọn họ muốn thêm anh liền đưa, vì Từ Hi Nhiễm anh nguyện ý nhượng bộ. Nhưng sau khi nhìn thấy phòng Từ Hi Nhiễm ở từ nhỏ, trong lòng anh không thoải mái, hai trăm vạn là đã nói trước đó, anh làm thương nhân, chú ý tín dụng, chỉ là nhiều tiền anh không nghĩ cho.

Tưởng Dư Hoài không nhượng bộ, “Chỉ có hai trăm vạn, nếu đồng ý, có thể lập tức ký thoả thuận, Hi Nhiễm theo tôi, nếu không đồng ý, vậy không cần nói nữa, tôi cùng người nhà của tôi bây giờ đi ngay.”

Vương Lệ Lệ cũng không nghĩ tới thái độ Tưởng Dư Hoài cường ngạnh như vậy, rõ ràng ngày đó nhắc tới hai trăm vạn lễ hỏi mắt bọn họ đều không chớp liền đồng ý, Vương Lệ Lệ cũng là không nghĩ tới, gia đình có tiền như lại keo kiệt.

Từ Xương Đông nhìn bà nháy mắt ra dấu, Vương Lệ Lệ nhìn thoáng qua hai rương tiền đặt trên bàn, bà sống lâu như vậy cũng chưa thấy qua nhiều tiền như vậy, vốn dĩ đã đến tay, Vương Lệ Lệ luyến tiếc nhìn nó bay đi.

Nhà họ Tưởng như vậy, không cưới Từ Hi Nhiễm cũng có rất nhiều lựa chọn, có rất nhiều người gia cảnh giống bọn họ lại trẻ trung xinh đẹp nguyện ý gả, bọn họ cũng rõ ràng Từ Hi Nhiễm cũng không phải độc nhất vô nhị có thể làm Tưởng gia đắn đo, chỉ có thể nói bọn họ vận khí tương đối tốt, đúng lúc người Tưởng gia vừa lòng Từ Hi Nhiễm.

Vương Lệ Lệ cũng không dám làm bộ làm tịch, Từ Xương Đông liền cười ha hả nói: “Mọi người cũng đừng hiểu lầm, mẹ Hi Nhiễm không có ý gì khác, chúng tôi đối với sắp xếp của mọi người đều rất vừa lòng, thoả thuận này chúng tôi ký là được.”

Hai bên từng người ký tên ấn dấu tay.

Tưởng Dư Hoài nói: “Tiền biếu đưa đến, hai vị nên đem sổ hộ khẩu cho tôi, tôi cùng Hi Nhiễm đi lấy giấy hôn thú.”

“Cái này là đương nhiên.” Từ Xương Đông đi vào trong phòng đem sổ hộ khẩu lấy ra đưa cho anh, “Hai đứa dùng, khi nào thuận tiện đưa về là được.”

Tưởng Dư Hoài nhận sổ hộ khẩu, lúc này mới hướng Từ Hi Nhiễm nói: “Em thu dọn đồ đạc một chút, lãnh chứng xong chúng ta liền về nhà anh ở.”

Kết quả như vậy Từ Hi Nhiễm còn khá vừa lòng, cô rõ ràng ba cùng mẹ kế mình là cái đức hạnh gì, cũng chỉ có Tưởng Dư Hoài nói một không hai mới có thể chấn được bọn họ.

Từ Hi Nhiễm đã sớm có chuẩn bị tâm lý, cầm giấy hôn thú xong nên ở cùng Tưởng Dư Hoài, tuy rằng bọn họ còn chưa làm hôn lễ không tính là chính thức cưới gả, tuy rằng Tưởng Dư Hoài nói có thể không vội có con, nhưng nghĩa vụ làm vợ người ta cô vẫn nên tận lực, bằng không Tưởng gia dùng nhiều tiền như vậy cưới cô làm gì.

Cho nên nghe được lời này Từ Hi Nhiễm rất bình tĩnh, đáp: “Vậy mọi người chờ cháu một chút.”

Thật ra cũng không có gì cần thu thập, đồ cô có thể mang đi cũng không nhiều lắm, Từ Hi Nhiễm mang theo laptop, lại mang quần áo thường mặc, một cái vali là xong.

Trong lúc Từ Hi Nhiễm thu dọn đồ đạc Thôi Viện kéo Tưởng Dư Hoài đến ngoài cửa, Tưởng Dư Hoài vừa rồi xử sự như vậy bà thật sự không tán đồng.

“Con vừa rồi bị sao thế? Bọn họ muốn thêm hai trăm vạn liền thêm, lại không phải lấy không ra, dù sao cũng là cha mẹ Hi Nhiễm, làm cho quá xấu hổ Hi Nhiễm về sau cũng khó xử.”

Tưởng Dư Hoài nói: “Con vốn dĩ cũng cảm thấy không sao cả, nhưng mà Hi Nhiễm tìm con, là cô ấy nói cho con cách làm người của cha mẹ cô ấy, bảo con đề phòng một chút, tốt nhất ngay từ đầu liền nói xong.”

Thôi Viện rõ ràng thực ngoài ý muốn, “Đây là ý Hi Nhiễm?”

Tưởng Dư Hoài gật gật đầu.

Một bên ba Tưởng Dư Hoài cười cười nói: “Là đứa trẻ hiểu chuyện.”

Thôi Viện cũng cười khúc khích, nhịn không được trêu ghẹo con trai, "Hi Nhiễm người ta tâm đều hướng về con đó.”

Từ Hi Nhiễm thu dọn xong đi ra, trợ lý A Văn vội vàng nhận vali, Tưởng Dư Hoài cùng cha mẹ anh cũng đúng lúc tạm biệt. Từ Xương Đông cùng Vương Lệ Lệ thực khách khí giữ lại một chút, muốn giữ mấy người ăn cơm, nhưng mà mấy người Tưởng gia kiên trì không ở.

“Vậy mọi người đi thong thả.” Từ Xương Đông nói rất khách khí, cùng Vương Lệ Lệ đưa bọn họ đến cửa.

Từ Hi Nhiễm cũng xem qua người khác kết hôn, con gái sắp chia tay với cha mẹ đều sẽ khóc kinh thiên động địa, nhưng mà nhìn cha mẹ cô, đừng nói khóc, một tia nước mắt cũng không có, trên mặt ngược lại tràn đầy tiền tài hưng phấn.

Đi đến dưới lầu Thôi Viện nói với hai người: “Mẹ và ba con về nhà cũ trước, hai đứa mau đi lãnh chứng rồi tới đây, tuy rằng chỉ lãnh chứng, nhưng một ít nghi thức tất yếu vẫn nên có một chút.”

Tưởng Dư Hoài lên tiếng, cùng Từ Hi Nhiễm cùng nhau lên xe, xe chậm rãi di chuyển, ánh mắt Tưởng Dư Hoài nhìn đến trên người cô, hỏi: “Chúng ta hiện tại trực tiếp đi Cục Dân Chính, em có cần suy nghĩ một chút không?”

Từ Hi Nhiễm sớm đã nghĩ kỹ rồi, cũng không có gì suy nghĩ: “Không cần, trực tiếp đi thôi.”

Xe rất nhanh đã chạy đến Cục Dân Chính, Từ Hi Nhiễm đứng ở ngoài cửa nhìn không khí trang nghiêm, tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng đứng ở chỗ này vẫn nhịn không được cảm khái, cô bây giờ phải kết hôn, lập tức liền trở thành vợ người ta, từ nơi này ra, thân phận của cô, cuộc sống cũng sẽ trở nên không giống nhau.

Cũng không có sợ hãi cùng lo lắng, thậm chí đều không có quá nhiều do dự cùng bàng hoàng, cô đi theo Tưởng Dư Hoài đến gần cửa Cục Dân Chính.