Chương 7

7,

Hôm sau tôi thức dậy, thay bộ quần áo mới.

Là Thẩm Tu chuẩn bị cho tôi.

Thật chu đáo mà.

Tôi gọi điện thoại cho bố: “Bố, lát nữa con và Thẩm Tu đi đăng kí kết hôn, bố mang qua cho con được không?”

“Đăng kí?” Bố tôi giật mình, “Con chờ chút, để bố hỏi mẹ con.”

Lúc sau mẹ tôi gọi tới, “Sao nhanh thế con?”

Tôi hơi chột da, “Gia đình hai bên cũng đã gặp mặt rồi, có nhanh quá đâu ạ?”

Mẹ tôi vẫn không hiểu, “Là con cầu hôn à?”

“...Vâng.”

Mẹ tôi im lặng, “Tiểu Lê, con nói thật cho mẹ nghe, con thích Thẩm Tu, hay thích địa vị xã hội của nó?”

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến mình có thích Thẩm Tu không, tôi chỉ biết làm trợ lý của anh ấy rất khó chịu.

Bởi vì là ông chủ, nên anh ấy rất nghiêm khắc, anh còn yêu cầu tất cả nhân viên phải hoàn hảo giống anh.

Công việc áp lực như vậy khiến tôi lúc nào cũng cảm thấy rất mệt mỏi, không có năng lượng.

Nói không chừng có lúc đ ộ t t ử.

Nếu không tôi cũng không gọi anh ấy là Diêm Vương sống.

Nhưng để có được địa vị xã hội của anh ấy, tôi nghĩ mình có thể sống với khuyết điểm này của anh.

“Mẹ, con quyết định rồi, con sẽ kết hôn với anh ấy, nếu bố mẹ không rảnh, con sẽ tự về lấy.”

“Để mẹ bảo bố mang đến cho con, sáng nay ông ấy không có tiết.”

Hộ khẩu của Thẩm Tu anh ấy cầm, sau khi hai chúng tôi ăn sáng xong bắt đầu đi.

Hôm nay tôi mới biết anh ấy có thể nấu ăn.

Khi đến cục dân chính, bố tôi đã đợi ở đó.

Bố tôi đưa sổ hộ khẩu cho tôi, lúc này Thẩm Tu cũng đưa tôi một tập hồ sơ.

“Đây là gì?”

“Anh đi vào trước, em xem qua một chút đi.” Anh nói.

Tôi mở ra xem, bên trong là một tập tài liệu về cổ phần, còn có một bản thỏa thuận, tất cả đều rất có lợi cho tôi.

Nhà đất, xe hơi, cổ phần,...

Tôi còn chưa nghĩ đến, cái này là hôm qua anh ấy sắp xếp sao?

“Em xem còn cần bổ sung gì không?” Thẩm Tu nói.

Tôi nhìn bố tôi, rồi lại nhìn mấy thứ này một lần nữa, lắc đầu, “Không có gì.”

Anh cho tôi đủ lợi ích rồi.

“Vậy chúng ta vào đi.” Sau đó Thẩm Tu quay qua nhìn bố tôi, “Bố, chúng con vào trước.”

“...”

Cái tên này thích ứng cũng nhanh ghê.

Bố tôi sửng sốt một chút, rồi cũng cười gật đầu.

Tôi cùng Thẩm Tu bước vào cục dân chính.

Sau khi bước ra, tôi và Thẩm Tu đã là một đôi vợ chồng hàng thật giá thật.

Thẩm Tu nắm chặt tay tôi, “Đi thôi.”

????????????

Làm quen nhanh ghê ta.

Bàn tay của anh rất ấm áp, thì ra chỉ có cái mặt lạnh như tiền thôi.

Lòng tôi hơi xốn xang, bước đi theo anh.

Sau khi lên xe, anh nói, “Anh đã thu xếp nhà mới xong, đêm nay chúng ta đến đó.”

“Vâng.”

“Còn có đám cưới và tuần trăng mật, để anh sắp xếp, còn thời gian tùy em quyết định.” Sau đó lại hỏi thêm, “Em muốn đi hưởng tuần trăng mật ở đâu?”

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến.

Giờ tôi mới nhận ra tôi và Thẩm Tu đã kết hôn.

Đây là thật.

“Em… em rất muốn đến đảo Tahiti, nhưng xa quá…”

“Vậy thì đi Tahiti.”

“Vâng.”