Chương 6

6,

Thẩm Tu sắp xếp buổi gặp mặt giữa hai gia đình rất tốt.

Bố mẹ tôi rất hài lòng, họ nói chuyện với bố mẹ Thẩm Tu rất vui vẻ.

Có thể nhìn ra được bố mẹ Thẩm Tu mặc dù sinh ra trong một gia tộc lớn, nhưng phẩm chất và tố chất rất tốt, cao quý nhưng không tỏ ra cao cao tại thượng.

Bố mẹ tôi cũng không phải loại người a dua nịnh hót, nên họ không bao giờ cảm thấy nhà mình thua kém những người có tiền.

Bố mẹ tôi vô cùng hài lòng với Thẩm Tu, còn bố mẹ anh ấy cũng cảm thấy tôi rất tốt.

Xem ra hai bên gia đình đều muốn bàn đến hôn sự của tôi và Thẩm Tu.

Tôi nghĩ mình cần nói chuyện với Thẩm Tu.

Buổi tối, tôi gọi cho anh ấy.

Đây là lần đầu tiên tôi gọi cho anh ấy vì vấn đề cá nhân.

“Tổng giám đốc, em muốn nói chuyện với anh, chúng ta gặp nhau được không?”

Thẩm Tu: “Ừ.”

“Anh đang ở đâu?”

“Ở nhà.”

“Vậy em qua tìm anh được không?”

“Được.”

Thế là tôi đi đến nhà Thẩm Tu.

Đây không phải lần đầu tôi đến nhà Thẩm Tu, tôi từng đến nhà anh lấy đồ hoặc tài liệu vài lần, nên cũng không xa lạ gì.

Tôi biết mật khẩu nhà anh.

Thẩm Tu mặc bộ quần áo ngủ, rót cho tôi một ly rượu vang.

Tôi nhận lấy, “Cảm ơn.”

Tôi uống cạn ly rượu để tăng thêm lòng dũng cảm.

Tôi đặt ly rượu xuống, lấy hết can đảm nói: “Thẩm Tu, chúng ta kết hôn đi.”

Thật ra lúc đầu tôi không định nói vậy.

Ban đầu, tôi muốn đi đường vòng.

Bây giờ hai bên gia đình đã gặp nhau, cũng rất hài lòng, tiếp theo nên làm gì?

Không kết hôn không được.

Tôi định nói như vậy.

Ai biết được vừa mở miệng ra mà đã cầu hôn với Thẩm Tu rồi.

Lời vừa nói xong, tôi đã hối hận rồi.

Đang nghĩ xem làm thế nào mới cưa được Thẩm Tu, anh đã lên tiếng: “Được.”

Tôi ngạc nhiên.

Anh đồng ý rồi?

“Ý em là kết hôn thật.”

Anh nhìn vào mắt tôi, “Anh biết, anh cũng nói là kết hôn thật.”

Tôi ngạc nhiên, “Anh thật sự muốn kết hôn với em?”

“Tại sao không?” Anh hỏi lại tôi.

Hóa ra anh không phải không muốn kết hôn.

Không phải…

Không muốn kết hôn?

Tóm lại giờ tôi mới hiểu, Thẩm Tu cũng rất nóng lòng muốn kết hôn rồi.

Nhưng chắc chắn anh cũng đã suy nghĩ kĩ càng, người như Thẩm Tu sao có thể tùy tiện tìm người kết hôn.

Chắc chắn mọi phương diện của tôi đều phù hợp với yêu cầu của anh.

Dù sao tôi cũng xuất sắc như thế.

Giống như tôi cũng rất vừa ý Thẩm Tu.

Ngoài vấn đề trong công việc anh ấy quá khắt khe lại còn khó tính, khiến tôi cảm thấy rất phiền.

Được cái ngoài điểm đó ra thì cũng không có gì để chê.

“Vậy khi nào thì chúng ta kết hôn?”

“Hôm nay muộn rồi.” Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, nói tiếp: “Ngày mai 9 giờ, chúng ta gặp nhau ở cục dân chính.”

“...” Tôi chậm rãi gật đầu, “Vâng.”

Anh lại liếc nhìn đồng hồ, “Giờ cũng muộn rồi, em ở lại đây đi?”

Tôi khựng lại, một cảm xúc phức tạp dâng lên từ đáy lòng, vừa hồi hộp vừa mong chờ.

“Vâng.”

Dù sao ngày mai cũng kết hôn rồi, hôm nay ngủ cùng nhau cũng rất bình thường.

Hai mươi tám năm còn nguyên zin của tôi hôm nay sẽ kết thúc.

Sau đó Thẩm Tu đưa tôi đến phòng của khách.

Á đù, thì ra hai mươi tám năm còn zin của tôi vẫn chưa kết thúc được.