Chương 51. Mục đích của Hoắc Sơ Ngưng

Buổi tối ngày hôm sau, Thẩm Quân Trạch ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt mang theo hàn ý, đi đến buổi từ thiện.

Đây là việc cuối cùng anh có thể làm vì Tô Uyển, sau lần này, anh sẽ vĩnh viễn không xuất hiện ở trước mặt cô nữa, trừ phi…

“Nhìn kìa Thẩm tổng! Là giám độc tập đoàn Thẩm thị đó.”

“Thẩm tổng, nghe đồn bởi vì quyết sách sai lầm của ngài mà tài chính của tập đoàn bị tổn hại nghiêm trọng, hiện tại có phải đang gặp khó khăn trong việc xoay vòng vốn không?”

Truyền thông sắc bén hỏi.

Thẩm Quân Trạch nhíu mày, dưới sự bảo vệ của bảo tiêu, đi vào tiệc từ thiện.

Mới đi vào, đã nhìn đến An Dật Thần đang kéo cánh tay Uyển Uyển, đáy mắt tràn ngập âm u.

“Quân Trạch.” Một giọng nói như đang u oán vang lên, trong ánh mắt Hoắc Sơ Ngưng nhìn Thẩm Quân Trạch tràn đầy ái mộ.

Thẩm Quân Trạch không để ý đến cô ta, ngay cả liếc mắt nhìn cô ta một cái cũng không thèm, trực tiếp đi qua.

“Từ từ, Quân Trạch.” Hoắc Sơ Ngưng giữ chặt cánh tay của anh, giọng nói vội vàng: “Em biết hiện tại tập đoàn Thẩm thị đang xuất hiện vấn đề, chỉ cần anh đồng ý để em làm bạn gái anh, em sẽ khiến Hoắc thị rót vốn vào tập đoàn.”

Hoắc Sơ Ngưng vô cùng nắm chắc, không ngờ ả Tô Uyển ngu xuẩn kia lại kết hôn, bị vứt bỏ, hiện tại tập đoàn Thẩm thị lâm vào khốn cảnh, nếu lúc này cô ta nhảy vào giúp đỡ, chắc chắn sẽ làm Thẩm Quân Trạch có hảo cảm với mình.

Quả nhiên, Thẩm Quân Trạch thản nhiên nói “Được thôi.”.

Cụp mắt, đáy mắt tràn ngập khinh thường.

Động tĩnh bên này, đều bị Tô Uyển nhìn thấy hết, nụ cười trên mặt cô cứng đờ, sau đó lại khôi phục như thường.

An Dật Thần bên cạnh có chút lo lắng nói: “Uyển Uyển cháu không sao chứ? Nếu cô khó chịu thì nói đi, mợ nhỏ giúp cháu ra tay giáo huấn bọn họ.”

Mỗi lần nghe người này tự xưng là mợ nhỏ của mình, Tô Uyển có chút buồn cười, rõ ràng là Hỗn Thế Ma Vương không sợ trời không sợ đất, lại thích xưng là mợ nhỏ của cô.

Đáy lòng của cô trở nên ấm áp, sau đó lại thay thế bằng đau lòng, cuối cùng cũng không được mọi người công nhận, đặc biệt là cái loại gia đình này …

“Không có việc gì, cháu chỉ hơi mệt thôi.” Cô lắc đầu nói.

“Vậy chúng ta nghỉ ngơi đi. Bữa tiệc cũng chuẩn bị bắt đầu rồi.” An Dật Thần cười nói.

Nụ cười mang theo mấy phần lưu manh, khiến cho một vài thiên kim tiểu thư ở đó đỏ mặt, bắt đầu hỏi thăm thân phận của hắn khắp nơi.

Khoảng mười phút nữa là yến hội bắt đầu rồi, Tô Uyển nhàm chán nhìn quanh, yến hội này xem như tương đối chất lượng, thật ra bốn năm trước cô từng tham gia.

Khi đó là đi theo…

Cô lắc lắc đầu cười khổ, như thế nào lại nghĩ tới anh.

Sau khi điều chỉnh tốt cảm xúc, nhìn về phía đồ vật bán đấu giá, có trang sức châu báu, có đồ cổ, tiền đấu giá mấy thứ này được quyên tặng cho những đứa trẻ ở khu vực khó khăn.

Đấu giá được nửa buổi, Tô Uyển nhàm chán ngồi, thẳng đến khi nhìn thấy một bộ trang sức châu báu.

“Bộ châu báu này đã từng được nữ hoàng Elizabeth mang 6 lần, tượng trưng cho cao quý, dũng cảm, tình yêu.” Người chủ trì tình cảm mãnh liệt giới thiệu.

Làm một người phụ nữ, đương nhiên cô cũng rất thích bộ trang sức châu báu này.

Rất nhanh, giá đã tăng tới 4000 vạn. Tô Uyển cắn môi, suy nghĩ một chút, không đấu giá nữa.

“Một trăm triệu.” An Dật Thần bên cạnh đột nhiên hô lên.

Tô Uyển có chút kinh ngạc nhìn hắn, đương nhiên cô sẽ không hoài nghi là đấu giá cho người khác, dù sao tấm lòng của hắn đối với chú của cô cô hiểu rất rõ.

Toàn bộ hội trường đấu giá yên tĩnh, tiếp theo đó là nhiệt liệt, sôi nổi suy đoán là tên phá gia chi tử nhà ai.

Đồng thời cũng đang tự hỏi, mục đích và thân phận người này khi tới thành phố S, lập tức có thể lấy ra một trăm triệu vốn lưu động, tất nhiên thân phận không đơn giản.

Giá một bộ châu báu được nâng đến 4000 vạn kỳ thật đã là giá trên trời, chứ đừng nói đến một trăm triệu, cứ coi như vô cùng yêu thích bộ trang sức này thì cũng chỉ có thể nhìn nó rơi vào trong tay Tô Uyển.