Chương 20 [H]: Chí Thành, Em Dừng Lại Cho Anh

"Chí Thành, anh đẹp quá"

Triệu Chí Thành nhìn cô gái kiều mị, mặt mũi đỏ ửng dưới thân mình mà nở nụ cười gian:

"Anh đẹp thật sao?"

"Ừm"

"Vậy, Dĩnh Dĩnh muốn ăn anh không?"

Hơi thở ấm nóng của Triệu Chí Thành phả vào mặt cô. Giọng nói hắn như hương vị nồng đượm của rượu, khiến người ta say mê.

Ánh mắt Lưu Dĩnh Tang mờ đυ.c, bị hương vị tìиɧ ɖu͙© quấn lấy. Cô chủ động rúc đầu vào hõm cổ hắn:

"Chí Thành, em khó chịu, em muốn ăn anh"

Triệu Chí Thành mất tự chủ, môi nhanh chóng hôn vào môi cô.

Thật là hư đốn, lại chỉ vì một câu nói của cô mà đã khiến hắn mất tự chủ!

Lưỡi nhanh chóng thâm nhập sâu vào khoang miệng của Lưu Dĩnh Tang, đùa giỡn với cái lưỡi hồng hào đang chơi trốn tìm của của cô. Hắn kĩ thuật hôn còn chậm chạp, bất trắc nhưng vì sự hợp tác của cô mà nụ hôn dần trở nên nóng bỏng.

Lưu Dĩnh Tang cảm thấy nụ hôn của hắn thật cuồng dã, không giống nụ hôn ôn nhu của Bạch Tử Phong, không giống nụ hôn cẩn thận tỉ mỉ của Tiết Du Sở, mà nó mang theo cảm giác mạnh mẽ, say mê, khiến bản thân không nhịn được mà muốn nhiều hơn.

Triệu Chí Thành tách ra khỏi môi cô, một sợi chỉ bạc kết nối đôi môi của hai người được kéo dài óng ánh. Hắn hôn lên khắp mặt cô, hôn lên trán, hôn lên mắt, hôn lên chóp mũi, hôn lên cả cái nốt ruồi khóe mắt của cô.

"Bảo bối, bảo bối của anh... "

Phía trên hai người lại hôn sâu nhưng phía dưới thân thể cô đã bị bàn tay của Triệu Chí Thành táy máy, làm loạn. Chiếc váy tím sẫm tôn lên nước da trắng ngần bị cởi ra, vứt xuống sàn nhà.

Triệu Chí Thành chuyển xuống dưới vùng cổ trắng nõn, hôn liếʍ tạo vết đỏ tươi như dâu tây ngon miệng, dụ hoặc.

Lưu Dĩnh Tang khẽ rêи ɾỉ: "Ưm, ưʍ... " trong miệng. Giọng của cô ngọt ngào mềm mại như viên kẹo bông gòn ngọt mà không ngấy*, làm hắn say mê, muốn dứt khoát nuốt sạch cái tiểu yêu mê người này.

*Lấy cách miêu tả trong bộ [ Điên cuồng yêu ] tác giả Tử Miêu (truyenhdt.com : lolilolingoan)

Bộ quân phục dần được cởi ra, thân thể trần trụi màu đồng nam tính cơ bắp rắn chắc rõ rằng kết hợp cùng khuôn mặt nam tính đẹp đếm mọi góc cạnh của Triệu Chí Thành khiến Lưu Dĩnh Tang say mê. Cô dứt khoát chôn mặt vào hõm cổ của hắn, mυ"ŧ liếʍ tạo dấu hôn ngân.

Bàn tay của Triệu Chí Thành lui xuống phía dưới, xé tan đi cái qυầи иᏂỏ của cô, ngay lập tức điểm trí mạng dụ hoặc của cô bị lộ ra.

Nơi đó của cô mềm mại trắng nõn bị bàn tay có vết chai của Triệu Chí Thành xoa xoa bối thịt khiến thứ mật dịch ngọt ngấy chảy ra, mùi dâʍ ɖị©ɧ lan tỏa ra khắp căp phòng.

Triệu Chí Thành cắи ʍút̼ xương quai xanh của cô, sau đó chuyển mục tiêu xuống bầu ngực căng tròn mà mυ"ŧ liếʍ nụ hoa hồng hào, làm nó đứng lên.

Cảm giác tê tê dại dại lan rộng ra toàn thân khiến Lưu Dĩnh Tang mơ hồ rêи ɾỉ nỉ non như mèo con chưa dứt sữa, cơ thể trắng nõn mềm mịn làm nổi bật lên những vết hôn tím hồng.

"Ưʍ... a, đừng... đừng xoa chỗ đó... a... Chí Thành.... anh... dừng lại"

Lưu Dĩnh Tang thở dốc khi bàn tay của Triệu Chí Thành đã chui vào bên trong cô càn quấy. Mật dịch ngày càng chảy ra ngày một nhiều. Bàn tay có vết chai do cầm súng ma sát bốn vách tường thịt, tiến sâu vào chạm tới điểm mẩn cảm nhưng như cũ vẫn không cảm nhận được tấm màng mỏng kia đâu.

Triệu Chí Thành hơi ngạc nhiên, ánh mắt hắn tối sầm lại. Cô đã mất lần đầu? Lần đầu của cô là cho ai? Tên khốn nào đã lấy đi lần đầu của cô?

Hắn không kì thị cô khi không còn là xử nữ, mà hắn hận khi bản thân không phải người đàn ông đầu tiên của cô, mà cô lại là người phụ nữ đầu tiên của hắn. Kẻ lấy đi lần đầu của cô, rốt cuộc là ai?

Triệu Chí Thành tâm tư rối loạn, hắn rút ngón tay ra, chậm rãi nâng người của cô lên. Cầm lấy vật to lơnz như bắp tay trẻ em của mình lên, xoa xoa bối thịt bên ngoài, đến khi nam căn của mình đã ướt nước dâʍ ɖị©ɧ của cô thì nhanh chóng đút vào.

"A"

"Ưm"

Cả hai cùng kêu lên tiếng kêu của sự kɧoáı ©ảʍ hai thân thể mang lại. Triệu Chí Thành cảm thấy dường như bản thân sắp muốn bắn, hắn phải nhịn xuống cảm giác bắn tinh đến đổ mồ hôi.

Ngay lúc muốn luận động điên cuồng thì vang lên một tiếng cạch của cửa. Một giọng nam thuần túy yêu mị vang lên:

"Chí Thành, em dừng lại ngay cho anh"

Tác giả: Aaaaa, chương này viết H dở quá đi, tại ta vừa buồn ngủ vừa viết nên mới dở vậy á. Dù sao thì các nàng hãy bấm dấu sao và để lại bình luận ủng hộ ta nha.