Chương 5: Tình yêu ngột ngạt này

Chương 5:

Trầm Thiến Vũ thấy Trầm Thiến Sơ bước ra khỏi tầm mắt của mình, nét mặt thay đổi, có chút gớm ghiếc, nghiến răng, một nụ cười nhếch mép thoát ra khỏi môi, cúi đầu biểu diễn nghệ thuật thưởng trà cấp Từ Khải.

Từ Khải chuẩn bị đi ra ngoài bây giờ, và ngay khi anh ta thay giày, anh nhìn thấy tài khoản WeChat của Trầm Thiến Vũ.

Trầm Thiến Vũ: [Anh Khải, anh trai của em ra ngoài rồi, anh đi chưa? ]

Trầm Thiến Vũ: [Mặc dù anh trai em trước đây có tầm nhìn không tốt, nhưng anh ấy rất tận tâm với người bạn trai rác rưởi kia, đuổi cũng đuổi không đi luôn một lòng một dạ với bạn trai cũ. Em cảm thấy anh ấy rất tốt, anh của em chỉ nhất thời bị tên khốn nạn đó mê hoặc tâm trí. Bây giờ anh ấy đã được dạy một bài học, bị bạn trai cũ đá rồi. Anh ấy nguyện ý hẹn hò với anh vì vậy anh đừng bận tâm. Anh trai em đã khóc vì bạn trai cũ của anh ấy suốt hai ngày. Em không muốn anh ấy trở về tiếp tục khóc, anh ấy cũng không dễ dàng gì. ]

Từ Khải nhìn thấy và khịt mũi, đây là cái gì? Bị bạn trai đá liền quay lại tìm anh? Anh ta đâu phải là bánh xe dự phòng?

Hơn nữa, chỉ là bạn trai trước đây của Trầm Thiến Sơ nghèo hèn, cặn bã, Trầm Thiến Sơ còn khăng khăng một mực, đầu bị lừa đá hay gì?

Một tra một tiện, hai thể loại này anh ta đều chướng mắt, anh có thể coi trọng Trầm Thiến Sơ?

Nếu không phải Trầm Thiến Vũ cầu xin, anh không muốn đi ra khỏi cánh cửa này, hẹn hò với loại ngườ này, có thời gian , chơi game không phải vui hơn sao?

Từ Khải thở dài đáp: [Anh đã biết, em đừng quản, em chính là quá tốt bụng, hắn bắt nạt em nhiều như vậy, em còn nói thay hắn. 】

Trầm Thiến Vũ: 【Anh trai em chỉ là vì từ nhỏ đã xa cha mẹ nên hiện tại không có mắt nhìn người, tính cách lại cực đoan, không phải lỗi của anh ấy, hắn khi dễ ta cũng là điều dễ hiểu, em nhẫn nhịn anh ấy là được, em hiểu anh ấy. 】

Từ Khải cảm thấy Trầm Thiến Vũ thực sự tốt bụng, nếu hẹn hò với anh ta không phải là Trầm Thiến Sơ mà là Trầm Thiến Vũ thì tốt biết mấy, anh ta luôn cho rằng Trầm Thiến Vũ trong sáng và dịu dàng, hắn ta là mẫu người anh thích, nhưng cố tình hắn lại phải cùng Trầm Thiến Sơ hẹn hò.

Quá xui xẻo!

Từ Khải nào biết, làm sao Trầm Thiến Vũ có thể để ý tới anh ta. Trầm Thiến Vũ tầm mắt rất cao, tuy mang danh là tiểu nhà giàu hàng đầu, nhưng thật ra nhà họ Từ không hiển hách, nên hắn ta bỏ qua Từ Khải . Nếu có thể, Trầm Thiến Vũ nghĩ muốn làm quen chính là Hàn gia.

Tuy nhiên, hắn ta cũng biết rằng Hàn gia nhất định sẽ coi thường những nhà giàu mới nổi như họ, nên mục tiêu của anh là tầng lớp giàu có trung lưu, như nhà họ Từ, hoàn toàn không có trong danh sách của hắn.

Nhưng ngay cả khi anh ta không có trong danh sách của mình, hắn ta cũng không sẵn lòng để Trầm Thiến Sơ thành công hẹn hò.

Trầm Thiến Sơ loại ngu xuẩn này,không phải nên xứng với loại tra nam như Lý Huy sao?

Tại sao lại chia tay, bọn họ rất phù hợp, làm sao có thể chia tay?

Trầm Thiến Vũ cảm thấy rất đáng tiếc, thật sự đáng tiếc.

Khi Trầm Thiến Sơ đến nhà hàng đã thỏa thuận, Từ Khải vẫn chưa đến, hắn không phải là một ngôi sao thần tượng nữa, vì vậy hắn từ chối yêu cầu của người phục vụ để dẫn hắn vào ghế lô đã đặt sẵn, hắn chọn một chỗ ngồi bên cửa sổ.

Đương nhiên làm thần tượng cái gì cũng tốt, nhưng làm gì cũng phải bí mật bị phóng viên chụp được là toang, thản nhiên ngồi ở sảnh như bây giờ, đã lâu Trầm Thiến Sơ không ngồi như vậy.

Dù sao,hắn rất nổi tiếng trước khi xuyên tới đây. Ở bất cứ đâu hắn cũng có người hâm mộ và máy quay theo dõi mọi lúc mọi nơi.

Tuy nhiên, Trầm Thiến Sơ vẫn muốn tiếp tục làm một ngôi sao, sự nghiệp của anh ấy mới bắt đầu đã bị kết thúc một cách bất ngờ không thể giải thích được, Trầm Thiến Sơ có điểm tiếc hận, sau khi thay đổi thế giới khác, hắn vẫn muốn tiếp tục sự nghiệp của mình.

Nhưng muốn làm ngôi sao cũng cần có cơ duyên, hắn đã có thể ký hợp đồng với công ty để đóng phim trước khi xuyên sách, hoàn toàn là vận khí tốt, ra ngoài và chuẩn bị đi mua sắm với huynh đệ tốt, ai ngờ là huynh đệ không đến, tinh thám đến trước.

Mà hiện tại ở thế giới này, ai biết tin thám xuất quỷ nhập thần hay xuất hiện ở đâu?

Hắn không quen biết nhiều người chứ đừng nói đến nhân mạch giới giải trí.

Ngay cả chương trình tuyển sao tài năng, Trầm Thiến Sơ cũng vừa tìm kiếm khi đang ngồi trên xe nhưng phải ba tháng nữa mới mở báo danh.

Cho nên còn có cách gì đâu?

Lúc trước hắn xuyên qua thật suôn sẻ, thuộc loại không màng danh lợi, hiện tại lại cố ý muốn tìm việc, nhưng lại không biết tìm ở đâu

Từ Khải vừa bước vào nhà hàng đã nhìn thấy Trầm Thiến Sơ đang ngồi bên cửa sổ, không vì lý do gì khác, do vẻ ngoài của Trầm Thiến Sơ quá bắt mắt.

Ban đầu Từ Khải đồng ý hẹn hò với hắn, nhưng anh ta đã rất ngạc nhiên trước những bức ảnh của "Trầm Thiến Sơ". Nhưng "hắn" đã từ chối vì một tên tra nam.

Từ Khải nghĩ đến đây, liền cảm thấy xinh đẹp cũng không có ích lợi gì, hắn quả thực là kẻ mù!

Anh ta lại nhớ tới hành động xấu xa bắt nạt Trầm Thiến Vũ của đối phương, được rồi, khi hắn tức giận với một tên cặn bã, hắn đã đem cơn giận của mình ném vào đứa em trai thiện lương, có bản lĩnh sao không trực tiếp hành hung tra nam đi? !

Sự ngạc nhiên vừa mới dấy lên trong lòng Từ Khải khi nhìn thấy người thật nhanh chóng bị thay thế bằng sự ghê tởm, anh ta bước tới chỗ Trầm Thiến Sơ, khinh thường tiêu sái ngồi xuống.

Trầm Thiến Sơ nhìn thấy anh ta tới, liền ngồi thẳng người, rất là lễ phép.

Hắn mỉm cười và tự giới thiệu: “Xin chào, tôi là Trầm Thiến Sơ.”

“Tôi có thể không biết cậu là Trầm Thiến Sơ sao?” Từ Khải không chút khách khí: “Tôi bị mù sao?”

Trầm Thiến Sơ :……

Lão ca này anh ăn thuốc nổ trước khi tới à? Thật bùng nổ! Nguyên chủ cũng không có đắc tội hắn!

Trầm Thiến Sơ bị anh ta làm cho sửng sốt, nụ cười biến mất, hắn cầm thực đơn trên bàn lên và bắt đầu xem xét các món ăn.

Từ Khải càng khó chịu hơn khi thấy hắn phớt lờ mình: "Cậu xem thực đơn làm gì? Định hẹn hò với tôi hay với thực đơn."

Trầm Thiến Sơ không nói gì: "Anh không muốn gọi món gì sao? "

" Ngươi hẹn ta là để ăn tối à? "

Bằng không là vì nhìn cái đồ chày gỗ nhà ngươi? !

Trầm Thiến Sơ vừa đặt thực đơn xuống vừa than phiền trong lòng, quyết định không gọi thêm gì nữa, hắn sẽ hoàn thành bữa ăn sớm, nếu không ngồi cùng bàn với cái chày gỗ phỏng chừng không thể nuốt nổi cơm.

“Vậy nên Từ tiên sinh, anh muốn tán gẫu về chủ đề gì?”

“Tôi nghe nói trước đây cậu đã từng hẹn hò với tên cặn bã phải không?”

Trầm Thiến Sơ:“Lúc đó mắt mù.”

“Vậy thì cậu quả thực khá mù. Tại sao lúc hắn không cần cậu, thì lại hẹn hò với ta? Tôi là lớp xe dự phòng của cậu sao?"

Không,anh không phải, anh không xứng.

“Là tôi quấy rầy rồi.” Trầm Thiến Sơ đạm mạc nói.

"Đương nhiên là cậu quấy rầy tôi rồi. Tới tên tra nam còn chướng mắt cậu, huống chi là ta? Bất quá ta không phải hoàn toàn không cho cậu cơ hội. Tiểu Vũ nói, em ấy không muốn ngươi lại khóc khi về nhà. Đây là vì mong muốn của Tiểu Vũ, chỉ cần cậu từ nay chịu nghe lời tôi, thuận theo em ấy, quan tâm Tiểu Vũ, chiếu cố Tiểu Vũ, xem vị trí của bản thân ở đâu, không bao giờ bắt nạt Tiểu Vũ ở nhà, và giúp tôi chăm sóc em ấy. Vậy thì tôi có thể xem như tạm chấp nhận cậu. Còn cho cậu vị trí ứng cử viên để thành bạn trai chính thức của tôi. Việc này đối với cậu mà nói, coi như là kinh hỉ đi. "

Trầm Thiến Sơ: ...

Này mẹ nó còn kinh hỉ, kinh phun còn kém nhiều lắm!

Không ngờ tới,đối tượng hẹn hò của hắn trông giống một con chó, nhưng hóa ra lại là một con chó thật! Con chó đó còn đang liếʍ Trầm Thiến Vũ!

Đừng làm hắn buồn nôn chứ!

Trầm Thiến Sơ cảm thấy mình thật may mắn khi vừa rồi chưa có ăn gì, nếu không hiện tại có lẽ sẽ nôn ra rồi.

“Thể loại đặc thù vinh dự này, anh nên để lại cho Trầm Thiến Vũ.” Hắn trả lời.

Từ Khải hiển nhiên không ngờ tới hắn thế nhưng còn từ chối: "Cậu nghĩ cho rõ ràng đi. Từ gia của ta coi như là cậu trèo cao. người như cậu, hiện tại có thể ngồi ở chỗ này là vì thể diện của Tiểu Vũ. Hôm nay từ chối, hai ngày sau lại khóc lóc van xin tôi cho cậu một cơ hội. "

" Ngươi há mồm ngậm mồm đều là Trầm Thiến Vũ, sao không trực tiếp hẹn hò với hắn ta đi? "Trầm Thiến Sơ nghi hoặc.

Từ Khải khẽ cười một tiếng: "Cậu nghĩ ai cũng giống cậu sao? Lúc nào cũng luyến luyến ái ái. Tôi và Tiểu Vũ là bằng hữu, tôi coi em ấy như đệ đệ."

Ồ, hiểu rồi, anh trai mưa luôn, thủ đoạn thông thường của trà xanh.

"Cậu có ba phút đồng hồ suy nghĩ," Từ Khải một tay đặt ở trên bàn, "Tuy rằng lời nói của ta không tốt, nhưng là sự thật là như thế, cậu hiện tại ở trong giới, chính là chỗ để mọi người vui đùa, nếu không phải xem ở mặt mũi tiểu Vũ. Tôi liền lười ngồi đây nhìn cậu làm trò đùa. Tôi đã mua "Toàn tập những câu chuyện cười". Nó còn vui hơn cậu? "

Trầm Thiến Sơ cười cười, yên lặng gật đầu, "Việc này thật làm khó ngươi. Thật đáng tiếc ta không bao giờ ngã hai lần cùng một chỗ. Vì ta đã mù một lần, sẽ không mù lần thứ hai, cho nên ta không giống như cẩu hình người như ngươi. Ta đồng ý với điều kiện của ngươi có lợi ích gì, lại còn tốn tiền mua cho ngươi mấy cục xương để gặm. Ta đây mua một chú chó không phải dễ thương hơn sao, ít nhất lúc ta cho nó xương còn biết quẩy đuôi để cảm ơn, còn cho ngươi thì ngươi sẽ đem đi dưỡng trà xanh rồi ghét bỏ ta cho ít.

"Trầm Thiến Sơ, cmn mày nói ai là cẩu!" Từ Khải tức giận nói.

"Ai tức giận người đó là con chó."

"Ngươi mới là cẩu."

"Vâng, ngươi không phải là con chó."

Từ Khải đứng dậy với sự tức giận: "Ta cảnh cáo ngươi, ngươi đừng không biết điều!"

"Người như nươi " Trầm Thiến Sơ khinh miệt nói," Ngươi còn biết quảng cáo trà xanh, chó tách trà à? "

Từ Khải:! ! ! !

“Ngươi mới là con chó uống trà!”

Từ Khải tức giận đến đỏ bừng mặt, tại sao lời nói của hắn bén nhọn như vậy, ban nãy không phải rất tĩnh lặng sao?

"Ngươi còn khua môi múa mép. Thật thấp hèn. Khó trách kẻ cặn bã kia cũng không muốn ngươi. Muốn ta nói, ngươi chỉ xứng đáng cùng kẻ rác rưởi đó cùng một chỗ. Đừng tưởng rằng quạ đen sẽ trở thành phượng hoàng sau. Ngươi vẫn là con gà nát bét, ướt sũng. "

" Vậy ta đây nhất định phải đánh cho con chó rơi xuống nước, nhất là chó tách trà. "

Từ Khải:! ! ! !

Trầm Thiến Sơ cười đứng lên: "Tuy rằng ngươi không phải là kẻ bần cùng, nhưng ta xem thường ngươi còn hơn kẻ nghèo khó, có thể thấy ngươi rác rưởi cỡ nào, ai cũng không cứu được ngươi. Ngươi kiếp này định sẵn vô vọng. Thật sự là rất đáng buồn. . ”

Trầm Thiến Sơ nói xong, thở dài, xoay người đi về phía cửa.

Hắn vừa đi được vài bước thì đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc - tài xế của hắn đêm qua là Hàn Thành.

Trầm Thiến Sơ chợt nghĩ ra ý tưởng và đi đến trước mặt y.

Hàn Thành cũng hơi kinh ngạc khi nhìn thấy hắn: “Ăn tối?”

“Giúp tôi một việc.” Trầm Thiến Sơ nhẹ giọng nói: “Cho tôi mượn anh một phút.”

“Để làm gì?” Hàn Thành khó hiểu.

“Giúp xe yêu của anh tăng giá trị.”

Trầm Thiến Sơ nói xong liền xoay người bước về chỗ cũ.

Hàn Thành chưa kịp hiểu ý thì đã thấy hắn dừng lại trước một người.

Từ Khải nhìn thấy Trầm Thiến Sơ vẻ mặt như thấy quỷ ngay tức khắc lùi về sau mấy bước,gần như hét lên: "Cậu bị mù à?."

"Tôi bị mù." Trầm Thiến Sơ nắm lấy cánh tay của anh ta: "Tôi đã sai rồi chó tách trà ạ. Ta nghĩ ngươi rất tốt. Ta nguyện ý mua cho ngươi xương. "

Từ Khải giận đến sôi người: " Ngươi thật sự cho rằng ta không thể ngươi. "

" Đương nhiên không phải, ta chính là muốn làm bạn trai ngươi. ”

“ Muộn rồi. ” Từ Khải cự tuyệt.

Hàn Thành thực sự khó hiểu, đi tới gần vài bước, “Đây là?”

“Đây là bạn trai của tôi.” Trầm Thiến Sơ lập tức nói: “Thả tôi ra, Hàn Thành, tôi cầu xin anh, chúng ta không thích hợp. Không cần phải theo đuổi tôi nữa. Tôi không thích chiếc đồng hồ mà anh đưa cho tôi, tôi không thích chiếc xe thể thao mà anh tặng, cũng như chiếc du thuyền và phòng nhìn ra biển mà anh vừa mua. Anh lấy lại nó đi. Tôi không cần, tôi chỉ cần anh buông tha tôi, tôi có bạn trai rồi! ”

Hàn Thành:… em ấy đang nói cái gì? Du thuyền nào, phòng nhìn ra biển?

Từ Khải:! ! ! hắn đã nói gì? Hàn Thành đuổi theo hắn? Ngoài ra còn đồng hồ nổi tiếng, xe thể thao, du thuyền, phòng nhìn ra biển? !

Trầm Thiến Sơ mắt tràn đây đau khổ vì tình, vẻ mặt ủy khuất: "Tình yêu là loại chuyện không phải cứ miễn cưỡng ở bên nhau là có thể đạt được, tuy rằng bọn họ đều cho rằng anh bần cùng nghèo khổ, bọn họ bảo tôi anh là tra nam là đồ cặn bã đánh cắp rất nhiều tâm hồn thiếu nam thiếu nữ. Nhưng tôi không quan tâm đến điều đó. Tôi thừa nhận mình mắt mù. Lúc đó anh đã yêu tôi, tôi biết chứ nhưng anh không thể bởi vì yêu tôi, liền khống chế tôi, chiếm hữu tôi mọi lúc mọi nơi. Làm sao tôi có thể chịu được! "

Hàn Thành:...............

" Trước đây tôi còn tưởng rằng tôi đã nói với anh rất nhiều, lại còn chia tay với anh, anh nên biết rằng mình đã sai, nhưng hôm nay anh lại theo dõi tôi !!! Tình yêu đến nghẹt thở của anh, tôi thật sự không chịu nổi !! Tôi thà đổi một người bạn trai không giàu bằng anh, không đẹp trai như anh mà yêu tôi không như cách anh từng làm!"

Trầm Thiến Sơ nước mắt lưng tròng nhìn Từ Khải: “Tôi nguyện ý làm bạn trai của ngươi, chỉ cần sau này không cho tôi gặp anh ta là được.”

Hàn Thành:…

Hàn Thành không nhịn được cho hắn một tràng vỗ tay khen ngợi!

Thật là một bộ phim tâm lý tình cảm hay tuyệ!

Tình yêu nghẹt thở của y cuối cùng đã buộc bạn trai phải suy nhược thần kinh, nguyện ý rời khỏi y mà vớ đại trai bên đường làm ý chung nhân!

Y nên buông tay vì tình yêu, hay lại tiếp tục cố chấp nhỉ?

Hàn Thành nhìn Trầm Thiến Sơ, lợi dụng lúc Từ Khải chưa kịp chuẩn bị tâm lí, liều mạng nhìn y, khóe mắt gần như giật giật, y quyết định buông tha cho tình yêu!

Y vừa nói vừa vỗ tay mang theo vẻ đau lòng, “Em đã nhất quyết như thế, vậy thì anh cũng chúc em hạnh phúc!”

Hàn Thành nói xong liền tiêu sái xoay người bước đi.

Trầm Thiến Sơ:! ! ! !

Đại ca không đúng nha! ! !

Trường hợp này không thể diễn như vậy! ! !

Thiết lập của anh là tình yêu ngột ngạt! ! !

Còn tính chiếm hữu của anh thì sao? Điên cuồng vì tình đâu? Anh tại sao lại chúc tôi hạnh phúc? ! !

Anh không thấy được ám hiệu bằng mắt của tôi hả? ? ? ! ! !

Hắn cảm thấy rằng đây không phải là tình yêu ngột ngạt, mà là tình yêu tuyệt vọng! !

Hắn hối hận rồi vì hắn và tài xế một chút ăn ý cũng chả có. Y là một lão tài xế không hiểu phong tình thế thái!

Hắn phải thoát ra khỏi những điểm tiêu cực do lão tài xế tạo ra!

Y không giúp hắn tăng giá xe, vì vậy y về sau đừng hòng lên chiếc xe sang trọng của hắn trong tương lai!

Trầm Thiến Sơ tức giận đến mức suýt xé vé xe của Hàn Thành ngay tại chỗ này.

Từ Khải nhìn Hàn Thành rời đi không thèm quay đầu lại, sau đó cúi đầu hỏi Trầm Thiến Sơ: “Cậu và y quen biết nhau?”

Trầm Thiến Sơ tạm thời phải thay đổi kịch bản: “Ngươi không biết y cũng phải, tra nam nghèo đói trong miệng ngươi khi nãy chính là bạn trai cỹ của ta.”

Từ Khải:… Nếu Hàn Thành nghèo đói như lời hắn nói thì anh ta chính là gã ăn xin dưới gầm cầu.

Sao không ai nói với anh ta rằng bạn trai cũ của Trầm Thiến Sơ là Hàn Thành! ! ! !

“Cậu cũng cho rằng y kém cỏi?” Từ Khải khó có thể tin được.

"Hửm ngươi có ý gì nha, ta là một quạ đen muốn trèo lên cành cao làm phượng hoàng đây chính là lời ngươi nói ban nãy. Dù sao cũng chỉ là mấy chiếc xe thể thao và vài phòng hướng biển thôi mà, chút nữa ta đem xe với giấy tờ trả cho y?"

Từ Khải: ...

Từ Khải không khỏi Im lặng.

Trầm Thiến Sơ nhìn thấy vẻ mặt hậm hực của anh ta thì rất vui vẻ, vì vậy hắn không thèm tiếp tục diễn kịch nữa.

"Vừa rồi cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi, nhưng sau khi nghĩ lại, tôi vẫn không muốn kéo anh vào vòng xoáy tình yêu rắc rối của tôi. Điều này không công bằng với anh. Hơn nữa, anh thật sự không phải mẫu người tôi thích, mặc dù y cố chấp, u ám và chiếm hữu. Mạnh mẽ, tình yêu đó khiến tôi khó thở, nhưng y rất đẹp trai, tôi gần như không thể chấp nhận anh, anh không thể, anh không đủ đẹp trai. "

Từ Khải: ...

Từ Khải hít sâu rồi thở ra: "Tôi không đẹp trai bằng y. Tôi không đủ soái!"

Anh ta đã đẹp hơn nhiều so với người bình thường, được chứ?

Anh ta chỉ không thể sánh với anh chàng đẹp trai cấp gặp thần gϊếŧ thần gặp phật tiễn đi luôn của Hàn Thành được!

“Anh còn không đẹp trai bằng tôi.” Trầm Thiến Sơ lại bổ thêm một đao “Nhìn anh không bằng tôi tự soi gương còn hơn, vì vậy những gì tôi vừa nói, đừng xem là thật."

“Tôi sẽ không" Từ Khải tức giận đến chết đi được: "Cậu đừng không ăn được tôi lại nói tôi không ngọt. Tôi sẽ không!"

"Vậy thì tốt." Trầm Thiến Sơ cúi đầu: "Về sau anh cẩn thận một chút. Tôi sợ y sẽ trả thù anh, y quá cố chấp, tôi không muốn y làm tổn thương anh. "

Từ Khải: ...

Từ Khải sau khi nghĩ đến bóng lưng Hàn Thành vừa mới rời đi: " Cũng không có. .. " Còn chưa kịp nói ra năm chữ" như cậu nói cố chấp ". Sau lưng, anh ta đã thấy Hàn Thành bước lại, trực tiếp đi tới trước mặt Trầm Thiến Sơ.

Trầm Thiến Sơ:? ? ?

Trầm Thiến Sơ vẻ mặt bối rối,đại ca của tôi ơi, anh không phải rời đi rồi sao? Tại sao lại trở lại đây? !

“Em nghĩ tôi đi rồi à?” Hàn Thành hỏi hắn.

Trầm Thiến Sơ ngơ ngác gật đầu.

"Vui vẻ hửm?"

Tôi cũng không vui lắm, chỉ có điểm kinh hãi.

“Anh rời đi em liền cảm thấy rất vui đúng không?” Hàn Thành ghé sát vào người hắn: “Em nghĩ dễ dàng rời khỏi anh như vậy sao?!”

Trầm Thiến Sơ:…

Trầm Thiến Sơ nhìn biểu tình trên mặt y mà cảm thấy lúc này y quả thật có điểm giống với thiết lặp ban đầu mà hắn dày công nghĩ ra.

Hàn Thành ngẩng đầu nhìn Từ Khải: "Đây là người đàn ông mà em thích? Anh ta hơn tôi chỗ nào? Khuôn mặt? Dáng nguòi? Hay là anh ta giàu có hơn tôi và yêu em nhiều hơn tôi?"

Từ Khải: "Ca, ngài khiêm tốn chút. "

" Em nghe rỗ đây? "Hàn Thành ghé sát tai Trầm Thiến Sơ thì thầm: " Em vừa chọn một thứ không có giá trị như vậy, còn muốn tôi đi? Xem ra là do tôi đối xử với em quá ôn nhu phải không? ”

Nói xong, y mang theo Trầm Thiến Sơ cùng đi ra ngoài.

Trầm Thiến Sơ nhìn thấy một lời không hợp liền bung nổ kĩ năng diễn xuất cao siêu! Tài xế của hắn diễn kĩ thật tốt? ! Vé xe của y sẽ được phục hồi trong chớp mắt! Xe limousine của ngài đã được đổi mới!

Từ Khải sửng sốt một chút, vội vàng đuổi tới, Hàn Thành trừng mắt nhìn anh ta:“Như thế nào, ngươi muốn cùng ta cạnh tranh công bằng để có được em ấy.” Từ Khải lập tức nghỉ nghiêm thẳng người nịnh nọt: “Chị dâu, đi dường mạnh khỏe! “

Anh cũng quá chân chó quá đó?!

Trầm Thiến Sơ liếc nhìn anh ta: “ Không cần nói với gia đình tôi.”

“Tiểu đệ biết mà.”

Từ Khải thở dài, mặc dù anh ta không biết Trầm Thiến Sơ đã nói những gì khiến nhà họ Trầm có ảo tưởng rằng Hàn Thành rất nghèo, và họ còn cảm thấy Trầm Thiến Sơ bị Hàn Thành đá, nhưng là vì Trầm Thiến Sơ không muốn, nếu như Trầm Thiến Sơ không vui, Hàn Thành trả thù anh ta để lấy lòng hắn, vậy thì anh ta không phải rất thảm sao.

Dù sao, ai có thể ngờ rằng Hàn Thành thoạt nhìn tướng mạo phong lưu đa tình lại si tình đến vậy, yêu đến phát cuồng!

Hời! Tình yêu ngột ngạt này!

---------------------------------

limousine: có nghĩa là sang trọng phô trươngSao không ai bình luận cho tôi vậy?

Cầu bình luận

Truyện tôi đăng ở trang truyenhd á nhá