Chương 12: Điều này cho thấy họ có tình cảm sâu sắc, đó là một điều tốt!

Chương 12:

Bà chán nản bỏ điện thoại xuống bàn, vừa nhấc đầu lên liền nhìn thấy Trầm Thiến Vũ bước tới.

“Có chuyện gì vậy mẹ, sắc mặt mẹ không được tốt?” Trầm Thiến Vũ thực là săn sóc ngồi bên cạnh.

“Không có việc gì.” Mẹ Trầm nói: “Đúng rồi, con có biết bây giờ anh trai con đang làm gì không? Tỷ như, nó ở đâu? Ở với ai?”

Trầm Thiến Vũ quả thực không biết. Sau khi Trầm Thiến Sơ rời đi, hắn ta đã gửi cho Trầm Thiến Sơ vài tin nhắn WeChat, nhưng Trầm Thiến Sơ không trả lời, rõ ràng là vì không muốn để ý đến hắn ta nên Trầm Thiến Vũ cũng không hỏi thêm nữa. Nhưng hiện tại mẹ Trầm lại hỏi hắn ta như vậy. Phỏng chừng là vẫn còn luyến tiếc đứa con trai rột đó đây

“Con cũng không biết, nhưng con đoán có thể là anh trai đang ở với bạn trai cũ.” Trầm Thiến Vũ bình tĩnh dội nước bẩn lên người Trầm Thiến Sơ :“Dù sao, anh trai thích tên đó đến như vậy, khẳng định là không nguyện ý rời đi tên cặn bã đó. "

Mẹ Trầm thở dài: " Chẳng trách anh con không muốn quay lại, còn đăng lên vòng bạn bè là nó đang rất hạnh phúc. Sao nó lại thích đồ cặn bã đó đến như thế chứ! "

Trầm Thiến Vũ lấy điện thoại di động ra, mở ra vòng bạn bè. Khoảnh khắc nhìn thấy động thái của Trầm Thiến Sơ, hắn ta có chút khó hiểu về tin tức này, phải không, Trầm Thiến Sơ thật sự đi gặp Lí Huy sao?

Bằng không hắn ta trên người không có tiền, tiền trong thẻ cũng bị cha Trầm đóng băng, làm sao hắn có thể vui vẻ được?

Nếu hắn thực sự tái hợp với Lí Huy thì điều đó thật tuyệt.

Nghĩ như vậy, Trầm Thiến Vũ đã hạ mình hàng đắt tiền tìm đồng học hỏi chuyện, thực hiện một số thủ tục để truy cập WeChat của Lí Huy.

Hắn ta đã gửi một lá đơn kết bạn cho Lí Huy, đặc biệt ghi rằng hắn ta là em trai của Shen Trầm Thiến Sơ.

Quả nhiên, Lí Huy nhanh chóng đồng ý lời mời kết bạn, và hỏi hắn ta: [Chuyện gì? ]

Trầm Thiến Vũ vào thẳng vấn đề chính: [Anh trai tôi đến chỗ của anh? ]

Lí Huy: [Không có, chúng tôi đã chia tay. ]

Trầm Thiến Vũ sửng sốt: [Thật không? Đừng nói dối tôi, tôi có chuyện muốn tìm anh ấy, nếu chậm trễ, anh không kham nổi hậu quả. 】

Lí Huy không nói nên lời: 【Ta nói dối ngươi làm cái quái gì, ta cùng hắn chia tay lâu rồi, mấy ngày nay không gặp. ]

Trầm Thiến Sơ nhíu mày, kỳ quái, hắn đã đi đâu.

Đang suy nghĩ thì WeChat vang lên, đó là WeChat của Từ Khải: [Tiểu Vũ, WeChat của anh trai em, nhắn qua cho anh đi, anh muốn thêm cậu ấy, hoặc em có thể cho tôi số điện thoại của cậu ấy cũng được. ]

Trầm Thiến Vũ:! ! !

Trầm Thiến Vũ nhìn từng chữ trên tin nhắn một cách hoài nghi, và cảm thấy đó là một tin nhắn giả cho dù hắn ta có nhìn nó như thế nào đi chăng nữa: [Anh trai em? ]

Từ Khải: [Trầm Thiến Sơ đó. Anh quên thêm cậu ấy trên WeChat vào ngày hôm đó, cũng quên không lưu số điện thoại.Hiện tại anh có việc muốn tìm cậu ấy, em nhờ Trầm Thiến Sơ thêm anh vào Wechat đi. ]

Trầm Thiến Vũ: ...

Trầm Thiến Vũ không thể tin được, Từ Khải có việc muốn tìm Trầm Thiến Sơ, hắn có thể làm nên sự tình gì! ! !

Trầm Thiến Vũ: [Có chuyện gì vậy? Anh đang muốn bắt nạt anh ấy? 】

Chắc chắn là vậy, Trầm Thiến Vũ nghĩ, Từ Khải vốn dĩ rất xem thường Trầm Thiến Sơ, với lại ngày hôm đó bọn họ không có hẹn hò thành công, anh ta nhất ddingj là muốn trả thù Trầm Thiến Sơ.

Từ Khải cảm thấy hắn ta suy nghĩ quá nhiều: [Làm sao dám chứ, anh có chuyện muốn nhờ cậu ấy giúp. 】

Trầm Thiến Vũ: ...

Nhất định là do cách hắn ta mở Wechat không đúng, nếu không, hắn ta làm sao có thể nhìn thấy loại tin nhắn này! ! !

Từ Khải nhờ Trầm Thiến Sơ giúp đỡ? Hắn ta bị mù hay thế giới điên hết rồi!

Trầm Thiến Sơ có thể giúp anh ta cái gì? Giúp Từ Khải khóc à? Hay là muốn cùng hắn làm bằng hữu!

Trầm Thiến Vũ tức giận gõ mấy chữ: [Khải ca, đừng nói giỡn, thân phận của anh, thân phận của anh trai em, tại sao anh lại cần anh ấy giúp? ]

Nội tâm của Từ Khải đang gào thét là do em không biết bạn trai của cậu ấy là ai!

Anh ta không cần sự giúp đỡ của Trầm Thiến Sơ, nhưng cần sự giúp đỡ của Hàn Thành mà!

Chỉ cần Hàn Thành nguyện ý giúp anh ta, thì địa vị của anh ta trong nhà họ Từ có thể vươn lên tầm cao mới và trở thành ánh sáng của nhà họ Từ!

Tuy nhiên, Hàn Thành không thêm WeChat của người lạ hoặc lưu số điện thoại của anh ta. Đó là lý do tại sao Từ Khải nghĩ ra con đường vòng vo tam quốc là nhờ Trầm Thiến Sơ giúp đỡ. Nếu có Trầm Thiến Sơ sẵn sàng thổi gió bên tai giúp anh ta, chỉ là một cái đơn hàng thôi, Hàn Thành nhất định sẽ đồng ý!

Từ Khải: [Đừng hỏi nữa tiểu Vũ, chỉ cần cho anh WeChat hoặc số điện thoại của cậu ấy là tốt nhất, anh cảm ơn em trước. 】

Trầm Thiến Vũ không muốn: 【Xin lỗi, Khải ca, anh biết anh trai em cũng không có thích em nên không cho em số điện thoại của anh ấy. Chúng em chỉ thêm WeChat thôi. Anh ấy đã cãi nhau với em vài câu. Vài ngày trước và quay đầu liền đem Wechat của em xóa đi, vì vậy em không còn Wechat của anh ấy nữa. [Đau buồn]]

Từ Khải rất ngạc nhiên: [Cái này ...]

Trầm Thiến Vũ: [Lại nói tiếp, sau khi buổi hẹn hò kết thúc. Anh ấy cũng không có về nhà. Đến sáng hôm sau mới quay lại. Khi anh ấy về nhà, quần áo trên người đều nhăn nhúm. Em hỏi anh ấy đã đi đâu vào tối hôm qua. Không phải cùng anh hẹ hò sao? Tại sao anh anh đã về từ sớm còn anh ấy thì cả đêm không về, tình trạng vẫn như cũ, lại còn dại dột với bạn trai cũ nữa à? Anh ấy nói rằng không liên quan gì đến mày, để tôi yên.Khải ca, anh đừng quá lún sâu về nhan sắc của anh trai em. Anh ấy rõ ràng không tôn trọng anh. Còn nói chướng mắt anh? Điều này không chỉ làm bố mẹ em xấu hổ mà anh cũng xấu hổ sao? Sau đó cả gia đình em đã cãi nhau, và anh ấy giận quá đã xóa tài khoản WeChat của em đi.]

Sau khi Trầm Thiến Vũ gửi nó đi, hắn ta cảm thấy rằng chỉ cần Từ Khải vẫn còn là một người đàn ông, anh ta nhất định sẽ không dung thứ cho sự xúc phạm này. Với người yêu bắt cá nhiều tay, đặc biệt đối phương còn thua kém mình!

Phỏng chừng sau này Từ Khải cũng không muốn cùng Trầm Thiến Sơ kết giao, mà cha mẹ anh ta đối với việc Từ Khải cự tuyệt hắn, rồi chắc chắn sẽ coi thường Trầm Thiến Sơ.

Cuối cùng ahắn ta vẫn là đứa con ngoan nhất nhà họ Trầm và là đứa nhỏ ưu tú nhất.

Hắn ta đang suy nghĩ mông lung, lại thấy Từ Khải nhắn lại: [Chuyện này thì có sao đâu, hai người họ là người yêu, qua đêm với nhau cũng là chuyện bình thường, sao có thể nói giỡn được? Điều này cho thấy họ có tình cảm sâu sắc, đó là một điều tốt! Tiểu Vũ em cũng thật là, sao em có thể nói như vậy với anh trai mình? Tình yêu của anh không được đền đáp, chuyện này rất là bình thường, anh biết em nói với anh như vậy là vì tốt cho anh. Nhưng lần sau em đừng nói cậu ấy như vậy nữa. Tình yêu của cậu ấy. Tôi biết, quả thực là có chút bi thương khi biết điều đó. ]

Trầm Thiến Vũ: ...

Trầm Thiến Vũ nghĩ rằng anh ta có lẽ thực sự bị mù .

Hoặc là bị điên rồi cũng nên!

Dù sao một trong hai người nhất định một người có vấn đề, nếu không Từ Khải sao lại nói như vậy! ! !

Anh ta bị đội nón xanh! ! Nhưng Từ Khải lại không tức giận sao! ! Anh ta thậm chí còn đứng về phía Shen Trầm Thiến Sơ! ! Nói lần sau hắn ta đừng như làm thế này nữa! !

Trầm Thiến Vũ đóng tài khoản WeChat lại và mở lại sau mười giây, nhìn thấy đoạn văn bản vẫn còn treo trên trang trò chuyện, hắn ta nghiến răng nghiến lợi: [Khải ca, không phải anh với anh trai em hẹn hò thất bại sao? Tại sao anh lại giúp anh ấy nói chuyện? Anh có thích anh ấy? ]

Nội tâm Từ Khải lại gào thét tôi nào dám!

Em à, em chưa thấy bạn trai của anh trai em quyến luyến hắn đến thế nào, tình yêu đến nghẹt thở đó! Hắn nào dám chen một chân vào vòng tròn tình yêu đáng sợ đó chứ!

Vốn dĩ anh ta vẫn cảm thấy những sự việc trong ngày hẹn hò đó giống như mấy bộ phim cẩu huyết lúc tám giờ tối, chẳng lẽ là giả? Nhưng là giả sao Hàn Thành có thể nhận chính y là bạn trai của Trầm Thiến Sơ? Rồi tại sao Hàn Thành lại giúp Trầm Thiến Sơ nhiều như thế?

Cho tới bây giờ Trầm Thiến Vũ đều nói Trầm Thiến Sơ đêm đó không có về, quần áo thì nhăn nhúm, Từ Khải lập tức cảm thấy chuyện này hẳn là thật!

Hàn Thành mang người đi, là vì Trầm Thiến Sơ trộm đến gặp anh ta, rồi còn to gan lớn mật hẹn hò với anh ta (mặc dù không thành công), nhưng động thái như vậy chắc chắn đã thách thức những kẻ u ám, hoang tưởng và chiếm hữu. Không sai người anh đang nói đến chính là Hàn Thành, Vì vậy y đã đưa Trầm Thiến Sơ về nhà mình, chắc y tức giận đến mức khỏi cởϊ qυầи áo mà trực tiếp nhanh gọn lẹ chiếm hữu Trầm Thiến Sơ để thỏa mãn du͙© vọиɠ biếи ŧɦái, bằng không, quần áo của hắn làm sao có thể nhăn nhúm được? !

Từ Khải đã não bổ một đống thuyết am mưu chỉ trong vài phút còn giỏi hơn cả biên kịch nổi tiếng, thậm chí ngay cả tiết mục tâm lí vặn vẹo biếи ŧɦái đều có. Vở kịch bị cầm tù lướt qua trong đầu anh ta, Từ Khải không khỏi thở dài, anh ta biết mặt không biết lòng, ai có thể nhìn thấu vẻ đẹp trai của Hàn Thành và khuôn mặt chính nhân quân tử là một kẻ bệnh hoạn và cố chấp cuồng đâu?

Chao ôi, Trầm Thiến Sơ thực sự không dễ dàng!

Nghĩ vậy, anh ta quyết định hai ngày nữa sẽ đích thân đến Trầm gia, đầu tiên là để gặp Trầm Thiến Sơ để xem anh ta có giúp được gì không, thứ hai là giúp Trầm Thiến Sơ nói vài câu, cuộc hẹn hò này đã thất bại với Trầm gia, cuộc hẹn không thành công có vẻ Trầm gia hơi áy náy. Anh ta nghĩ Trầm Thiến Sơ sẽ giải thích cho gia đình một cách thấu đáo, không ngờ bên kia lại cứng đầu như vậy. Hắn thà xóa WeChat của em trai mình còn hơn nói với gia đình rằng bạn trai cũ của tôi thực sự không nghèo. Cũng không hẳn là đồ cặn bã, huống hồ là người yêu cũ thật, bọn họ còn chưa có chia tay!

Cũng không biết tại sao hắn lại khăng khăng như vậy, là Trầm Thiến Sơ sợ gia đình quá sốc, hay cảm thấy mình và Hàn Thành không có tương lai?

Dù sao cũng có lẽ là loại thứ hai, qia cảnh giữa hắn và Hàn Thành kém quá nhiều và tình yêu tới nghẹt thở của Hàn Thành quả thực có chút đáng sợ!

Trầm Thiến Sơ hoàn toàn không biết rằng ở một nơi hắn không biết, có người còn não bỗ hay hơn cả hắn, một nồi máu chó.

[ Thành Hàn bị Sơ Thiến chọc tức đến quên cả thở, một tháng hắn cũng chưa đi tìm Sơ Thiến.

Hắn không tìm, Sơ Thiến càng không tìm hắn, hai người lại đứt liên lạc.

Mãi đến giữa tháng thứ hai, Thành Hàn nhìn thấy Sơ Thiến trên tạp chí mới mua được, liền phát hiện Sơ Thiến chính là tổng biên tập tạp chí của hắn mới được tuyển dụng.

Hắn không thấy Sơ Thiến cuộc sống trôi qua bình thường ảm đạm, vừa nhìn thấy Sơ Thiến, thân thể liền đói bụng như một tháng chưa ăn gì nhớ tới lần trước ăn uống no say, đến ngay cả đại bàng huynh hậm hực cả ngày đều giang cánh muốn bay.

Vì vậy Thành Hàn không cầm cự được nữa, gọi Sơ Thiến ra ngoài với hắn, thấy người tới liền ôm người chạy..

Tại câu lạc bộ Hoa Mai, Sơ Thiến thập phần ghét bỏ liếc Thành Hàn, hắn đã uy hϊếp cậu: “Nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ sa thải ngươi.” Sơ Thiến không thèm để ý: “Vậy thì sa thải.”

Cạu không phải chỉ có một phần công tác này. Nếu không phải vì chi phí nuôi hai đứa con, cậu sẽ là một nhà văn tự do giỏi, cũng không cần phải ra ngoài đi làm!

Sơ Thiến nghĩ tới đây, liếc mắt nhìn cha của hai đứa con mình trên giường, tức giận đá hắn một cước xuống giường, cầm quần áo bắt đầu mặc vào.

Thành Hàn thật sự không còn cách nào khác mà, đại bàng huynh của hắn rất cứng đầu không bao giờ hết hy vọng với Sơ Thiến, tại sao cậu lại đến công ty hắn làm việc, vấn đề là đại bàng nhà hắn đã nhận ra Sơ Thiến, hắn còn có thể làm gì? Hắn đành phải chịu nhục đáp ứng yêu sách của đại bàng huynh.

Sơ Thiến sửng sốt, “Vậy nên người nguyện ý làm ấm giường cho tôi.”

“Ta chỉ là giữ liên lạc với ngươi không cần nói sỉ nhục tôi như thế.” Thành Hàn tự mình giúp đỡ mình.

Sơ Thiến nghĩ chuyện này thật là buồn cười, không ngờ Thành Hàn lại có ngày thảm hại như vậy, ai ngờ nam thần khuôn viên trường cũ và bá chủ trung tâm mua sắm hiện tại lại đồng ý làm ấm giường.

Loại cảm giác này không hề khó chịu.

Sơ Thiến nhìn hắn cố ý nói: “Không phải là ngươi thích ta rồi đó chứ?”

Thành Hàn thẹn quá hóa giận: “Tôi chỉ là tham lam thân thể của ngươi thôi!” Không phải hắn, mà là đại bàng của hắn! !

Bàng Bàng, tôi thật không thể tin được! ! Sao anh kén chọn vậy! ! Huynh đang lãng phí hình dáng dũng mãnh và uy nghi của mình đấy!

Thành Hàn thực phẫn nộ: "Ta đối với ngươi không có hứng thú. Ngươi tốt hơn không nên tự mình đa tình. Đừng đến lúc thích ta rồi khóc lóc cầu xin."

Sơ Thiến thập phần bình tĩnh: "Tốt nhất là vậy , Ta sợ ngươi thích ta. Ngươi còn đối với ta nhớ mãi không quên có đuổi thế nào cũng không chịu đi."

Hắn viết xong liền đăng chương này lên.

Độc giả nhanh chóng đọc xong và bình luận: [Chậc chậc, tôi nghe được âm thanh vả mặt. của anh công 】

【Vùi dập hắn, ngược đãi hắn ngược hắn, để Thành Hàn tiến vào lò thiêu! 】

【Thiến Thiến thật đẹp trai, ta yêu Thiến Thiến! 】

【Không hổ là 4S lão bản, ta thích. 】

【Hahahahahahahaha, đẹp lắm, tôi muốn nhìn Thành tổng phát hiện ra hắn có đứa con, tôi muốn nhìn Thành tổng khóc lóc thảm thiết. 】

【Truyện của lão huynh là tốt nhất -- Đại bàng huynh, Bàng Bàng, ngươi thật sự là đại bàng tốt có trách nhiệm! 】

【Phất tay một cái, bắn ra một đống đạn. 】

[Thêm chương đi thái thái, tôi sẽ cung cấp thêm một đống viên đạn gốc. Ngày mai lão bản thêm chương nhiều nhiều. 】

...

Trầm Thiến Sơ xem bình luận, nhấn like mấy bình luận thú vị, và sau đó viết chương tiếp theo.

**************************

Tác giả có chuyện muốn nói:

Tiểu Sân khấu 1:

Trầm Thiến Vũ: Trà mà ta vất vả làm ra không ngon hay sao? ! ! Tại sao ngươi lại thay hắn nói chuyện! !

Từ Khải: Trời ạ, Tiểu Vũ, đừng nói lung tung, em còn không biết bạn trai của anh trai em là cái gì, huống chi y còn yêu anh em đến phát điên!

Từ Khải: Người duy nhất biết sự thật của vấn đề hóa ra lại là người thông tuệ như ta, đẹp trai và khôn ngoan hơn người thường - Từ Khải! Tôi khó quá mà!

Trầm Thiến Sơ: ...... Đây có phải là việc ông nói gà bà hiểu vịt không? Tình yêu phát điên.

Nhà hát nhỏ 2:

Bàng Bàng: Bảo vệ tình yêu đích thực, hãy nghe theo tôi!

Sơ Thiến: Làm tốt lắm!

Thành tổng: ...... Đây có thực sự là đại bàng bảo bối của tôi không? Có phải là xảy ra lỗi trong cài đặt gốc đúng không?

Sơ Thiến: Ngươi có ý kiến?

Thành tổng: ... Không hề có.

___________________________

Tối mới đăng chương

Xin lỗi mn

Hôm nay tôi mới thực hiện lời hứa