Chương 11: Cho em nụ hôn trên tráng

Chương 11:

Trầm Thiến Sơ viết xong, rồi đăng chương thứ hai. Ngay khi gửi xong, hắn mới phát hiện mình đã nhận được một tin nhắn dạng văn bản từ nhà đài ở hậu trường, Trầm Thiến Sơ đã mở nó ra, là biên tập Kim Ngư muốn ký hợp đồng sách của hắn.

Trầm Thiến Sơ rất kích động và vội vàng đăng ký QQ rồi thêm một biên tập viên.

Kim Ngư: [Thân ái, tôi là biên tập viên Kim Ngư. Tôi đã xem cuốn sách 《 đêm hôm đó 》 của bạn. Cuốn sách này rất có tiềm năng. Bạn có muốn ký hợp đồng với chúng tôi không? [bán manh]]

4S lão bản: [Nguyện ý, để tôi xem qua hợp đồng rồi ký nếu không có vấn đề gì.]

4S lão bản là bút danh của Trầm Thiến Sơ, lời ít mà ý nhiều. Chủ cửa hàng xe, hắn không chỉ sở hữu chiếc xe, mà còn có thể bán chúng.

Kim Ngư: [Giàu to rồi, ngươi xem qua, rồi ký tên nếu không có vấn đề gì, về sau cứ hỏi tôi nếu có bất kỳ thắc mắc nào nha. ]

Trầm Thiến Sơ nhận được tài liệu và trả lời biên tập viên, rồi nhanh chóng xem xét hợp đồng.

Khi đọc xong bản hợp đồng và ký vào đó, hắn thấy đã có hơn chục câu trả lời trong phần bình luận dưới truyện của hắn.

[Thiến Thiến rất đẹp trai, tôi yêu Thiến Thiến! 】

【Đại bàng huynh: Thành Hàn không tuân thủ nam đức, ta sẽ giúp cậu đề phòng! 】

【Tác giả cố lên, hóng chương mới nha! 】

【Hai người gặp lại sớm kinh hồn luôn,ây da! 】

【Hahahahahahahaha ta có thể, thi triển một viên đạn, tác giả ra chương mới nha ~】

【 Thành Hàn thật là cặn bã, ngược đãi hắn, ngược đãi hắn! ! ! Tôi muốn nhìn thấy hắn truy thê hoả táng tràng! 】

...

Trầm Thiến Sơ nhìn thấy với một cảm giác thành tựu, nhấn thích một vài bình luận , cảm ơn độc giả vì những viên đạn, và tiếp tục đăng chương tiếp theo.

Hàn Thành về giữa đêm có hơi muộn, hôm nay y hẹn gặp khách hàng bồi đối phương ăn tối nên về muộn hơn dự kiến.

Bật đèn lên vốn muốn trở về phòng ngủ nghỉ ngơi, nghĩ một chút liền xoay người bước chân đi về phía phòng của Trầm Thiến Sơ.

Cửa phòng Trầm Thiến Sơ không đóng, hắn đang ở trên bàn phím bùm bùm chiếu chiếu, nghe thấy tiếng bước chân của Hàn Thành, ngẩng đầu liền thấy y đang dựa người vào khung cửa.

“Em ăn gì chưa?” Hàn Thành hỏi hắn.

Trầm Thiến Sơ gật đầu: “Hâm nóng miếng cháo hồi sáng anh nấu á.”

“Vậy thì tốt.”

Hàn Thành vừa nói, vừa đi về phía hắn: “Em đang làm gì vậy?”

Trầm Thiến Sơ nhanh chóng tắt của sổ Word, có lệ nói: “Đang chơi trên máy tính.”

Hắn ngửi được mùi rượu trên người Hàn Thành liền hỏi y: “Anh uống rượu à?”

“Đi gặp khách hàng, có uống một ít.”

Trầm Thiến Sơ có chút ghét bỏ: “Vậy anh đi tắm đi.”

Hàn Thành nghe thấy trong lời nói hắn có chút ghét bỏ, y cố ý cúi đầu xuống sát vào người hắn: “Như thế nào, em không thích?”

Trầm Thiến Sơ vươn tay đẩy y, chưa kịp nói gì thì Hàn Thành một phen nắm lấy tay hắn, hôn một cái lên môi anh đào định hé mở.

Trầm Thiến Sơ từ chối vùng vẫy hai lần cũng không thoát ra được, Hàn Thành mỉm cười cắn nhẹ môi dưới của hắn, sau đó tiếp tục hôn một cách rất dịu dàng, một lúc sau Trầm Thiến Sơ cuối cùng chịu thua, ngẩng đầu cùng y hôn môi. ??? ??????????????????????????????????????????????????? ??????????????????????????????????????????????????? ??????????????????????????????????????????????????? ?????????????????????????????????????????????????? ??????????????????????????????????????????????????? ??????????????????????????????????????????????????? ?????????????????????????????????????????????????

Hắn quả thực có chút thích nụ hôn nhẹ nhàng, mờ ám này, cộng với kỹ xảo hôn môn cực tốt của Hàn Thành, Trầm Thiến Sơ rất thoải mái khi được hôn, vì vậy hắn cũng lười cùng y so đo.

Đợi cho nụ hôn chấm dứt, Trầm Thiến Sơ bất giác hít thở thêm hai hơi không khí, mặt có chút đỏ lên, lại đẩy Hàn Thành ra: “Anh đi tắm đi.”

Hàn Thành ôm lấy hắn: “Em đi cùng tôi."

Trầm Thiến Sơ vội vàng ôm lấy cổ của y nói: “Ta còn đang bận.”

“Em đang bận cái gì?” Hàn Thành hỏi hắn.

Hắn cũng đâu thể không biết xấu hổ nói mình đang viết tiểu thuyết được, vì vậy chỉ có thể nở một cười ngượng nghịu.

Hàn Thành cười tủm tỉm nói: “Bây giờ còn biết gạt người.”

Ta không có lừa anh, nhưng là không thể không biết xấu hổ nói cho anh.

“Đi tắm đi.” Trầm Thiến Sơ nhanh chóng đổi chủ đề: “Đã muộn như vậy rồi, tắm rửa xong nên đi ngủ.”

“Đêm nay ngủ với tôi đi.”

Trầm Thiến Sơ nhìn y từ trên xuống dưới: “Say rượu lái xe? Không tốt cho lắm.”

Hàn Thành bật cười: “Em nghĩ đi đâu vậy, đêm nay không lái xe chỉ cùng nhau ngủ đơn thuần thôi. ”

Trầm Thiến Sơ gật đầu, vậy thì tốt, bằng không tần suất của bọn họ quá cao, gần như một ngày hai lần.

“Trông em rất cao hứng?” Hàn Thành chú ý tới hắn mới thở phào nhẹ nhõm: “Tại sao, tôi không làm em hài lòng sao?”

“Không phải, chỉ là tôi cần tịnh dưỡng.” Trầm Thiến Sơ vỗ vai y: "Xe phải đi bảo dưỡng thì mới chạy tiếp được đúng không? ”

Nhất là xe trong tay y lúc thì muốn xuống biển, có lúc còn muốn lên đến tận trời xanh!

Hàn Thành suy nghĩ một chút, thấy rất hợp lí.

Y không nói nhiều nữa, ôm Trầm Thiến Sơ bước vào phòng tắm.

Hai người cùng nhau tắm, Trầm Thiến Sơ không mang dép lê, Hàn Thành đành phải bế hắn ra.

Y ôm Trầm Thiến Sơ đi về phòng mình, hắn lo lắng nhắc nhở Hàn Thành: “Máy tính của tôi vẫn chưa tắt.”

Bất đắc dĩ, Hàn Thành đành phải đưa hắn trở lại phòng: “Vậy thì tắt xong em phải tự giác đến phòng tôi.”

Trầm Thiến Sơ gật đầu rồi ngồi trên giường nhìn Hàn Thành đi, cuối cùng mở Word ra và lưu lại những gì mình vừa gõ trước khi tắt máy.

Hắn thay đồ ngủ, đi ra ngoài và vào phòng ngủ của Hàn Thành.

Hàn Thành đang ngồi trên giường dựa gối nghịch điện thoại, Trầm Thiến Sơ nhấc chăn bông bên cạnh nằm lên, chuẩn bị đi ngủ.

“Em lập một danh sách.” Hàn Thành tắt điện thoại, cúi đầu nhìn hắn: “Em muốn mua cái gì cứ viết vào. Ngày mai tan sở tôi sẽ mua cho em. Hôm nay tôi bận. Tôi quên đưa chìa khóa nhà cho em. Ngày mai có thể đưa em. "

" Tốt nha. " Trầm Thiến Sơ đáp.

Hắn muốn có một chiếc bàn nhỏ để gõ máy nha ngồi trên giường gõ ê lưng lắm luôn.

“Cảm ơn.” Hắn nhìn Hàn Thành.

Hàn Thành cười: "Vậy bây giờ em nên nói cho tôi biết lý do tại sao lại bỏ nhà ra đi được chưa?"

Trầm Thiến Sơ mới nhớ ra rằng hắn vẫn chưa giải thích tiền căn hậu quả chuyện nhà mình cho Hàn Thành.

Hắn gật đầu, nói ngắn gọn súc tích về tình hình gia đình cho y nghe, cha mẹ kỳ ba - những người yêu thích em trai nuôi trà xanh của hắn, còn có người mẹ nuôi khôn khéo đã chết.

Hàn Thành nghe xong, khẽ tặc lưỡi, tựa hồ không ngờ hắn lại có một câu chuyện lai lịch phức tạp như vậy.

“Vậy người đàn ông tôi gặp hôm đó là Từ Khải?”

“Đúng vậy.”

“Cha mẹ em muốn em cùng tên đó về một nhà để nâng cao tầng lớp của Trầm gia?”

“Đúng luôn.”

“Nhưng em không thích tên đó?”

“Anh ta cũng không thích gì tôi. " Trầm Thiến Sơ nói," Anh ta chỉ một lòng một dạ với em trai trà xanh của tôi, vậy tôi thích anh ta để làm chi? Tôi đẹp trai như vậy, còn lo lắng không có ai thích mình sao? "

" Quá đúng. "Hàn Thành Gật gật đầu, "Hơn nữa ta cũng chưa từng nghe nói qua người này, kỳ thực hắn cũng không phải con nhà giàu có chân chính, nhà các em mặt hằng này cũng chọn?"

Trầm Thiến Sơ thở dài, "Tầng lớp nhà tôi bao nhiêu tôi tự biết, làm sao có thể một bước lên trời, cha mẹ ruột muốn quen biết đại gia chân chính, chỉ có phương pháp này thôi. ”

Hàn Thành nhướng mày liếc hắn một cái, thầm nghĩ ba mẹ em không quen nhưng em có quen nha, còn rất thân, tôi nè là tầng lớp thượng lưu chân chính đây.

Y nghĩ đến đây, không khỏi nở nụ cười, “Được, vậy em cứ ở lại đây trước đi.”

“Cảm ơn anh, lão tài xế.” Trầm Thiến Sơ chân thành nói.

Hàn Thành nhéo nhéo khuôn mặt hắn: "Tôi nhìn không ra, tính cách em như này, không giống như sau lưng có gia tộc xấu xa như vậy."

Bởi vì hắn vốn không có, Trầm Thiến Sơ thầm nghĩ, trước khi hắn xuyên tới đây, hắn vô ưu vô lự lớn lên trong tình yêu thương gia đình.

Nhưng hắn không thể nói ra điều này, cho nên Trầm Thiến Sơ thập phần không biết xấu hổ nói: "Điều đó cho thấy trái tim tôi vững chắc kiên định như thế nào. Nằm trong bùn nhưng vẫn không hôi tanh mùi bùn, sống trong ao nước độc nhưng không hóa thành ác quỷ. Đây là tôi, một bông sen trắng không bị thế tục làm vấy bẩn.! "

Hàn Thành: ...

Hàn Thành sờ sờ đầu của hắn, “Ngủ đi, Tiểu bạch liên, muộn rồi, em cũng nên làm hoa súng trôi bênh bênh.”

Nói xong, thuận tay tắt đèn, nằm ở trong chăn bông.

Trầm Thiến Sơ đã quen với việc ngủ cùng y, ngay khi Hàn Thành nằm vào, hắn thấy y nghiêng người đưa lưng về phía mình, cực kỳ thuận tây ôm lấy y, giống như một đứa trẻ phải có thú bông mới ngủ đước.

“Ngủ ngon.” Trầm Thiến Sơ nói.

“Em cũng vậy.”

Vừa dứt lời, Trầm Thiến Sơ đã cầm lấy tay y đặt lên eo mình. “Dầy mới ngủ ngon được."

Hàn Thành bật cười, đành phải ôm chặt lấy hăn, hhời lại trêu chọc y. Rồi hôn lên trán hắn: “Như vầy có phải ngủ ngon hơn không?”

Trầm Thiến Sơ hiển nhiên rất hưởng thụ, yên lặng gật đầu, ôm chặt hơn một chút.

Hàn Thành bị thái độ không chút ngại ngùng của hắn làm cho đáng yêu, lại cố ý hôn lên trán Trầm Thiến Sơ.

Trầm Thiến Sơ cứ ngoan ngoãn để y hôn, và không phản kháng gì cả.

“Ngẩng đầu.” Hàn Thành thì thào nói.

Trầm Thiến Sơ khó hiểu ngẩng đầu lên, giây tiếp theo liền cảm nhận được làn môi mềm mại của y chạm vào môi mình.

Hàn Thành hôn hắn một cách thật dịu dàng và nhẵn nhụi, đây là điều mà hắn thích, vì vậy hắn hôn lại y một cách rất hợp tác, mang theo một chút ngây ngô, nhưng hắn đang học hỏi rất nghiêm túc.

Hàn Thành đã hôn đủ và rất hài lòng, mỉm cười đặt người nào đó trở lại vòng tay của mình: “Được rồi, đi ngủ thôi.”

“Ừm.”

Trầm Thiến Sơ nhắm mắt lại, và có một đêm ngon giấc.

Cha mẹ Trầm gia vốn tưởng rằng Trầm Thiến Sơ sẽ trở lại sau một hoặc hai ngày nữa, dù sao thì hắn không có tiền, không có người thân hay bạn bè,cũng không có người yêu, rồi với tính khí yếu đuối đến mức nhát cáy đó chắc chắn sẽ không bỏ đi được bao lâu. Kết quả thật bất ngờ, đã ba ngày rồi mà con trai họ vẫn chưa có động thái gì là muốn trở về.

Mẹ Trầm lo lắng nhìn ảnh đại diện WeChat của Trầm Thiến Sơ, nhấp vào và gửi cho hắn một tin nhắn WeChat: [Tiểu Sơ, về nhà đi con, miễn là con sẵn sàng thừa nhận lỗi lầm với cha và sau này sẽ nghe lời ông ấy thật tốt. Chắc chắn cha con sẽ tha thứ cho con.]

Sau khi gửi xong, bà đợi một lúc nhưng không thấy hồi âm của hắn.

Mẹ Trầm ưu sầu thở dài, trong lòng tràn đầy phiền muộn.

Bà mở vòng kết bạn, định bày tỏ cảm xúc của mình thì thấy Trầm Thiến Sơ vừa đăng lên một story.

Trầm Thiến Sơ: Mọi người có hạnh phúc không? Tôi đang rất hạnh phúc!

Mẹ Trầm: ... Là ai nói mẫu tử liền tâm! Bà và con trai rõ ràng một chút cũng không hòa hợp!

Mẹ Trầm tức giận đến mức đóng vòng bạn bè của mình lại, chỉ thấy Trầm Thiến Sơ đã trả lời tin nhắn của bà: [Liệu ông ấy có thực sự tha thứ cho tôi không? ]

Mẹ Trầm nhanh chóng trả lời: [Chắc chắn sẽ. ]

Trầm Thiến Sơ: [Thật không? ]

Mẹ Trầm cảm thấy vui vẻ lại, đang chuẩn bị đáp lại hắn là sự thật, là tất nhiên, nhưng bà lại thấy Trầm Thiến Sơ gửi qua một tin nhắn.

Trầm Thiến Sơ: [Nhưng tôi không tha thứ cho ông ấy ~ hahahaha ~]

Mẹ Trầm: ...

Mẹ Trầm cảm thấy mình bị đau tim.

*******************

Tác giả có chuyện muốn nói:

Mẹ Trầm: Gió thổi lạnh lùng khắp mặt, con trai phản nghịch làm tan nát cõi lòng người làm mẹ. Những gì con nói dường như một con dao xuyên thủng lòng mẹ, mẹ thực sự rất đau ~

Sơ Sơ: Thật sao? Nếu là thật, tôi đây rất vui vẻ , hahahahahahahaha

--------------------------------------

Nếu được 2000 lượt xem tôi sẽ đăng tiếp.

Còn không thì ngày mốt đăng nha.

Yêu mn