Chương 1.3: Quá trình yêu nhau

Sau khi xuống máy bay, tài xế đã chờ ở bên ngoài, bởi vì nghe nói chỗ ở là biệt thự của bạn Phó Dụ Phương, nên Nhuế Thiến cũng không biết xe sẽ đi tới đâu, nên chỉ lẳng tại nơi đất khác quê người dựa vào Phó Dụ Phương.

Lại nói tiếp hai người có thể quen biết cũng là duyên phận, bọn họ tuy học chung một trường đại học, mà ở cơ sở hoàn toàn khác nhau. Trừ cái này ra, thì Phó Dụ Phương khi đó là đang học sau tiến sĩ, mà Nhuế Thiến lúc ấy mới vừa vào đại học, vốn dĩ rất khó ở bên nhau, chỉ là có một buổi sáng, Phó Dụ Phương vừa đi ra phòng thí nghiệm, ở bên trong vườn học thần trí không rõ lắc lư, mê mê hồ hồ đυ.ng vào Nhuế Thiến dậy sớm đi học, đυ.ng bữa sáng trong tay này rớt đầy ra đất, đồ uống đổ tung thậm chí bắn lên trên quần nàng.

Cậu cực kỳ hoảng sợ nói muốn bồi thường bữa sáng với quần áo, Nhuế Thiến nhìn quần jean dính vài giọt trà sữa, cho rằng tình trạng này cũng không phải rất nghiêm trọng, xua tay từ chối cậu xin lỗi, tới bốn rửa tay rửa một chút, rồi đi vào phòng học.

Nào biết sau khi tan học, Phó Dụ Phương đã cầm bữa sáng ở ngoài phòng học chờ nàng, nàng không có nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy đàn anh này khách sáo quá mức, cẩn thận nhận lấy bữa sáng. Nào biết qua ngày hôm sau, sáng sớm nàng đi học, thì thấy mắt cậu trông mong đưa bữa sáng với một cái túi giấy ở cửa phòng học chờ nàng, túi giấy là một cái quần jean.

Cậu mặt đỏ bừng nói không biết vòng eo nàng, nên chỉ có thể đại khái chọn một cái, nếu không vừa cậu có thể giúp nàng đổi. Nàng có chút bất đắc dĩ mà từ chối cậu, Phó Dụ Phương lại không biết làm sao mà cầm theo đồ, đứng ngoài phòng học nhìn nàng hoài, cuối cùng nàng không còn cách nào để từ chối nữa, hai người cứ như vậy mà quen nhau.

Lúc sau bạn học cậu đang theo đuổi, Nhuế Thiến vốn không tin, nói giỡn hỏi cậu, lại thấy cậu mặt đỏ tai hồng gật đầu, nàng cuối cùng cũng hiểu ra, mặt đầy xấu hổ mà đỏ bừng khi muốn chạy nhanh rời đi, Phó Dụ Phương lại giữ chặt nàng, hỏi nàng có đồng ý làm người yêu của cậu không.

Nàng giãy giụa trong chốc lát, cuối cùng vẫn là đồng ý rồi. Phó Dụ Phương lấy bằng tiến sĩ sớm, cho nên tuổi hai người tuổi tuy có chút chêch lệch, nhưng không đến nỗi nàng hoàn toàn không thể chấp nhận được. Tuy rằng mới vừa vào đại học, nàng từng nghĩ tốt nhất nên tránh lâm vào tình yêu quá nhanh để việc học không bị trễ nãi, nhưng nàng thật sự rất thích cậu, mặc dù không phân biệt rõ ràng lắm đó là tình yêu hay là tình bạn, nàng vẫn như cũ nguyện ý cùng cậu tiến thêm một bước, chỉ là……