Chương 47: Trùm trường x Học sinh giỏi

Sau khi đến học kì II Từ Vi Vi mới chuyển trường, bây giờ mới học quá nửa học kì I, còn phải chờ thêm một thời gian. Hai mẹ con chỉ ăn một bữa cơm ở nhà họ Trầm xong liền ra về, ở trong bữa ăn Trầm Niệm ăn đến hai chén đồ ăn, không đặt lực chú ý ở trên người Từ Vi Vi.

Bây giờ trong cả đầu óc cô đều nghĩ mình phải làm sao cho thân thể này thuận mắt hơn một chút, cho dù không bằng được một phần mười nghìn sự xinh đẹp vốn có của cô, cũng không thể là cái bộ dạng này.

Sau khi mân mê điện thoại cả đêm, cuối cùng Trầm Niệm cũng học được cách lên mạng. Sau khi xem qua một vòng, cô mới phát hiện bây giờ trong cái thế giới này, đừng nói là tu chân, ngay cả người hầu cũng không thể tùy tâm sở dục thuê về, nếu mình muốn mua hai tỳ nữ cũng không thể, làm kiểu tóc mới thay bộ đồ mới mà còn phải tự làm?

A!

Cô thu hồi lời nói lúc trước. Cái ‘xã hội hiện đại’ này không tốt một chút nào!

Đối với Trầm Niệm: Bởi vì cô xinh đẹp, dù có thế nào cũng đẹp cho nên có thể không sao cả. Nhưng bây giờ, nếu không sửa soạn cho đàng hoàng một chút, tuyệt đối không thể đi ra ngoài gặp người khác!

Thế là Trầm Niệm cố ý xin bố Trầm Trầm Bình Huy cho mình mấy ngày nghỉ bệnh, Trầm Bình Huy cũng thương con gái, thấy mấy ngày nay con gái hoạt bát hơn lúc trước không ít, vui vẻ chuyển thêm cho cô mấy chục nghìn tệ tiền tiêu vặt, để Trầm Niệm tùy ý xài.

Quả nhiên… Là nhà giàu mới nổi.

Trầm Niệm cầm tiền, sau khi ngọt ngào cảm ơn bố, đảo mắt liền đi đến tiệm cắt tóc.

“Đằng sau, cắt hết toàn bộ.”

“Phía trước, sửa chỗ này.”

Trầm Niệm đến một cửa hàng làm tóc nổi tiếng nhất trên mạng, vừa đi vào đi liền khoa tay múa chân lên xuống không thôi, giọng điệu vô cùng chắc chắn.

“Ai da, em gái nhỏ. Em có khuôn mặt ngoan đấy, để tóc dài sẽ đáng yêu hơn!”

Thầy Tony đi theo sau mông cô không đồng ý chỉ tay hoa lan nói: “Bây giờ tóc mái của em hơi dày, chạy theo tóc dài làm gì, hở chút là phải chăm sóc bảo vệ, tin tưởng thẩm mỹ của ALEX anh, anh trai sẽ làm cho em một kiểu tóc đẹp đến mức khiến em kinh ngạc!”

Trầm Niệm liếc mắt nhìn nhà tạo mẫu tóc này làm lố, chém đinh chặt sắt: “Không.”

ALEX trợn mắt bĩu môi, hướng một đốt ngón tay sang bên cạnh: “Vậy được rồi, em đi gội đầu trước đi, một lát nữa sẽ cắt một kiểu hợp ý em!”

Trầm Niệm thuận thế đi đến một nửa bên trong khu gội đầu, lại nghe thấy giọng của người đằng sau: “Trẻ con bây giờ thật là, đứa này càng không đáng yêu bằng đứa trước! Cái này cũng không cho động cái kia cũng không cho làm, tôi nói phải làm cho Tiểu Đường kiểu tóc Mohicans thịnh hành nhất năm nay, nó cũng không làm! Lại cứ muốn cắt cái kiểu tóc làm giảm thẳng 50% giá trị nhan sắc đẹp trai này!”

Anh trai nhỏ Tony đồng nghiệp cãi lại: “Chỉ là anh ngứa tay thôi, nếu nói đầu tóc là tiêu chuẩn kiểm nghiệm trai đẹp duy nhất. Anh cũng thật sự muốn cắt Tiểu Đường thành mohican sao, anh có tin người ta trực tiếp dùng dao làm thịt ngón tay anh không?”

“Hừ —— đừng nói nữa đừng nói nữa, tôi sợ nhất là máu!”

“Vậy anh còn dám chọc người ta!”

“Hì hì, ai bảo cậu ấy đẹp trai như vậy chứ!”

Vẻ mặt Trầm Niệm vô cảm mà đi đến khu gội đầu, không gian nơi đây tối hơn rất nhiều so với gian ngoài, làm cô bỗng nhiên nhớ tới mình lại quên mang cái đồ bỏ kính áp tròng rồi. Cái thế giới nát này, đôi mắt còn có thể cận thị! Phải biết rằng trước kia ở Tu chân giới, chỉ cần liếc mắt một cái, mọi thứ trong phạm vi mười dặm cũng có thể nhìn thấy, bây giờ thì sao, nếu không có kính áp tròng, động tĩnh ngoài một mét cô cũng không thấy rõ!

Phải nhanh chóng luyện hóa linh khí loãng của thế giới này lên!

Trầm Niệm lại hạ quyết tâm lần thứ hai.

Khu gội đầu bày khá nhiều loại ghế nằm giống nhau. Đầu giường cũng có một cái bồn sứ màu trắng, hẳn chỉ cần nằm ngửa là có thể gội đầu.

Trầm Niệm gật đầu, cảm thấy người ‘hiện đại’ cũng thật hưởng thụ. Cái phát minh này cũng không tệ lắm.

Ghế nằm bằng da đều đen như mực giống nhau, cái khu này còn không bật đèn, cũng không nhìn thấy rõ cái gì, Trầm Niệm liền nằm thẳng lên cái giường gần nhất.

“Bịch ——”

Một tiếng trầm vang.

“Đệt! Ai cmn dám ngồi trên đùi ông đây!?”

——

Maix đến khi hai nhà tạo mẫu tóc lảm nhảm biến thành không nói một lời mà xử lý tóc cho hai vị khách duy nhất trong tiệm, không khí trong phòng cũng thấp đi mười phần.

Trầm Niệm nhìn vào gương khảy khảy kiểu tóc ngắn thoải mái tươi mới hơn rất nhiều, cuối cùng dời tầm mắt về phía ngọn nguồn áp suất thấp —— đứng ở cách đó không xa phía sau cô, thiếu niên đầu đinh đang ngậm thuốc lá đen mặt.

“Không phải chỉ ngồi lên đùi cậu một lần thôi sao?” Trầm Niệm nhướng mày mở miệng, giọng điệu tùy ý.

Tóc mái dày nặng lúc đầu được làm mỏng hơn một nửa, tất cả phần còn lại cắt tới cao trên xương mi, lộ ra khuôn mặt hiếm khi thấy ánh mặt trời. Cặp mắt đào hoa kia lại tươi mát hơn vài phần, lông mày dài hoang dã chưa được sửa không giống những nữ sinh khác tinh tế như liễu, hơi thô như mực, làm nổi bật lên làn da càng trắng nõn hơn.