Chương 46: Trùm trường x Học sinh giỏi

Bởi vì Từ Vi Vi nhận được tài trợ của bố nguyên chủ mà thành công nhập học vào Quân Văn, nhưng mà cô ta còn phải đến hộp đêm làm công mỗi ngày sau khi tan học để trả món nợ cha ruột mang lại, lại vô tình gặp được nam chính Đường Nhiên thế giới này mượn rượu giải sầu ở quán bar. Hai người đều biết về một mặt mà đối phương cất giấu, dần dần quen biết, sau lại trải qua loạt chuyện cuối cùng cũng có thể tới với nhau.

Từ Vi Vi với tâm địa thiện lương và sự kiên trì nghị lực chinh phục được nhóm thiên chi kiêu tử ở trường, đường nhiên cuối cùng thi đậu vào đại học tốt nhất, đánh bại con trai của chính thất, thành công kế thừa gia sản chục tỷ.

Mà nguyên chủ Trầm Niệm đến cả vai ác cũng không được tính, chỉ là một nhân vật nhỏ, chẳng qua là một hòn đá nhỏ cản đường làm nổi bật lên Từ Vi Vi, căn bản con gái cưng của số mệnh còn chưa động thủ, cô đã bị giải quyết nhẹ nhàng. Trực tiếp bị vai ác lớn nhất cũng là người yêu thầm Từ Vi Vi dùng chút thủ đoạn đuổi khỏi trường, cuối cùng công ty của bố bị phá sản, cả nhà đều rơi vào cái kết cục lang thang đầu đường xó chợ.

Vai ác lớn nhất kia tên là Đường Chi Vọng.

Là anh em cùng cha khác mẹ của con trai cưng số mệnh, cũng là nam sinh mà nguyên chủ vẫn luôn yên lặng yêu thầm.

Là người kia…

Người bởi vì nói thật mà bị Trầm Niệm dùng một chân đá xuống mặt đất.

Trầm Niệm sờ cằm.

Xem ra cô cũng thật là có duyên với vai ác.

Cùng đến với ký ức, là chấp niệm nội tâm của nguyên chủ.

Cho đến lúc cuối cùng gia đình nguyên chủ bị phá sản phải lang thang khắp nơi, cô cũng không oán hận đầu sỏ gây tội khiến cho cô trở thành như vậy, cô cũng biết những điều mình làm thời niên thiếu —— từ một nạn nhân bị bắt nạt học đường trở thành người bắt nạt, những chuyện này đều không phải là chuyện đúng đắn gì.

Nhưng Trầm Niệm lại không ngờ rằng, chấp niệm của nguyên chủ lại là một nguyện vọng đơn giản mộc mạc như vậy—— nếu có thể quay lại, cô muốn mình đường đường chính chính tỏ tình với người mình thích. Nguyên chủ không muốn chân tình của mình lại bị hiểu lầm rồi giẫm đạp giống như lúc trước, cho dù sau khi tỏ tình, nam thần cô yêu thầm không thích cô hay từ chối cô, cũng không sao.

Trầm Niệm:... Ha.

Chuyện này đối với cô quả thực là đơn giản đến không thể đơn giản hơn, ở Tu chân giới, người yêu thầm cô không có hơn một ngàn cũng có mấy trăm, chẳng lẽ một thằng nhóc mới mười mấy tuổi còn có thể chạy thoát mị lực của cô?

Còn có, cái cảm xúc vừa hèn mọn vừa tự ti trong lòng là như thế nào?

Cô chủ động tỏ tình, còn có thể không thành công?

Xừ! Chê cười.

Nhưng mà cô vừa mới nâng mắt lên, khuôn mặt phản chiếu trên tấm gương sáng ngời cạnh cửa ra vào lại khiến cho sự tự tin của Trầm Niệm giảm mất một bậc.

Mẹ nó.

Cũng thật sự có thể không thành công!

...

Người ngồi trong phòng khách đúng là con gái cưng số mệnh Từ Vi Vi và mẹ cô ta Từ Tinh, cũng là mối tình đầu bố nguyên chủ khi còn trẻ không có được.

Đều nói mối tình đầu là đẹp nhất, cái loại tình cảm này tốt đẹp này, sau khi trôi qua hai mươi năm lại càng thêm sâu đậm.

“Vi Vi, mau cảm ơn chú Trầm của con đi, có thể đi học ở Quân Văn, mẹ cũng có thể yên tâm đi chữa bệnh.”

Giọng điệu người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi dịu dàng, tuy rằng trên mặt có để lại dấu vết của năm tháng, nhưng dưới lớp trang điểm chỉ còn lại vẻ xinh đẹp trí thức.

“Cảm ơn, cảm ơn chú Trầm.”

Cô gái ngồi một bên mặc một bộ váy màu trắng, cùng một kiểu tóc mái với nguyên chủ, nhưng ở trên mặt nguyên chủ là nặng nề, ở trên mặt cô bé này lại có vẻ ngoan ngoãn đáng yêu.

“Ha ha, khách sáo cái gì, chuyện nhỏ thôi. Vừa hay Vi Vi cùng tuổi với Niệm Niệm nhà chú, nếu có thể cùng nhau đến Quân Văn học, còn có thể giúp đỡ lẫn nhau!”

Người đàn ông trung niên bụng phệ ngồi trên ghế cười hiền từ, thấy quản gia mở cửa phòng ra, con gái đã trở về, vội vàng vẫy tay với Trầm Niệm: “Ha ha, con xem thật trùng hợp! Niệm Niệm tới đây, bố giới thiệu cho con một người bạn mới.”

Trầm Niệm vốn định từ chối, đứng ở hành lang suy nghĩ vài giây, lại đồng ý rồi xuống dưới.

Thế giới này còn có rất nhiều thứ cô không hiểu, hỏi người nhà lại sợ bại lộ thân phận, người bạn cùng tuổi trước nay không quen biết, thật ra là một lựa chọn rất tốt.

Từ Vi Vi ngồi trên sô pha nghiêng đầu nhìn qua, khi nhìn dáng người con gái của chú, sống lưng cô ta vốn có một cảm giác nhàn nhạt về ưu việt dâng lên, sau khi đối diện với cô rồi sống lưng lại bỗng dưng có chút lạnh cả người.

Trời đang rất nóng, tại sao lại cảm thấy có chút lạnh?