Chương 31

Vi Vân nghe hắn thẳng thắn nói như vậy, trong lòng y có chút chua xót ngọt ngào, y quở trách: “Ngài đừng có nói lung tung.”

Trấm Diệm Ma Tôn sống nhiều năm như vậy, lần đầu tiên trong đời cố gắng dỗ dành một người đến thế, thấy giọng điệu của y đã dịu lại, trong lòng hắn biết, cửa ải này cuối cùng cũng đã qua, hắn thở phào nhẹ nhõm, lại nói: “Ta không có nói lung tung, ta đã giữ mình vì em nhiều năm lắm đó.”

Hắn nắm lấy tay Vi Vân sờ vào hạ thể của mình, “Không tin thì em sờ thử xem, tích trữ nhiều lắm…”

Tiên Tôn không kịp phòng bị, bất ngờ chạm vào một cặp trứng vừa lớn vừa nặng, lại còn mềm mềm cứng cứng, y giật mình, phải mất một lúc mới nhận ra nó là cái gì, y xấu hổ đến mức không nói nên lời.

“Ngài —— “

Y vùng vẫy muốn rút tay về, nhưng Ma Tôn không cho phép, hắn ấn tay y vào háng, cách một lớp quần dùng ngón tay của Tiên Tôn ấn vào tinh hoàn của hắn, dươиɠ ѵậŧ cương cứng to lớn của hắn cũng cạ vào cổ tay y với ý đồ xấu xa.

Dùng tay bắt nạt người ta còn chưa đủ, hắn còn phải nói mấy lời tục tĩu vào tai người ta: “Những thứ này đều để bắn cho Chưởng môn đại nhân, không biết bụng của Chưởng môn đại nhân có chứa nổi không.”

Vi Vân chưa từng nhìn thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của đàn ông khác, cùng lắm thì y chỉ xem qua một vài bức xuân cung đồ, tuy nhiên, dù là của chính y hay của những người đàn ông trong xuân cung đồ, thì chất lượng đều kém xa Trấm Diệm Ma Tôn.

Ma Tôn dùng hai quả trứng lớn dâʍ ɭσạи lòng bàn tay y, y bị kích cỡ đó làm cho hoảng hốt, thầm nghĩ trong lòng sao chúng lại to đến thế, y liên tục hô lên “không muốn” mấy lần, nhưng lỗ l*и của y lại không nghe lời bắt đầu nứиɠ lên.

Nó âm thầm mấp máy miệng, cảm giác vừa căng vừa xót, hiển nhiên là thèm muốn cặp trứng dái này.

Trấm Diệm không hài lòng nói: “Em không muốn của ta, mà lại muốn của người khác sao?”

Vi Vân nói không lại hắn, chỉ biết giận dữ bảo hắn im miệng.

Ma Tôn thở dài: “Mới vậy đã không được, đợi lát nữa thật sự đâm vào…”

Đâm vào cái gì chứ!

Vi Vân Tiên Tôn bị dọa cho kinh hồn bạc vía, vội vàng nói: “Nếu ngài không nói chuyện đàng hoàng thì ta sẽ quay về!”

Trấm Diệm biết mình lại trêu đùa quá đáng rồi, đành bất đắc dĩ buông tay y ra, nói: “Được rồi, không trêu em nữa.”

Hắn tiếp tục câu chuyện đã cắt ngang khi nãy: “Sau đó, ta hay tin em chọn đạo lữ, ta vui mừng vô cùng, lập tức thu xếp đến Tu Di Sơn để cầu hôn. Đáng hận là đám trưởng lão của Liên Minh Tiên Môn lại gây khó dễ, mở miệng liền từ chối ta. Ta không bỏ cuộc lại lẻn vào Tầm Tiên Phái.”

“Vốn muốn tìm cơ hội gặp riêng em, nhưng không ngờ vừa mới vào môn phái đã nghe được tin em đã chọn được đạo lữ. Ta ghen tị vô cùng, hận không thể cướp em đi ngay lập tức.”

“Tình cờ đêm đó ta bị sai đi dọn dẹp Hàn Đàm, nước trong ao rất lạnh, không ai trong Tầm Tiên Phái có thể chịu được ngoại trừ em, vậy nên ta đoán chắc em là người sử dụng nó.”

“Đêm đó ta chờ ở trong Hàn Đàm muốn thử vận

may, không ngờ…”

Vi Vân nhớ tới chuyện ngày hôm qua, xấu hổ đến mức vùi mặt vào trong ngực Trấm Diệm, buồn bực ngắt lời hắn: “Vậy ngài cũng có thể đàng hoàng nói cho ta biết, nhưng tại sao lại giả làm người hầu để sỉ nhục ta!”

“Bản thân em không biết sao?” Giọng nói của Ma Tôn đột nhiên khàn đi, “Không ai có thể nhịn nổi khi nhìn thấy em như vậy.”

“Thật ra khi gặp em lần đầu tiên, ta đã biết em là người song tính. Em dùng thuật pháp hóa hình của ta, tự nhiên ta có thể nhìn thấu được. Nhưng hôm qua khi nhìn thấy em mặc áo yếm, ta mới phát hiện ra thân thể của em——”

Vi Vân sợ hắn lại nói ra mấy câu tục tĩu không thể nghe lọt tai, nên trong lúc cấp bách liền giơ tay bịt miệng Trấm Diệm.

Ma Tôn không né không tránh, cứ để y bịt miệng, nhưng y lại không nhận ra áo choàng đã bị mình kéo lên một khe hở rộng, để lộ ra một nửa bộ ngực.

Trấm Diệm nhìn y mỉm cười, cười đến nỗi y cảm thấy bối rối, hắn đột nhiên lè lưỡi liếʍ lòng bàn tay của y.

Vi Vân nhanh chóng rút tay lại, nhưng không ngờ Ma Tôn lại nhân cơ hội thọc tay vào trong áo choàng, đáp xuống vòng eo thon gọn mềm mại của y, cực kỳ ám muội mà mơn trớn da thịt mỏng manh của y.

Bị hắn vuốt ve như vậy, thắt lưng của Vi Vân cảm thấy tê dại, y bắt lấy tay hắn nói: “Ngài lại bắt nạt ta!”

“Vậy em muốn ta đi bắt nạt ai chứ?”

Tiên Tôn căn bản không nắm được tay đối phương, bàn tay to thô ráp của Trấm Diệm còn ác ý trượt xuống, khi hắn nói chuyện, ngón giữa đã chạm vào xương cụt, dừng lại ở phần mông cong vểnh.

“Đừng……”

“Lại không cho sờ nữa rồi?”

Vừa thổi khí vào tai và mắt của y, Trấm Diệm vừa tiếp tục dùng ngón giữa thăm dò xuống dưới, dễ dàng luồn vào khe mông của y.

Xuống dưới nữa… liền mò tới…

Tiên Tôn vội vàng siết chặt hai cánh mông của mình, cặp mông đầy đặn mềm mại kẹp chặt ngón tay của Ma Tôn.

Y ngượng ngùng nói: “Chỗ đó bẩn…”

Ma Tôn cười hỏi: “Chỗ nào bẩn?”

Vi Vân run giọng trả lời: “Hạ thể…”

Lỗ l*и và c̠úc̠ Ꮒσα mềm mại của y dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nướ© ŧıểυ của chính y, thậm chí cả đùi của y cũng dính rất nhiều, thực sự rất bẩn.

“Mặc dù ta không cảm thấy bẩn,” Ma Tôn vừa nói vừa rút tay ra khỏi áo choàng, “Nhưng nếu Tiên Tôn cảm thấy bẩn, vừa hay gần đây có suối nước nóng, để tiểu nhân hầu hạ Tiên Tôn rửa sạch sẽ đi.”

Vi Vân xấu hổ khi hắn đột nhiên dùng giọng điệu của Lý Đại Túc để nói chuyện, đang định từ chối thì cơ thể y chợt nhẹ bẫng, bị người nào đó bế lên.

“Ngài thả ta xuống!”

Trấm Diệm làm lơ y, dễ dàng bế y bước đến suối nước nóng.

“Ta không muốn rửa!” Vi Vân vẫn còn muốn giãy giụa, “Chỉ cần ngài thi triển chú tẩy trần cho ta là được.”

“Tiểu nhân pháp lực yếu kém, không thể sử dụng.”

Người đàn ông này sao có thể vô sỉ như vậy?

Tiên Tôn tức giận nói: “Đường đường là Ma Tôn, sao có thể không biết xấu hổi nói mình pháp lực yếu chứ!”

Ma Tôn nhàn nhã nói: “Vốn dĩ không yếu, nhưng ta đã truyền hơn phân nửa pháp lực của mình cho trụ cột Nhân giới để y không hứng tình nữa. Chẳng phải bây giờ yếu rồi sao?”

“Ngài……”

Tiên Tôn tức đến không nói nên lời.

Người đàn ông này ép mua ép bán, vậy mà còn đổ thừa cho y.

Nếu không phải Ma Tôn cố ý trêu chọc y, thì sao y có thể hứng tình sớm như vậy!

Lúc này, Trấm Diệm đã bế y đến bên bờ suối nước nóng.

Đây vốn là một hồ nước tự nhiên, nhưng sau đó được một thế hệ đệ tử của Tầm Tiên Phái cải tạo lại, rất thích hợp để tắm rửa.

Con suối cách thượng nguồn khoảng nửa dặm, nước suối có nhiệt độ cao phun ra từ suối nguồn, hòa thành dòng vào vùng trũng tự nhiên này, tạo thành một hồ nước có chu vi mấy trượng.

Nhiệt độ của nước suối đã giảm đi nhiều nên chỉ còn một lớp sương trắng mỏng nổi trên mặt hồ.

Lần cuối cùng Vi Vân Tiên Tôn được rửa mông là năm y ba tuổi được Khúc Châu Tiên Tôn nhận nuôi, y nắm chặt vạt áo choàng của mình trong nỗ lực vô ích để giữ lại chút phẩm giá cuối cùng.

Tuy nhiên, Ma Tôn có pháp lực yếu kém đã thi triển thuật dịch chuyển tức thời, chiếc áo choàng lập tức rơi xuống đất, để lại một mỹ nhân trần trụi, trắng trẻo mịn màng đang được ôm trong vòng tay của Ma Tôn quần áo chỉnh tề.

Mỹ nhân há hốc miệng, tức thì lấy một tay che ngực, tay kia che kín âʍ ɦộ.

Ma Tôn mỉm cười, khom lưng thả người xuống hồ.

Bên mép hồ có mấy bậc thang đi xuống, chỗ sâu nhất của hồ chỉ đến thắt lưng của một người, không thể ngập hết người, nhưng hiện tại chân của Tiên Tôn đã mỏi nhừ, không chống nổi cơ thể của mình, y bị Trấm Diệm thả xuống liền không ngừng chìm vào trong nước.

Vi Vân hoảng sợ duỗi hai cánh tay trắng hồng như củ sen bám vào bậc đá cẩm thạch ở mép hồ, toàn bộ phần thân trên đều nằm trên mép hồ, lúc này cả người mới ổn định lại.

Y chỉ tập trung vào việc giữ mình không bị trượt xuống nước, hoàn toàn không chú ý tới bản thân đã chủ động tạo ra một tư thế dâʍ đãиɠ và quyến rũ.

Cặρ √υ" căng tròn mềm mại của y bị y đè lên mặt đá đến biến dạng, quầng vυ" đỏ tươi và núʍ ѵú to chen chúc dưới quai hàm, y vừa cúi đầu là gần như có thể tự bú được vυ" của mình.

Y quỳ trên bậc đá trong nước, vòng eo thon thả tạo thành đường cong tuyệt đẹp, cặp mông đẫy đà chổng lên cao.

Độ cao của mặt nước chỉ ngấp nghé đến miệng l*и, dươиɠ ѵậŧ của y vừa xuất tinh đang mềm nhũn, qυყ đầυ rơi xuống suối nước nóng, lỗ l*и xinh đẹp phía sau lại lơ lửng trên mặt nước, bị nhiệt khí xông vào, cái miệng dâʍ đãиɠ liền mềm đi mấy phần.

Y không biết rằng Ma Tôn đã cởϊ qυầи áo bước xuống nước, lúc này đang đứng đằng sau y, y bò ra khỏi hồ bằng tay và đầu gối, nhưng tứ chi lại không có sức lực, kết quả là để lại cặp mông to trắng nõn lủng lẳng trước mặt Ma Tôn.

Dươиɠ ѵậŧ nhỏ màu hồng và đôi tinh hoàn đung đưa trái phải dưới háng, hai mép l*и biến dạng rũ xuống hai bên, trơ tráo khoe ra cái lỗ đỏ tươi ở hậu môn và lỗ l*и rụt rè cho người khác nhìn.

Cú© Ꮒσα chưa từng bị chơi đùa vẫn là một cái lỗ nhỏ màu hồng, các nếp uốn đều dính chặt với nhau, khiến người ta nghi ngờ nó chặt đến mức ngay cả một ngón tay cũng không thể nhét vào.

Đang vô vọng leo lên thì đùi của y đột nhiên bị người nào đó tóm lấy, nhấc lên cao, thân dưới của liền treo lơ lửng trên không!

“Ngài… ngài định làm gì!”

Người phía sau khẽ cười một tiếng: “Không phải tiểu nhân đã nói sẽ hầu hạ Tiên Tôn rửa sạch sẽ sao?”