Chương 10: Trách móc vợ

Trịnh Phi Hàn bước nhanh đi đến bên người Cố Tuấn Ngải, nghiến răng nghiến lợi cởϊ áσ khoác ra bọc người lại, ôm vào trong ngực.

Cố Tuấn Ngải ở trong lòng ngực hắn đau khổ thấp giọng rêи ɾỉ: “Ưm……”

Chất lỏng ấm áp thấm ướt áo khoác của Trịnh Phi Hàn, mùi hương nồng nặc đến mức có thể làm toàn bộ A nổi điên lên đang mãnh liệt, cuồn cuộn trong không khí ẩm ướt.

Sắc mặt Trịnh Phi Hàn lập tức xanh mét.

Cố Tuấn Ngải đã sang kỳ động dục cấp hai.

Trịnh Phi Hàn không có thời gian tự mình xử lý những người dám can đảm lừa bán Cố Tuấn Ngải, ôm Cố Tuấn Ngải đi nhanh ra nhà xe của câu lạc bộ.

Vách ngăn cách chuyên dùng để cách ly hoocmon khép kín chặt chẽ, hoocmon kỳ động dục cấp hai điên cuồng đè nén ở trong buồng xe nhỏ.

Tài xế ở hàng phía trước được phòng hộ bởi vách phân cách, cũng bị hoocmon ảnh hưởng tới một ít, vội vàng mang lên khẩu trang để cách ly, nói: “Thiếu gia, về nhà hay sao ạ? Tốt nhất vẫn là nên đi bệnh viện.”

Trịnh Phi Hàn sắp không khống chế được, khàn khàn nói: “Về nhà. Xử lý sạch sẽ chuyện đêm nay, không được có bất cứ tin tức bất lợi gì đối với Cố Tuấn Ngải truyền ra.”

Cố Tuấn Ngải là con trai độc nhất của Cố gia, nếu tin tức trong kỳ động dục mơ hồ bị bán ra Khu Màu Xám, đời này của Cố Tuấn Ngải sẽ bị hủy.

Hắn cũng là điên rồi, vốn dĩ không nên tự mình ra mặt tới tìm Cố Tuấn Ngải.

Hắn lộ mặt, ngày mai toàn bộ phóng viên của quân liên minh đều sẽ để ý đến chuyện này, điều cần thiết lúc này trước hết là phải đem tin tức phong tỏa.

Kỳ động dục cấp hai làm Cố Tuấn Ngải chịu đựng thêm tra tấn kịch liệt, cậu thấy rất nóng, cũng đồng thời thấy vô cùng lạnh lẽo.

Vì thế cậu liều mạng hướng vào trong lòng ngực Trịnh Phi Hàn, lẩm bẩm nghẹn ngào: “Không muốn…… Ưmm…… Không được…… Không muốn bị những người khác đánh dấu…… Phi Hàn…… Phi Hàn……"

Trịnh Phi Hàn bị hoocmon nồng nặc của O mê hoặc đến có chút mơ hồ, hắn rất tức giận, lại có chút đau lòng: “Vì sao lại tự mình chạy ra ngoài? Hôm nay nếu tôi không kịp thời đuổi tới, cậu sẽ bị đám kia A cưỡng bức đến chết, cậu có biết không!”

Cố Tuấn Ngải mờ mịt ngửa đầu, dùng sức ngửi ngửi, xác định hoocmon A trôi nổi trong không khí không phải là của những A xa lạ đáng sợ kia, mà là của chồng mình.

Cậu cuối cùng cũng yên tâm, chịu đựng dày vò của kỳ động dục kỳ, nhỏ giọng nghẹn ngào: “Thuốc ức chế…… Thật là khó chịu…… Phi Hàn…… Tôi muốn mua thuốc chế……”

Sắc mặt của Trịnh Phi Hàn xanh mét: “Nguyên một hộp thuốc ức chế đặt ở trên tủ đầu giường, cậu chạy tìm cái gì?”

Cố Tuấn Ngải tủi thân cuộn tròn ở trong lòng ngực của hắn.

Cậu quá khó để tiêu thụ những thông tin đó rồi.

Sự dày vò của kỳ động dục làm cậu trở nên mơ hồ.

Cậu chỉ nghĩ là phải mua thuốc ức chế để nhanh chóng giải quyết vấn để của mình thôi.l

Chỉ có khi cậu không còn trở nên phiền phức nữa thì chồng của cậu mới trở về nhà……

Cố Tuấn Ngải run rẩy nhẹ nhàng rêи ɾỉ: “Khó chịu…… Phi Hàn…… Thật là khó chịu……”

Cậu vẫn luôn ra mồ hôi liên tục, tuyến thể chảy ra chất lỏng không ngừng rơi xuống, hoocmon trong không khí càng ngày càng nồng nặc, cậu sắp không thở được rồi.

Trịnh Phi Hàn không thể nhịn được nữa, đột nhiên bế O đã mềm nhũn lên, hung hăng hôn ở trên hai cánh môi nóng bỏng mềm mại kia, liều mạng mà dùng sức cắn xé, điên cuồng xâm nhập vào sâu.

Yết hầu Cố Tuấn Ngải phát ra một tiếng kêu rên: “Ưm……”

Tiếp theo đầu lưỡi mềm mại đã bị Trịnh Phi Hàn mυ"ŧ vào trong miệng.

Có một chiếc siêu xe chạy như bay từ Khu Màu Xám vào trung tâm thành phố, lái vào trong gara cao cấp của Trịnh gia.

Tài xế xuống xe, mở cửa xe sau ra, mắt nhìn thẳng vách tường: “Thiếu gia, thiếu phu nhân, về đến nhà rồi.”

Trịnh Phi Hàn ôm người vợ mềm mại đang treo trên người, bước vào phòng khách.