Chương 9: Bị ép phải đánh dấu

Cuối cùng thì Cố Tuấn Ngải cũng từ trong mơ hồ nghe được câu nói này, cậu giật mình tỉnh táo lại một chút, nhìn căn phòng cũ nát và A hung ác trước mắt, liền hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra trên người mình.

Cậu giãy giụa này muốn trốn: “Không…… Không được…… Mấy người là ai…… A…… Buông tôi ra……”

Cố Tuấn Ngải bị tên A xa lạ ấn chặt chẽ trên sô pha, A kia phát tán hoocmon tấn công mạnh mẽ xuyên qua cơ thể cậu, hình thành phản ứng bài xích với dấu vết vừa bị đánh dấu, Trong đầu Cố Tuấn Ngải chỉ còn một màu trắng xóa, bị hung hăng ấn ở trên sô pha, thở hổn hển, nước mắt bất lực lướt qua khóe mắt: “Không được…… Thả tôi đi…… Không…… Buông tôi ra……”

Gã đàn ông âm trầm cười lạnh một tiếng, nói: “Đem cậu ta trói lại, mang đến sảnh ngoài đi, trời sắp tối rồi, để các khách quý nghe được chút mùi hương trước đã.”

Cố Tuấn Ngải bị ấn trên mặt đất, giống như cá mắc cạn, dùng hết sức lực yếu ớt cuối cùng để giãy giụa, cố gắng tìm con đường sống: “Không…… Không…… Không được…… Phi Hàn…… Ưm…… Tôi không thể bị người khác đánh dấu…… Không muốn……”

Hai tay của cậu bị trói ở sau người, toàn bộ quần áo đều bị xé nát, chỉ còn một mảnh vải rách bươm treo trên làn da trắng nõn mướt mồ hôi.

Vài B thân thể cường thể tráng nâng cậu lên, đi vào trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc với đám đông mãnh liệt ở sảnh ngoài.

Ngửi được hơi thở của O động dục, toàn bộ A hội trường câu lạc bộ đều hưng phấn đỏ đôi mắt, hết lần này đến lần khác gào rống tru lên.

Cố Tuấn Ngải bị kỳ phát tình tra tấn không còn một chút sức lực giãy giụa nào, bị vài B ấn trên mặt, tách hai chân ra, trần trụi quỳ gối trên tấm thảm đỏ.

Một lượng lớn hoocmon A xa lạ phát tình tỏa ra khiến cậu sắp phải vào kỳ động dục cấp hai.

Nội tâm Cố Tuấn Ngải tràn ngập sợ hãi cùng tuyệt vọng, cậu không ngừng rơi nước mắt, đôi môi tái nhợt mấp máy, nghẹn ngào cầu xin: “Không được…… Cầu xin các người mà…… Không được……”

Chủ nhân câu lạc bộ Rắn Đỏ ở lầu hai giơ microphone lên, cười lớn: “Hôm nay cho các vị đại gia một lễ vật, chính là một O sắp phải tiến vào kỳ phát tình cấp 2. Chồng cậu ta vừa mới đánh dấu, rồi lại vứt bỏ cậu ta. Mọi người nhìn xem có đáng thương hay không, cậu ta khóc, còn run rẩy nữa. Bởi vì chồng không có đánh dấu lần thứ hai cho cậu, mới khiến cậu đáng thương như vậy. Các vị khách quý, mọi người có ai tình nguyện làm chồng của cậu ấy, thay thế trở thành chồng của cậu tiến hành đánh dấu lần thứ hai nha?”

Nhóm A điên cuồng hết đợt này đến đợt khác hô lớn, bị thân thể trắng nõn cùng với hoocmon nhẹ nhàng mà hấp dẫn đến sắp nổi điên.

Chủ nhân câu lạc bộ trìu mến nhìn O nhỏ bé đáng thương đang quỳ gối trên thảm đỏ kia.

Có khả năng O này sẽ sống không quá đêm nay, nhưng sẽ cho hắn ta kiếm được một đống tiền, cũng coi như chết ở trên thiên đường đi.

Chủ nhân nói: "Các vị đại gia……Hãy tận tình hưởng thụ đi.”

Vô số A giơ bó lớn tiền mặt nảy lên, người phía sau theo bước người phía trước đem tiền đưa cho phục vụ B, khó lòng dằn xuống nổi muốn đi hưởng thụ O đang ở trong kỳ phát tình kia.

Cố Tuấn Ngải muốn ngất đi, nhưng bị quá nhiều hoocmon A xa lạ ép cơ thể cậu luôn luôn tỉnh táo.

Cậu chỉ có thể tuyệt vọng nhắm mắt lại, móng tay nắm chặt lấy thân thảm, dùng sức đến mức nứt ra, máu tươi theo đầu ngón tay trắng nõn chảy xuống.

Lúc này, cửa câu lạc bộ Rắn Đỏ bỗng nhiên bị đá văng, một đội toàn bộ đều là tư binh vũ trang đeo súng vọt vào trong.

Các khách nhân đang có du͙© vọиɠ hưng phấn điên cuồng lập tức bình tĩnh lại không ít.

Một quý công tử nào đó mang dáng vẻ nổi giận đùng đùng đi vào.

Trong đám đông có người nhận ra người này, nhỏ giọng kêu lên: “Là thiếu gia của Trịnh gia!”

Chủ nhân câu lạc bộ Rắn Đỏ vội vàng mang gương mặt tươi cười đi tới chào đón: “Trịnh thiếu gia, ngài đến chơi, cần gì mang nhiều người như vậy nha?”

Trịnh Phi Hàn hung hăng cho hắn ta một bạt tai, đem một A cao gần hai mét đá bay ra ngoài, rống giận: “Biến! Tất cả đều cút đi cho tôi!”