Chương 9

Mình về nhà bố mẹ đẻ chơi. Do lâu ngày không về , cũng phải hàng năm gì đó nên sẵn tiện khi đưa con về chơi mẹ mình lai 2 mẹ con đi khắp anh em họ hàng chơi. Mọi người thấy mình về thì hỏi thăm rồi động viên phải mạnh mẽ , phải vui vẻ để nuôi con. Đời còn dài. Sau này gặp người tốt thì đi bước nữa , còn trẻ như vậy không nên ở góa

Đi mỗi nhà mọi người lại quý mến cho 2 mẹ con nhiều đồ lắm. Người quê không giàu có vật chất nhưng lại rất rộng rãi và thoáng . Người thì cho chục trứng gà , người cho mấy kg gạo ngon , ít khoai lang trồng dc , ít ngô , có người thì cho cháu mấy chục nghìn, bảo giờ không có chồng nữa lại nuôi con chắc vất vả lắm , bà cho con mua bỉm nhé ,… Mình cảm động lắm .

Mình về tuần đầu tiên, đến thứ 7 , chủ nhật anh đi làm về ở nhà không có 2 mẹ con mình ngủ cùng anh nhớ quá , anh gọi điện kêu buồn kêu chán lắm. 1 tháng thì anh chịu làm sao được. Mình bảo anh nhớ thì anh gọi điện thoại nói chuyện với em nhiều hơn 1 chút là được. Anh bảo không chịu. Nói chuyện nhưng vẫn phải nằm một mình. Anh buồn lắm. Em đi nửa tháng thôi nhé.

Nói vậy nhưng 7h tối hôm sau anh đã phi xe máy xuống nhà mình rồi. Nhà mình ở quê , đường làng có nhiều cây cối , đất đai rộng rãi nên các nhà cũng cách xa nhau lắm. Từ ngoài ngõ vào đến trong nhà mình cũng phải 50m , hai bên toàn cây cối um tùm nên anh đứng chờ ngoài ngõ cũng chẳng ai biết. Anh xuống xong gọi điện thoại :

Em ăn cơm chưa ?

Em ăn lúc 6h rồi , em đang cho con bú sữa. Con chuẩn bị ngủ anh ạ.

Vậy em cho con bú xong đi rồi gọi lại anh nói cái này nha.

15 phút sau mình gọi lại. Anh bảo

Lâu thế. Anh chờ em lâu quá. Ở ngoài này muỗi đốt anh ngứa quá. Sao quê em nhiều cây cối thế ? Chẳng thắp đèn gì cả , này mà đi buổi tối không có đèn thì ngã dập dụi mất.

Anh xuống khi nào vậy , sao không nói trước cho em ?

Anh xuống xong gọi cho em ngay đấy , chờ con uống sữa xong đến bây giờ đây. Em ra được chưa ?

Vậy anh chờ em 1 lát , em lau miệng cho con , mặc bỉm cho con chuẩn bị ngủ đã , nhờ bà ngoại bế con rồi em ra nha.

Ừ. Em nhanh lên …

Lau miệng , mặc bỉm cho con xong mình nhờ mẹ bế cháu bảo con ra ngoài này tí. Hễ cháu buồn ngủ thì mẹ ru cháu ngủ giúp con. Mẹ mình hẹn đi nhanh rồi về nhé. Tối rồi phải cẩn thận đừng đi xa quá. Con không đi đâu xa cả , mẹ đừng lo.

Mình ra đầu ngõ thấy có cái xe máy đang dựng đấy rồi. Nhưng không thấy anh đâu cả. Mình gọi điện thoại không bắt máy . Lo lắng quá mình nghĩ dại

Thôi , chết cha. Có khi nào thấy người lạ đến rồi thanh niên làng nó bắt nạt không. Giờ gọi điện thoại không nghe thế này biết làm sao bây giờ. Huhu.

Đang lo lắng chưa biết phải làm sao thì anh núp ở sau gốc cây cổ thụ chạy ra ôm chặt lấy mình từ phía sau.

Ôi giời ơi. Cái gì thế này ?

Suỵt. Em nói bé thôi. Anh đây.

Hihi. Anh trêu em tí thôi. Em đang nghĩ gì mà hoảng hốt vậy ?

Em tưởng người lạ nên em sợ , em giật mình mà. Làm em thót cả tim. Ôi run quá !!

Anh nhớ em quá không chịu được đây này. Anh phải xuống gặp em một lát , mai anh mới yên tâm đi làm được. 2 mẹ con đi vắng anh về nhà mình buồn thối ruột ra . Hay tuần sau anh đón 2 mẹ con về trên nhà nha , xong tháng sau anh lại cho 2 mẹ con về 1 tuần nữa. Cứ cách tháng lại cho về 1 lần không được à ?

Không. Ở đây với bố mẹ đang vui em chưa muốn về đâu. Lâu lắm em không ở nhà mình rồi.

Thì cách 1 tháng a lại cho em về cơ mà. Em ko ở nhà anh không chịu được đâu.

Thế ngày trước anh ở 1 mình mãi có làm sao đâu , bây giờ mới có 1 tuần đã kêu rồi à. Mà hôm nay mình đã gặp nhau rồi này.

Ngày xưa khác , bây giờ khác.

Thì tuần sau anh về lại xuống thăm em , gặp em như này không được à.

Không. Vậy vẫn chưa đủ.

Anh hôn tóc mình bảo :

Anh nhớ mùi hương của em.

Anh quen mùi rồi nên không chịu được chứ gì ?

Em biết rồi còn hỏi nữa. Thôi anh ko biết đâu. Em và con về sớm đi.

Mình lảng sang chuyện khác.

Mẹ ở nhà thế nào anh ? Mẹ có buồn không ? Em gọi điện về suốt , mẹ nói chuyện thì vui vẻ nhưng không biết thế nào .

Mẹ khỏe. Có bác giúp việc nên cũng đỡ. Bà bảo nhớ thằng cu tôm tép của bà lắm. Vậy nên em về sớm đi.

Anh này. Lúc nào cũng nhắc em về sớm.

À. Cu con có nặng thêm tí nào không em . Anh nhớ con quá. Tuần sau anh về xong xuống sớm gặp con nha hôm nay muộn rồi anh vào ko tiện.

Con vẫn thế anh ạ. Mới có mấy ngày anh hỏi nặng thêm làm sao mà dễ vậy được . Vâng. Nếu anh nhớ con thì lần sau anh về anh xuống sớm để thăm con rồi chơi với con. Giờ con có lẽ đang ngủ rồi cũng nên. Bà ngoại đang bế mà.

Mà thôi anh về sớm đi. Mai còn đi làm nữa. Đường xa đi cũng mất 2 giờ đồng hồ chứ ít à. 8h rồi đấy anh ạ.

Anh muốn ôm em thêm lúc nữa. Sao thời gian trôi nhanh thế nhỉ , vừa mới đây đã 8 rồi. Anh về muộn thì 12 h ngủ cũng đc mà.

Nhưng mai anh đi đường dài anh thiếu ngủ thì chạy xe làm sao được ?

Thì ca đầu vào đến Thanh Hóa cho anh kia chạy trước. Ăn trưa xong thì anh chạy. Anh ngủ ca sáng chiều anh chạy. Anh không muốn về đâu.

Không về mà được à. Thôi vậy là được rồi anh về đi kẻo muộn lắm. A đi đường xa em lo cho anh lắm.

Nhưng mà anh đang khó chịu , bức xúc lắm. Cả tuần nay xa em rồi , muốn gần gũi em một tý thôi.

Thì phải đợi em về trên nhà đã chứ. Giờ ở đây làm sao dc. Thôi anh đừng nói nhiều nữa. Em vào với con đây kẻo ở ngoài này lâu mẹ mong lắm.

Vậy ôm anh đi rồi anh về. Lần sau phải bù cho anh đấy.

Vâng . Em hứa.

Hôn môi 1 cái nữa….

Rồi anh về nha. 2 mẹ con chơi vui vẻ nhé. Chờ anh về anh xuống với 2 mẹ con sau. Em vào nhà với con đi kẻo mẹ mong.

Anh đi rồi mình vào nhà thấy cu con đã ngủ. Mình cũng đi nằm luôn , nhắn cho anh 1 tin nhắn , bảo anh về nhà rồi nghỉ sớm mai đi làm. Hôm nay gặp nhau rồi nên tí về không phải nhắn tin gọi điện gì nữa. Mình cũng tranh thủ con ngủ rồi đi ngủ luôn kẻo đêm con dậy đòi ăn.

Cu tí ngủ từ 8h đến 12h cậu đói dậy đòi uống sữa. Mình lục đυ.c pha sữa cho con bú xong ru ngủ , xem điện thoại thấy tin nhắn đến của anh.

Anh về đến nhà rồi em ạ. Giờ anh chuẩn bị đi tắm 1 lát mới ngủ được. Đi đường xa bụi bặm quá , không tắm thì người ngứa ngáy.

Anh đang chờ nước nóng nên nhắn cho em yên tâm. Chắc 2 mẹ con đang ngủ say lắm rồi.

Nay gặp em anh vui lắm. Cảm giác như mới yêu nhau vậy. Gặp gỡ chút mà xao xuyến hẳn lên.

Nhà em ngõ vào sâu mà nhiều cây thế. Nay anh mà mạnh dạn lên , mình ấy nhau 1 tý ở ngoài ấy chắc chẳng ai biết nhỉ. Đứng cả buổi ở đấy anh ko thấy ai đi qua cả. Vắng kinh đi được ..

….

Mình đọc tin xong buồn cười quá nhưng không dám nhắn lại , sợ làm anh mất ngủ chuyện trò qua lại thì mai không đi làm được. Nhưng mình nằm mãi chẳng ngủ đx vì tỉnh giấc giữa chừng rất khó ngủ. Nằm mãi nằm mãi lại ko biết ngủ thϊếp đi từ bao giờ ..

Mình quê chơi gặp gỡ cũng nhiều người, ai cũng khen đẻ con xong nhìn xinh thêm bao nhiêu. Đúng là gái đẻ có khác , trắng hồng đi. Có bác anh em nhà mình thấy mình chẳng may chồng mất sớm nên giới thiệu cho 1 anh . Anh này cũng đứng tuổi rồi. Gần 40 tuổi đã ly dị vợ , 2 đứa con theo mẹ hết nên giờ vẫn ở không . Hàng tháng phụ cấp tiền cho vợ cũ nuôi 2 con thôi.

Bác ấy quảng cáo là mình có chồng rồi nhưng ko may chồng mất sớm , giờ đc đứa con cũng hơn 6 tháng rồi. Con bé còn trẻ người ngợm cũng đẹp đẽ trắng trẻo hiền lành. Đang cho con về bà ngoại chơi 1 tháng rồi. Đến nhà nó mà chơi , xem mặt xem mũi , người ngợm ra sao. Hễ ưng thì ngỏ ý với người ta. Chờ hết tang chồng nó thì đề cập cưới xin luôn.

Anh này nghe bảo mình xinh xắn trắng trẻo nên cũng thích lắm. Hôm sau tìm đến nhà mình chơi luôn. Kiểu như chia tay vợ xong cũng thiếu thốn tình cảm. Anh này cũng giỏi giang , nghề nghiệp ổn định , làm bên Ngân hàng chính sách của huyện mình , có ô tô con đi lại đàng hoàng.

Biết mình con nhỏ. Anh đến nhà chơi mua nhiều bánh kẹo và sữa tươi làm quà. Bố mẹ mình ban ngày đi làm cả , các em thì 1 đứa học xa nhà , 1 đứa học cấp 3 cũng ko có ở nhà . Anh vào hỏi thăm có phải nhà bác… không .

Đúng rồi. Anh tìm bố em có việc gì không.

Đúng là người có tiền , gần 40 tuổi nhưng ăn mặc trẻ trung nên trẻ hơn tuổi rất nhiều. Anh ko nói gì sách túi quà vào nhà ngồi chơi.

Mình vừa bế con vừa tiếp khách .

Anh hỏi thăm tình hình của mình thế nào. Xong xin số điện thoại , bảo về quê có việc gì cần thì alo anh giúp. Khen mình đúng là gái 1 con , nhìn tươi tắn quá !

Về sau ngày nào anh ấy cũng nhắn tin hỏi thăm mình , có lúc bận thì không trả lời , rảnh cũng đáp lại mấy tin. Mình nghe bác họ hàng kể rồi nên biết đc mục đích của anh ấy . Nhưng mình nói chuyện luôn giữ khoảng cách với anh ấy. Anh ấy quả thực nhìn lần đầu thì chả chê đc điểm nào. Nói năng lịch sự nhã nhặn nên mình cũng cư xử tôn trọng , nhưng chưa nghĩ sẽ tiến đến với anh ấy.