- ừm
- mà hình như hằng cũng dữ lắm phải ko nhĩ, hỗm thấy quánh con nhỏ kia cứ như phim chưỡng ấy - tôi cười khì
- à..ừm...đâu có tại nó kím chuyện trước - nhỏ giải thích
- ừ
Lãng vãng một lúc thì cũng đả đến nhà nhỏ, nhỏ bước xuống xe, tôi vừa định chạy đi thì nhỏ giữ lại
- đọc sđt đi - nhỏ nói
- 09xxxxxxxx
- rồi đó coi qua chưa - nhỏ hỏi
- ừ qua rồi thôi về à
Tôi tăng tốc hết mã lực để về phòng trọ, và ngày mai sẽ làm một ngày đầy sóng gió,.............
Nắng buông xuống qua khe cữa, chợt từng cơn gió uà vào căn phòng tối ôm, tiếng người lao xao ngoài kia, tôi chớt mắt một hồi rồi ngồi bật dậy........ring.....ring............cái điện thoại run lên bần bật, một dòng chữ màu đen chạy dọc trên màn hình ''HẰNG ĐIÊN'' tôi ngỉ trong lòng chắc con nhỏ này kêu qua rướt đây, mà thôi cũng kệ chuộc lỗi hôm qua vậy, tôi bước ra mỡ chốt cữa và đi ra đằng sau về sinh sạch sẽ..........bửa nay là ngày đầu tuần nên có tiết tắm nắng buổi sáng, tôi lắc đầu ngán ngẫm, cho vài cuốn tập và dắt cái xe của nhỏ ra khỏi phòng trọ, lúc này chỉ mới là 6h15 nên còn sớm, tôi thong thả đạp trên chiếc xe đạp màu hồng của con nhỏ, ngỉ cũng lạ là thứ dữ mà sài đồ nữ tính quá, nguyên con xe toàn là màu hồng, căm xe mà có màu hồng chắc nhỏ gắn luôn quá, vừa đạp vừa hít thở cái không khí mát mẽ của buổi sớm mai, dòng người chạy lon ton trên đường, tiếng kèn xe, tiếng hàng rong râm vang khắp cả con phổ. Sao một chút thì cũng tới nhà con nhỏ, nhỏ tựa người người đung đưa trước cổng nhà, nhỏ vừa nhìn thấy tôi thì đả vẩy tay lên
- ở đây nè
Bộ tôi bị mù sao mà hk thấy trời, thôi mà kệ sao dạo này ngĩ đủ thứ chuyện tào lao hết vậy trời, tôi đậu xe xuống trước nhỏ.
- Rồi lên đi chị 2 trể rồi - tôi nói với nhỏ
Nhỏ gật đầu nhẹ rồi ngồi ra phía sau, sao con nhỏ này hôm nay hiền quá vậy trời , hôm trước gặp chữi biến thấi bây giờ nói gì dạ đó ngộ thật . Từng vòng quay bánh xe bắt đầu lăn nhẹ trên con đường nhựa, ánh nắng buôn tà dưới bánh xe, từ nhà nhỏ đến trường khoãng 500m nên chẵng mấy chút tà tà 15 phút thì cũng đến trường nhưng chưa đến thì, một bóng xe lướt qua, một ánh mắt sắt lẹm nhìn tôi là nhỏ Quyên, gương mặt nhỏ như cái bánh bao chiều, nhỏ nhìn tôi đăm đăm một lúc thì lướt đi vun vυ"t, tôi ngơ ngác nhìn chẵng hiểu gì cả tôi lại gạc qua một bên thì đạo tèn tèn tiếp vừa gần đến trường, thì một bàn tay nhỏ ngắt vào hông tôi đau điếng, tôi là lên nhỏ một tiếng thì là nhõ Mỹ anh, nhỏ đạp trên chiếc xe đạp màu xanh của nhỏ , nhỏ trề môi ra hai cái má phụng phịu đung đưa
- hay quá hé, tui rũ yk học hk chịu, bây h lại yk với nhỏ nào đây - nhỏ hờn tôi
- bạn mà - tôi nói
- bạn gái thì có, ghét - nhỏ hứ lên một tiếng bỏ tôi lại với tình trạng ngỡ ngàn, tôi lúc này nhìn chẵng khác gì thằng đần cả, nhỏ ở sau cười khúc khích
- bị bạn gái giận ùi kìa - nhỏ nói
- bạn gái j điên quá - tôi mắng nhỏ
- ờ zị đó hã - nhỏ nhóm người dậy
- ừ chứ tưỡng zì - tôi vừa đạp vừa hỏi nhỏ
- tại thấy nhỏ đó nó thích bạn thì phải - nhỏ bắt đầu tò mò
- ừ mà đừng kêu bạn nge nhột lắm , mày tao là được rồi - tôi nói lạnh te
- ừm biết rùi - nhỏ nói
Tôi chạy xe nhỏ vào nhà xe sau khi xong xuôi thì đưa chìa khoá cho nhỏ và bước vào lớp, nhỏ ghị tôi lại
- gì nữa chị 2 - tôi làm nhàm
- đi xuống căn tin mua đồ ăn sáng đi - nhỏ nói
- Ê làm gì đó - nhỏ mỹ anh từ đâu chạy lại thúc vào hông tôi
- hã có làm gì đâu - tôi quay lại nói
- nắm tay nắm chân thế mà hk làm gì àk - nhỏ chu mõ ra
Nhỏ hằng giật mình buông tay áo nhìn tôi ra ngơ ngác , chợt nhỏ cười khúc khích
- zị thôi vô à - nhỏ hằng lén lẽn đi vô
Chỉ còn tôi đang đối diện với nhỏ đang hầm hực nhìn tôi, cái nét giận của nhỏ nhìn ngộ thật, nhỏ phụng phịu hai cái má ra, cái mỏ cong lên
- yk vô căn tin zới tui
Nhỏ lôi tôi vào trong mà chẵng cần hỏi ý tôi, tôi tự dưng như con cún con của nhỏ lon ton đi theo, tôi với nhỏ mua 2 ổ bánh mì ngồi trên cái ghế đá cạnh căn tin ngồi nhai
- nhỏ đó là ai thế - nhỏ hỏi
- à bạn mới quen - tôi đáp
- toàn quen bạn mới là nữ không hé - nhỏ thúc vào eo tôi
- a,...có đâu mới quen đó - tôi nhai tiếp
- xạo ai dám tin - nhỏ chồng cái bọt lên đầu tôi
- chơi kì zị, thật bộ - tôi đáp
- hứ chã dám tin
Tùng tùng........tôi với nhỏ bước vào trong lớp, nhỏ đi hướng ngược lại với tôi, vừa bước vào lớp thì nhỏ quyên nằm chèm bẹp dưới bàn. Tôi ngồi cạnh nhỏ, bởi bà cô xắp, gương mặt nhỏ đầy mệt mõi..........tiết 1.....tiết 2.......ra chơi nhỏ lại nằm tôi đăm nga ngi ngờ. Giữa lúc tiết 3 bà cô kêu nhỏ đứng lên nhỏ vẫn nằm, tôi lay nhỏ nhưng vẫn không có nhúc nhích, lật nhỏ lên gương mặt nhỏ mệt mõi, hai mắt nhắm ngiền......chết nhỏ xĩu rồi. Tôi bế xóc nhỏ lên trong ánh mắt ngỡ ngàng của bà cô, chạy xuống 3 cái cầu thang đôi chân tôi mõi nhừ nhưng vẫn chạy, tôi chạy giống như cái ngày tôi cỏng đoan đến bện viện trong ngày đầy mưa..........
Thấy anh em vật quá nên thôi, anh em đọc đi nhá chap sao là toàn máu me đấy =))
Từng giọt mồ hôi lắm tắm trên chán tôi, đôi bàn chân tôi phòng rốp lúc bế nhỏ chạy quên cả mang dép, đưa nhỏ vào phòng y tế của trường lòng tôi đầy lo sợ, một lúc sau bà giáo già bước ra gương mặt không thể hiện một chút cảm xúc.
- Quyên sao rồi hã cô - tôi hỏi
- không sao đâu thiếu máu thôi, đang truyền nước biển - bà cô nói
Nge lời bà cô nói như vậy tôi cũng nhẹ nhỡm hết cả người, cái kiểu này chắc nhịn ăn nhịn uống gì đây, cái thân ốm như cò mà còn đòi giảm cân tôi thật sự chẵng hiểu tụi con gái nó ngĩ gì, tôi ngồi cạnh giường nhỏ, nhỏ ngủ mê man, từng giọt nước biển nhỏ giọt truyền qua cánh tay nhỏ, gương mặt nhỏ lúc này cũng đả hồng hào hơn lúc nãy, tôi cũng bớt lo hơn. Tiếng cô giáo chủ nhiệm gần gần bước tới, cô nhìn tôi và tôi nhìn nhỏ
- Quyên sao rồi hã em - cô hỏi tôi
- Dạ chắc cũng đở rồi - tôi đáp
- Ừm mà sao Quyên xĩu thế - cô tra hỏi tôi
- dạ hình như thiếu máu
Trả lời cô nhưng ánh mắt đang liếʍ láp khắp cả người cô, dường như từ cái hôm ân ái với cô thì cái con quái vật trong tôi đả tỉnh, nó khiến tôi lúc nào cũng hứng lên, dù chỉ mấy đứa con gái mặt váy ngắn ngắn là máu tôi như điên lên, kiểu như thế này chắc có nước tôi ngồi nhà đá sớm quá. Tôi và cô xưng em cô chứ thật ra là có bà giáo già trước cửa không là tôi lao đến hϊếp cô rồi, tự dưng trong óc tôi toàn là những ý đồ đen tối với cô, mẹ nó ai không biết mày nứиɠ nhưng phải kiềm chế chứ thằng nhóc, tôi tự nói với con chim mình, nếu ai nhìn vào chắc đều ngĩ thằng này chắc bị tự kỹ nặng, nói chuyện một mình. Cô quay người bước đi nhưng chắc cố ý để cặp mông sao lớp vãi lụa mỏng nhịn chạm vào tay tôi, cô cười nhẹ rồi bước đi, tôi ngồi lại chông nhỏ, nhỏ vẫn thiêu thiêu ngủ, hai cơ mặt giản ra nhìn rất nhẹ nhõm, chắc đang mơ mộng gì đây . Chợt nhỏ nắm lấy bàn tay tôi đặt trên giường, nhưng đôi mắt vẫn nhắm ngiềng
- Minh , quyên yêu minh lắm, đừng bỏ quyên nha - nhỏ nói trong cơn mê
Sặc tôi có phãi vừa nge một câu nói tỏ tình từ cái miệng nho nhỏ đó không, tôi như hoá đá, tim tôi đập lệch nhịp , từng tế bào xúc cảm dâng lên mãnh liệt, người tôi nóng hừng hực lên không phải là sự tức giận mà là một cảm giác thật sự rất khó tả. Nhỏ dần dần buông lõng đôi tay chai sạn của tôi, nhỏ lại trở về cái gương mặt hồn nhiên lúc nãy, nhưng còn tôi thì ngược lại, tâm trí tôi rối bời cả lên tôi đứng dậy tiếng ra cửa ngồi trên băng ghế đá, nhìn xung quanh một lúc thì rút nhẹ điếu thuốc ra hút cho bớt căn thẳng, sau nhiều lần khói bay ra khỏi cổ họng thì tâm trí tôi lại trở về như bình thường nhưng tim thì vẫn còn hơi loạn xạ. Dụi điếu thuốc xuống đất tôi bước vào ngồi trên giường cạnh nhỏ, vuốt lấy những lọn tóc đang bay trong giỏ của chiết quạt máy đang chạy ro ro kia, ai mà biết rồi chuyện gì sẽ xãy ra thôi thì kệ cứ xem như ta chưa từng nge vậy tôi tự nói với lòng mình. Bây giờ là tiết thứ 5 tôi vẫn ngồi cạnh giường nhỏ, nhỏ thì vẫn cứ ngủ, gương mặt đả khá khẩm hơn, nhỏ chóp chóp mắt nhìn tôi, rồi nói yếu ớt
Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à