Chương 37

Cái từ "Ồ" của Dương Hắc Khuyển đặc biệt lãnh đạm làm cho Từ Soái cảm thấy chỗ nào đó không dễ chịu, gương mặt vốn đã không được đẹp nay càng thêm ba phần xấu xí. Chỉ là lúc này gã không dám nói cũng không thể nói cái gì, chỉ có thể cúi đầu xuống trong lòng âm thầm nguyền rủa tên tiểu bạch kiểm này nhanh chóng chạm vào bẫy rập của trò chơi sau đó mau mau đi chết đi.

Chu A Bì nhìn thấy Mặc Dương còn đang uống coca, biểu tình trên mặt vô cùng rối rắm: "Đại lão, cậu thật sự là lần đầu tiên chơi loại trò chơi giải đố này sao?"

Mặc Dương nhìn cậu ta một cái: "Đúng vậy, cậu không muốn cùng tôi kết minh nữa cũng được, dù sao cũng không có quan hệ gì."

Chu A Bì lại nhìn thoáng qua Mặc Dương cùng Hoán Một đang đeo ba lô đầu heo màu đỏ đen, nghĩ đến top một trăm cái tên trong bảng xếp hạng tỷ phú mà bản thân mình nhớ, nhanh chóng lộ ra một khuôn mặt tươi cười: "Không không không, tôi cảm thấy hai vị là trời sinh có khí thế Bá Vương, tôi thấp cổ bé cũng tương đối am hiểu thăm dò tin tức, vì vậy vẫn là muốn cùng đại lão kết minh."

Hoán Một nhìn cậu ta, thẳng đến khi cả người thịt của tên mập run rẩy, cuối cùng mới gật đầu trực tiếp phân phó: "Vậy hỏi thăm tin tức nhiều một chút. Tôi không cần một cấp dưới vô dụng."

Giọng điệu này vô cùng ngạo mạn, nhưng Chu A Bì hưng phấn đến hai mắt sáng lên. Mà Mặc Dương nhìn thấy vẻ mặt cậu ta như vậy, đột nhiên thấp giọng hỏi một câu: "Cậu vì cái gì nhận định tôi và Hoán Một là đại lão?"

Chu A Bì nhìn xung quanh không có ai chú ý tới bên này, mới ưỡn mặt béo ra cười tủm tỉm nói: "Cái này, tôi là một người tin tức chuyên nghiệp, tương đối am hiểu thăm dò và buôn bán tin tức. Trước khi vào Thế Giới Mộng Tưởng tôi bởi vì làm người truyền tin cho cảnh đội, bán ra mấy cái tin tức không ảnh hưởng đến toàn cục của hắc bang, thiếu chút nữa thì bị đuổi gϊếŧ chết... Khụ khụ, bởi vì trước kia tôi cũng bán qua cho cảnh đội đường tin tức nhỏ, thì, cũng không có cách nhận được bảo hộ, cho nên... Cảm tạ Thế Giới Mộng Tưởng và người chỉ dẫn thân yêu của tôi!"

Mặc Dương khóe miệng co rút: "Cậu chính là loại vì tiền tài có thể bán bất kỳ tin tức buôn lậu nào sao?"

Chu A Bì gãi gãi khuôn mặt béo của cậu ta: "Ây, cũng không thể nói như vậy, tên mập tôi vẫn còn một ít điểm mấu chốt mà, lúc liên quan đến sống chết, thế giới hòa bình đại sự, tôi đều đặc biệt suy xét."

"Này không phải bởi vì am hiểu những điểm này, cho nên, tôi đã ghi nhớ tất cả tên của một trăm người giàu trên bảng xếp hạng tỷ phú."

Mặc Dương có hơi kinh ngạc: "Tên người giàu trên bảng xếp hạng tỷ phú cứ mỗi giờ thay đổi thứ tự một lần, cậu tất cả đều nhớ kỹ?"

Chu A Bì nói về sở trường của mình rất đắc ý: "Vẫn tốt, kỳ thật nói là biến động cũng không phải là thay đổi nhiều. Chỉ cần trừ đi số tiền mà các vị đại lão tiêu tốn mỗi ngày, sau đó thống kê thời gian và số lần bọn họ lên bảng, thì có thể xác định được vị nào là đại lão thật sự, nào là tên phù dung sớm nở tối tàn. Sau đó, khà khà, cái kia, thật không ngờ tới tôi có thể cùng cả hai vị chơi trò chơi. Mặc dù hiện tại đại lão Một Bạch Hoàn đã rớt xuống top hai mươi, đại lão Hắc Khuyển luôn ở khoảng năm mươi, nhưng mà tôi thống kê mỗi ngày hai vị ở trong Thế Giới Mộng Tưởng tiêu tốn chắc là cực kỳ lớn. Nếu như chỉ dừng lại ở mức tiêu tốn, hai vị muốn tiến vào top mười là chuyện trong mấy phút. Hơn nữa tên của hai vị rất đặc biệt, rất dễ dàng nhớ kỹ."

"Với lại, chỉ cần để ý quan sát một chút có thể đủ phát hiện, hai cái ba lô đầu heo tình lữ của hai vị đeo vẫn rất đặc sắc, thoạt nhìn là biết số lượng giới hạn. Mà ba lô của người khác đều là kiểu dáng bình thường giống nhau màu sắc khác mà thôi."

Mặc Dương nhướng mày nhìn tên mập ước chừng khoảng ba mươi tuổi, lúc Chu A Bì bị nhìn đến nổi da già đột nhiên nói: "Ba lô của chúng tôi không phải đồ đôi. Cậu ở cuộc sống hiện thực chắc đã đủ khoản mua nhà rồi đúng không?"

Chu A Bì sững sờ một lát, sau đó đặc biệt tự hào nói: "Đúng vậy! Tên mập tôi hiện tại ở trong kinh đô đã phấn đấu ra được hai căn nhà rồi! Kia đều là tôi dựa vào bản lĩnh kiếm được đó!"

"Trước kia có tin tức một vị ngôi sao nữ nổi tiếng là người tình của một quản lý cấp cao, hai người nghệ sĩ nɠɵạı ŧìиɧ hơn nữa còn mang thai có phải là cậu thọc ra không?"

Chu A Bì ặc một tiếng: "Đại lão cậu làm sao biết được? Hai cái tin tức kia sau khi bán đi tôi lập tức mua được một căn nhà."

Mặc Dương khóe miệng co rút vỗ vỗ bả vai Chu A Bì: "Rất tốt, chúng tôi quyết định thu nhận cậu thành đàn em, chỉ cần cậu ở trong trò chơi chăm chỉ phát huy tốt sở trường, tôi và Bạch Hoàn bảo đảm để cho cậu sống sót qua cửa." Một người có lực quan sát cùng năng lực thăm dò tin tức, ở trong trò chơi nhất định hữu dụng. Mặc dù cậu ta không đáng tin cậy, lại không có điểm mấu chốt, nhưng chỉ cần không phải quá mức hung ác, vậy vẫn có thể dùng được.

Chu A Bì ngay lập tức cười híp cả mắt, cảm thấy tinh thần thể xác của chính mình nhận được bảo vệ an toàn, sau này chuyện thăm dò tin tức lập tức càng không kiêng dè càng có động lực rồi!

Hoán Một nhìn hai người này nhanh chóng kề vai sát cánh, cảm thấy đây là biểu hiện cấu kết với nhau làm việc xấu.

Lúc nói chuyện, bọn họ đã đi theo năm người tuấn nam mỹ nữ kia đi đến trung tâm quảng trường thôn Phượng Hoàng. Toàn bộ kiến trúc thôn Phượng Hoàng đều bắt chước theo phong cách cổ xưa, suối nhỏ cùng với núi đồi sau thôn, đúng thật là một chốn bồng lai tiên cảnh vô cùng đẹp.

Dọc theo đường đi bọn họ không gặp được người dân trong thôn Phượng Hoàng, Từ Soái, Tôn Bất Quai, những người chơi khác còn cho rằng người trong thôn Phượng Hoàng rất ít. Nhưng lúc bọn họ từ một tảng đá thô đi ra đến giữa một cái mô hình đài cao của quảng trường, mọi người mới phát hiện thôn Phượng Hoàng không phải là ít người, mà tất cả mọi người đều tụ tập ở trên trung tâm quảng trường, bọn họ ước chừng có khoảng hơn một trăm người, trên người còn mặc quần áo màu sắc trang sức địa phương xinh đẹp, mỗi người đều ở bên kia nở nụ cười chờ bọn họ.

"Wa! Ôi trời ơi thật sự là một thôn người đẹp! Sao mỗi người ở đây đều đẹp như vậy?" Cô gái có một gương mặt búp bê trực tiếp khiến Tôn Bất Quai kinh hô ra tiếng, nhưng Mặc Dương và những người khác không cảm thấy được sự ngạc nhiên của cô ta. Kỳ thực những người dân thôn Phượng Hoàng trên quảng trường này, bất luận nam nữ già trẻ, thật sự mỗi người đều rất đẹp.

Những người này mặc dù không đẹp như năm người dẫn đường cho bọn họ, nhưng béo gầy, xinh đẹp đáng yêu, dịu dàng lễ độ, anh tuấn tráng kiện... Tóm lại, luôn là loại hình phù hợp người thích. Lúc đứng ở quảng trường, bạn mới có thể xác xác thực thực được rõ vì cái gì "thôn Phượng Hoàng" được xưng là "đến một lần lại không muốn quay về".

"Trời ạ... Phong thủy ở nơi này là nghịch thiên à?" Mặc Dương nhịn không được mà tự lẩm bẩm, Hoán Một vẫn như cũ gợn sóng không sợ quan sát từng người một thôn Phượng Hoàng, tuy rằng anh cũng giống như những người khác nhìn chằm chằm vào nhóm người đẹp, nhưng người thôn Phượng Hoàng bị anh nhìn đến không hiểu sao sinh ra cảm giác không an toàn, theo bản năng lập tức nhìn người khác.

"Ha ha, Phượng Chiêu vất vả cho cậu rồi, mau lại đây." Ở giữa nhóm người đẹp có một ông bác trung niên nho nhã tuổi chừng bốn mươi năm mươi, ông ta cười ha hả kéo người đàn ông mặc bào đỏ đi qua, sau đó nhìn về phía đám người Mặc Dương.

"Ai nha, các vị chính là du khách lần này đến thôn Phượng Hoàng của chúng tôi chơi sao? Chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh. Tôi Phượng Thủ Thành là trưởng thôn thôn Phượng Hoàng, các vị có thể trực tiếp gọi tôi bác Thành là được rồi. Kế tiếp mọi người dựa vào người có duyên để chọn nhà các vị muốn ở lại, nghỉ ngơi sau này, tối nay chúng tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc múa lửa trại để đặc biệt chào đón các vị."

"Ngoài ra, bởi vì lúc các vị đăng ký đoàn đã chi trả toàn bộ phí, cho nên trong kỳ dừng chân du lịch ở thôn Phượng Hoàng, nơi ở và thức ăn chúng tôi sẽ cung cấp miễn phí hoàn toàn cho các vị, có yêu cầu gì mọi người chỉ cần nói với người nhà mà các vị ở lại là được rồi. Người thôn Phượng Hoàng chúng tôi rất nhiệt tình hiếu khách, vì vậy tất cả những yêu cầu của các vị chúng tôi sẽ cố hết sức thỏa mãn. Đương nhiên, ha ha, thôn chúng tôi bởi vì lời dạy của tổ tiên mà không thể dời thôn trang ra ngoài núi lớn, cùng với người bên ngoài giao lưu không nhiều, cho nên vì có thể sinh sôi phát triển, chúng tôi rất hoan nghênh những chàng trai, cô gái ưu tú ở bên ngoài cùng chúng tôi kết thân!

"Chỉ cần các bạn có đủ khả năng khiến các chàng trai cô gái ở đây động lòng, hơn nữa đảm bảo bản thân ở bên ngoài không có kết hôn thành thân, chúng tôi lập tức có thể làm tiệc rượu cho các bạn ở trong thôn Phượng Hoàng, đợi làm xong tiệc rượu các bạn sẽ là người một nhà với thôn Phượng Hoàng chúng tôi, có thể dẫn theo cô gái, chàng trai mình yêu rời núi ra bên ngoài lập nghiệp, nhưng mùa đông mỗi năm phải quay về ở một tháng. Đừng cho rằng cô gái chàng trai của chúng tôi chỉ được cái lớn lên xinh đẹp, bọn họ mỗi người đều là người cực kỳ ưu tú, ca hát nhảy múa là kỹ năng cơ bản nhất của chúng tôi, các cô gái còn biết thêu thùa vẽ tranh, các chàng trai đại đa số biết điêu khắc và thiết kế quần áo, sau khi ra ngoài có thể tìm được một công việc rất tốt."