Chương 9

Chuông hết giờ vang lên, thằng Tâm chạy về lớp thu dọn đồ đạc, nó bảo tôi cứ đứng chờ nó ở bãi giữ xe trước. À đúng rồi, tôi còn phải bảo Gia Khánh không cần đưa tôi về nữa.

Xe Tâm để ở rìa ngoài, rất dễ thấy. Tôi lách qua vài chiếc xe, đi đến ngồi chờ trên xe của nó, cẩn thận quan sát xung quanh xem Gia Khánh đã xuống chưa.

Giờ này bãi giữ xe rất đông, khắp nơi toàn người là người. Khó khăn lắm tôi mới nhìn thấy người quen – là thằng Lâm.

"Lâm ơi!" Tôi gọi to.

Tôi muốn hỏi nó xem nó có thấy Khánh không.

Lâm quay đầu nhìn tôi, nó có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy tôi ngồi trên xe của Tâm.

"Tao tưởng hôm nay Gia Khánh chở mày đi học mà?" Nó cười cười tiến về phía tôi.

F*ck. Sao ai nhìn thấy tôi cũng treo hai chữ Gia Khánh lên miệng vậy? Thế giới này điên hết rồi.

Tôi vừa mở miệng định giải thích thì có tiếng gọi cắt ngang.

"Châu Anh!"

Đứa dở hơi nào gào tên tôi to thế nhỉ?

Tôi khó chịu nheo mắt nhìn về hướng phát ra âm thanh. Ôi chao? Nguyễn Hoàng Gia Khánh vừa gọi tôi đấy à?

Khánh bước nhanh ra chỗ tôi, đằng sau nó là đám con trai lớp tôi, chúng nó vừa cười nói vừa nhìn về phía chúng tôi một cách mờ ám.

Tôi phải mở lời trước.

"Mày ơi, tao vừa nhờ được Tâm— "

"Châu Anh, mày còn ngồi đây làm gì? Mình đi về thôi!" Nó cao giọng ngắt lời tôi.

Tôi nhíu mày nhìn Khánh. Ai dạy cho nó cái kiểu nhảy vào họng người khác khi đang nói chuyện đấy?

Gia Khánh không để ý đến biểu cảm phản đối của tôi, nó quay đầu nói với mấy đứa con trai phía sau:

"Hôm nay tao không đi với chúng mày được đâu, tao phải chở Châu Anh về."

Gia Khánh không để ý đến biểu cảm phản đối của tôi, nó quay đầu nói với mấy đứa con trai phía sau:

"Hôm nay tao không đi với chúng mày được đâu, tao phải chở Châu Anh về."

Nói xong nó quay lại nhìn tôi, hai mắt chớp liên hồi ra hiệu.

Lũ con trai bắt đầu nhao nhao ồ lên.

"Thân nhau thế nhỉ?"

"Lại chả thân, vì chở Châu Anh về mà bỏ bạn là biết thân nhau thế nào rồi."

"Mục tiêu mới của mày à?"

"Ô thế còn em Hà 10D2 thì sao?"

Tôi nhíu chặt chân mày, cố gắng không tỏ rõ sự khó chịu ra mặt.

Có lẽ Gia Khánh phát hiện ra tâm trạng của tôi, nó nghiêng đầu nhìn mấy đứa kia, cười nhạt.

"Cút con mẹ nó đi, tao với Châu Anh là bạn bè bình thường thôi. Chúng mày đừng trêu kiểu đấy nữa, Châu Anh khó chịu đấy."