Chương 43

Có thể nhiều người sẽ cảm thấy tôi sống tính toán, nhưng cuộc sống vốn là vậy mà, làm gì có chỗ cho người ngây thơ.

----------------------------

Hiện tại, thời gian trong truyện là năm 2018.

Khi chuyển khoản bằng MoMo sẽ có thông báo số điện thoại của người gửi, Khánh lợi dụng điều này để biết được số điện thoại của Châu Anh và ngầm cho Châu Anh biết số của mình.

Không phải ai nhà giàu cũng học trường Quốc tế, đây là điều rất bình thường. Tớ học hệ CLC trên đại học, bạn bè quanh tớ toàn đám công tử tiểu thư nhà giàu, nhưng các bạn ấy đều học trường công lập hồi cấp 3 (hầu hết là chuyên Ams, chuyên KHTN, chuyên Sư phạm... =)))) và cực kỳ thân thiện dễ gần.

Xin lỗi vì sự chậm trễ này huhu :< Mấy hôm nay tớ bị nhiều kèo đi chơi quá nên chưa có thời gian viết truyện ạ :<

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------

Chúng tôi đến nơi đúng 7h25, vừa vặn 5 phút nữa vào lớp. Tôi dẫn Khánh đi gặp thầy Tùng, thầy dạy thêm Lý của tôi.

"Thầy ơi, đây là Gia Khánh, bạn em. Bạn ấy muốn xin học thêm Vật Lý ạ." Tôi kéo Khánh đứng sang bên cạnh mình, giới thiệu nó với thầy.

Thầy Tùng tủm tỉm cười liếc qua liếc lại giữa tôi và nó, thôi xong, nhìn mặt thầy là tôi biết thầy định nói gì rồi.

"Châu Anh dẫn bạn trai đi học à? Trông đẹp trai sáng sủa thế nhở, bảo sao thằng Mạnh nó cưa mãi mà không thấy Châu Anh gật đầu."

Ôi thầy ơi. Thầy đừng có nói nữa. Em xin thầy đấy.

Tôi bất lực nhìn thầy, yếu ớt giải thích:

"Thầy ơi, đây là bạn cùng lớp của em, không phải bạn trai đâu thầy. Em dẫn bạn ấy vào lớp trước nhé ạ?"

Thầy Tùng gật gù, vỗ vai tôi, tỏ ra tiếc nuối nói:

"Thầy đang định bảo nếu đây là bạn trai của Châu Anh thì thầy giảm tiền học 50% xuống cho hai đứa, tiếc thật đấy."

"..." Thầy ơi nước đấy em đi nhầm, thầy cho em đi lại.

Thầy không nhìn khuôn mặt hối-hận-muốn-chết của tôi, quay sang mỉm cười với Khánh:

"Gia Khánh đúng không? Hai đứa vào lớp trước đi, thấy chỗ nào còn trống em cứ mạnh dạn ngồi xuống, đứa nào đến sau đứa đấy mất chỗ. Mà nếu không thì ngồi với Châu Anh cũng được, Châu Anh nhỉ?" Nói xong câu cuối, thầy còn nháy mắt với tôi.

Đù, tôi bắt đầu muốn xin nghỉ học rồi đấy.

"Vâng ạ." Gia Khánh khẽ cười, nó lễ phép gật đầu với thầy, rồi quay sang nhìn tôi "Mình đi thôi?"