Chương 41

Tôi dám cá trước đây nó từng bị hành bởi mấy câu kiểu như "Em không muốn ăn gì cả", "Em ăn gì cũng được, anh quyết định đi"... nên bây giờ mới kinh nghiệm như thế. Dù sao thì chiếu từng trải phải khác tấm chiếu mới chứ.

Đợi cô bán hàng làm xong hai phần bánh, Khánh mới nói thêm:

"Cô cho con thêm một trà sữa thái nữa cô nhé."

"Mày không uống gì à?" Tôi ngạc nhiên hỏi nó.

"Ừm, tao không thích đồ ngọt."

"À... nhưng mà tao thích đồ ngọt lắm." Tôi bị nghiện đồ ngọt luôn ấy, cũng may tạng người tôi không dễ tăng cân, với lại tôi cũng hay vận động, cho nên có thể thoải mái ăn những gì tôi thích mà không sợ béo.

"Tao biết." Khánh cười khẽ, nó lấy ví ra trả tiền, sau đó cầm lấy túi đồ đưa cho tôi "Nếu mày đói thì cứ tranh thủ ăn trước đi, bây giờ vẫn còn sớm, tao đi chậm lại cho mày ăn."

Tôi vươn tay đón lấy tui bánh, tay kia mở điện thoại lên, hỏi nó:

"Số tài khoản của mày là gì thế? Để tao gửi tiền luôn."

"Con gái đi cùng tao chưa bao giờ phải trả tiền cả." Khánh có vẻ hơi phật ý vì câu nói của tôi.

Thế này thì khó xử thật.

Tôi hắng giọng, cố ý làm giọng mình trầm xuống, vỗ vai nó:

"Ừm... Khánh, bây giờ mình nói chuyện như hai thằng con trai đi. Cho tao xin số tài khoản nào!"

Gia Khánh bật cười, nó khẽ lắc đầu:

"Chịu mày đấy. Nếu không thì bank qua MoMo đi, số tài khoản là số điện thoại của tao."

Tôi lấy điện thoại ra, mở giao diện MoMo, hơi nhoài người về phía trước một chút, hỏi nó:

"Số điện thoại của mày là gì?"

"097*******, có cần tao đọc lại không?"

"Không cần đâu, tao tìm được rồi." Tôi lắc đầu, nhập số tiền "Tao chuyển khoản rồi nhé!"

Nhà nó giàu là một chuyện, nhưng sòng phẳng về tiền bạc lại là chuyện khác, dù số tiền có nhỏ đi chăng nữa. Đây là vấn đề về lòng tự trọng và nhân cách. Tôi vẫn luôn tin rằng, bí quyết để chơi bền và có tình bạn lâu dài đó là luôn rõ ràng sòng phẳng, chơi với nhau mà cứ lấn cấn chuyện tiền nong thì kiểu gì cũng toang sớm.

Khánh cho tay vào túi lấy điện thoại ra, nó liếc qua, đáp lời tôi:

"Nhận được rồi nhé, số này cũng là số điện thoại của mày luôn hả?"

"Ừa." Tôi gật đầu.

Nó tắt màn hình điện thoại, với tay ra đằng sau đưa cho tôi, giọng nói còn pha thêm chút vui vẻ không dễ phát hiện:

"Mày để vào cặp hộ tao luôn nhé."

"Được." Tôi cầm lấy con Iphone Xs Max mới toanh vừa mới ra mắt được xách tay từ Mỹ về, cẩn thận cho vào balo của nó.