Chương 12

"Ừ, tại vì mày đẹp trai một cách đáng ghét." Với trường hợp này, chỉ cần trả lời vậy là đủ.

Khánh cười khẽ, đúng như dự đoán của tôi.

Tôi bắt đầu thấy hơi nản vì mấy cuộc hội thoại kiểu này rồi.

"Đi đường Trần Phú nhé? Tao muốn qua BIDV rút tiền."

"Ừ, mày thích đi đường nào cũng được." Khánh tỏ ra khá thoải mái, như kiểu tôi có chở nó đi sang Trung Quốc nó cũng sẽ đồng ý ấy.

"Mày không có việc gì vội à?" Tôi thuận miệng hỏi nó.

"Không có, tối nay tao rảnh."

Tôi thấy hơi ngạc nhiên một tẹo.

"Tao cứ tưởng mày không đi chơi với đám thằng Long vì có việc bận."

"À..." Nó hơi ngân dài câu nói "Chẳng qua là tao không có hứng tham gia mấy trò vô bổ với chúng nó."

Tôi không kìm được nhướn mày.

"Trò vô bổ?"

Tôi cảm giác được Khánh đang nghịch mấy lọn tóc xõa sau lưng tôi, hơi nhột, nhưng mà tôi không khó chịu với sự động chạm của nó. Thôi hỏng rồi. Tôi cần một buổi thanh tẩy với Trần Minh Tâm, trước khi mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát.

"Ừ." Ngón tay của nó đang xoắn nhẹ lọn tóc của tôi, giọng nói êm ái của nó gần sát bên tai, đến mức tôi có cảm giác mình như bị mê hoặc "Chúng nó rủ nhau đến nhà Trần Quân hút vape."

Tôi nuốt khan, ép mình phải tỉnh táo.

"Mày không muốn tham gia với chúng nó à?"

Khánh khẽ cười, đầu ngón tay lướt nhẹ qua vành tai tôi.

"Không, tao ngoan mà."

---------------------

Tớ chỉ muốn nói là, badboy thật chẳng có thằng nào thể hiện rõ ra đâu, càng tỏ ra ngoan hiền đơn giản thì lại càng nguy hiểm, mấy thằng gặp bé nào xinh là thính đầy cả rổ vẫn còn non lắm, chưa được tính là tay chơi đâu =)))

Đặc biệt, những thằng càng nhiều kinh nghiệm thì nó càng biết cách thao túng tâm lý và chơi đùa tình cảm của người khác, thậm chí đến lúc chia tay rồi bạn còn nghĩ mọi chuyện là do lỗi của mình đấy =)))

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------

Khánh khẽ cười, ngón tay nó lướt nhẹ qua vành tai tôi.

"Không, tao ngoan mà."

S.O.S

Nếu như không đang lái xe thì tôi sẽ xỉu ra đây mất.

Tôi mà là con trai thì tôi nhất định sẽ lôi giấy bút sang nhà nó xin nhờ nó dạy nghệ thuật tán gái. Tất cả mọi thứ nó làm, từ lời nói đến hành động, từ vài lời bông đùa đến những đυ.ng chạm khẽ khàng, đều cực kỳ hoàn hảo. Nó rất giỏi trong việc khiến cho con gái bỏ xuống lớp phòng bị và cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh mình, thân mật vừa đủ nhưng vẫn duy trì khoảng cách nhất định.