Chương 1-2

Yến Uyển lúng túng chạy ra ngoài. Cố Liệt là thợ săn bên ngoài, không hợp với người dân trong thôn có tính bài ngoại cao, do vậy nên nhà gã cách nhà nàng có hơi xa. Trước tiên, Yến Uyển đến nhà thím Trương đón con về. Hôm nay, nàng gửi Bảo Nhi ở nhà thím Trương nguyên ngày trời, nếu còn không đón về thì thật sự không ổn chsut nào. Yến Uyển thơm lên gương mặt bầu bĩnh của Bảo Nhi, chọc bé cười khach khách. Xong nàng mới đeo Bảo Nhi lên lưng, bắt đầu nấu bữa tối.

Cố Liệt bị thương nặng, lại là đàn ông con trai sống một mình, trách nhiệm chăm sóc gã đương nhiên rơi vào tay Yến Uyển. Nàng xếp từng đĩa đồ ăn vào trong hộp, nghĩ lại hai cái đơn thuốc, gương mặt nàng nóng bừng. Nàng lấy ra một chiếc bát sứ Thanh Hoa màu trắng rồi đi vào nhà bếp, xong đóng cửa gỗ lại.

Bàn tay trắng nõn kéo vạt áo ra, quần áo tuột xuống đến bên hông nàng. Bờ vai trắng nõn nà cùng với chiếc lưng cong lộ ra trong không khí lạnh, nổi bật nơi nhà bếp tù mù. Yến Uyển cảm nhận được chỗ nào đó bên dưới lần vải áo yếm đang căng tràn. Trướng lên rồi sao? Yến Uyển xấu hổ nghĩ thầm. Nàng cởi yếm ra, một tay đỡ đỉnh núi đang dựng thẳng đứng, một tay bưng bát sứ.

"Ưʍ... ưʍ..." Nàng không kiềm được nên chóp mũi không ngừng thở với rung nhè nhẹ. Bàn tay nõn nà của nàng nhẹ nhàng đè ép bộ ngực. Mặc dù người nàng khá gầy nhưng trước khi lấy chồng, cặp núi đôi vốn đã nở nang, sau khi thành thân còn thường xuyên được chồng xoa bóp, mυ"ŧ mát, đến lúc sinh Bảo Nhi xong thì lúc nào cũng nặng trình trịch, bên trong chất đầy sữa, càng thêm đầy đặn nhô cao.

Đến khi bát sứ đã đầy sữa thì đỉnh núi đỏ bừng vẫn còn sữa tí tách chảy ra. Vắt đến khi không còn ra sữa nữa, bên dưới Yến Uyển bắt đầu nổi lên cảm giác trống vắng từ vùng đất cấm xuôi theo cơ thể, lan rộng ra. Một tay Yến Uyển bám lên trên bếp lò, một tay luồn vào xuống dưới đáy bên trong váy, chạm lên cánh bướm, dùng ngon trỏ và ngón cái tách cánh hoa sang hai bên.

Một ngón tay tiến vào bên trong đóa hoa, cảm giác sung sướиɠ khó tả lập tức lan khắp người nàng.

"Ư... a... Bướm nhỏ đang nuốt ngón tay nè... Ưʍ... a... a..."