Đi ở rể, bị người người phỉ nhổ, mãi cho đến khi ông ngoại tìm được anh, từ nay về sau vận mệnh như gió nổi lên, lên như diều gặp gió chín vạn dặm, ngay cả ông nội a h đều phục, muốn anh trở về kế thừ …
Đi ở rể, bị người người phỉ nhổ, mãi cho đến khi ông ngoại tìm được anh, từ nay về sau vận mệnh như gió nổi lên, lên như diều gặp gió chín vạn dặm, ngay cả ông nội a h đều phục, muốn anh trở về kế thừa gia sản hàng tỉ.
..................
Trích Đoạn Nổi Bật:
"Tử Hi, em..."
Trần Hoa không thể tin đây là sự thật.
Dương Tử Hi hơi sững sở.
"Em cái gì mà em, đi về nhanh đi, thấy anh là em lại thấy phiền!" Cô vô cùng lạnh lùng, ra vẻ rất mất kiên nhẫn.
Lời này như thể một chậu nước đá dội vào người Trần Hoa ngay giữa ngày đông, khiến lòng anh lạnh lẽo.
Nhưng rất nhanh, anh rặn ra một nụ cười khổ: "Thật ra, nếu em cảm thấy mệt rồi thì có thể nói với anh, anh sẽ chọn cách xoay người, chúc em hạnh phúc."
"Kết hôn ba năm rồi, anh đã sớm nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay. Đơn thỏa thuận ly hôn anh đã chuẩn bị, ký tên cả rồi, ở dưới giường anh. Em ký tên rồi lúc nào đi làm thủ tục ly hôn cũng được."
"Xin lỗi em, ba năm nay anh đã để em chịu nhiều thiệt thòi. Nhưng hy vọng em có thể nhớ rằng đã từng có một thằng phế vật... đối xử tốt với em hơn."
Dứt lời, trần Hoa chật vật xoay người, hai giọt nước mắt đua nhau rơi xuống đất.
Anh vốn tưởng mình có thể quay đi một cách tự nhiên, nhưng không ngờ khi ngày này thật sự đến, cảm giác đau lòng lại mãnh liệt đến vậy.
"Không phải như anh nghĩ."
Nhìn bóng lưng sa sút của Trần Hoa lúc bỏ đi, trong đầu Dương Tử Hi chỉ có mấy chữ này.
Vương Hằng mừng thầm, tiến lên hắng giọng hai tiếng: "Tử Hi, cứ theo ý anh ta đi. Ký tên vào đơn ly hôn, gả cho anh, anh cam đoan sẽ mang lại hạnh phúc cho em."
Dương Tử Hi đột nhiên quay người, đôi mắt đẹp nhìn Vương Hằng đầy hằn học: "Anh cố ý gọi tôi đến đây bàn chuyện làm ăn, rồi để công ty chuyển phát nhanh sắp xếp anh ấy đến đưa tài liệu khẩn cấp cho anh. Mục đích của anh là gây ra hiểu lầm rồi kí©h thí©ɧ sự tự ti của anh ấy, khiến anh ấy chủ động rời khỏi cuộc hôn nhân thất bại với tôi phải không!"
"Tử Hi, em nói gì vậy, anh là hạng người như vậy sao?"
"Anh chính là hạng người như vậy!"
Dương Tử Hi nghiến răng nghiến lợi: "Nếu tôi đoán không sai thì cái tài liệu khẩn cấp của khách hàng này vốn là giả!"
Nói xong, cô cúi người nhắt tài liệu trên đất, xé ra.
Vương Hằng kinh hãi, luống cuống giật lại bưu kiện chuyển phát: "Tử Hi, đây là tài liệu bí mật của công ty anh. Em không được xem, mau trả lại cho anh."