Chương 49: Nước lạnh trợ tình (hai)
Nước cuồn cuộn
không
ngừng chảy ra từ trong hoa huy*t của
cô, Mộ Dung Phách Sùng bận rộn mà liếʍ mυ"ŧ đẩy nước quay lại bên trong hoa huy*t, đầu lưỡi chuyển động linh hoạt, cánh hoa
không
ngừng đóng mở, đầu lưỡi co duỗi liên tục, nước trong hoa huy*t bị đè ép mà bắn ra, còn sót lại chỉ có nước bọt của Mộ Dung Phách Sùng và d*m thủy do động tình của Doãn
anh
Ninh hợp lại thành
một.
“A…… Quá điên cuồng……
thật
là lợi hại…… A…… Liếʍ
thật
thoải mái…… Nước lại vào trong rồi…… A…… Sảng khoái muốn chết……”
Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt len lỏi trong thân thể, đầu óc Doãn
anh
Ninh hỗn loạn
nói
năng lung tung.
Mộ Dung Phách Sùng bĩu môi hít
thật
sâu trong hoa huy*t, thừa lúc
cô
bị vây trong kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh, đem côn th*t thẳng đứng cắm
thật
sâu trong hoa huy*t của
cô.
“Còn nhiều nước như thế này. Cắm sâu như vậy rồi mà nước vẫn chảy ra được.”
Hơi thở Mộ Dung Phách Sùng hỗn loạn, cái mông hoàn toàn
không
khống chế được mà dùng sức đẩy về phía trước, giường đôi bị động tác mạnh mẽ của
hắn
làm lung lay, tiếng ‘kẽo kẹt’ vang lên hòa với tiếng rêи ɾỉ hưng phấn của Doãn
anh
Ninh tạo thành
một
bản nhạc.
“A…… Quá nhanh……
thật
lớn…… Tiểu huyệt rất trướng ……” Doãn
anh
Ninh
không
kiềm chế được mà hét chói tai, eo bị động tác va chạm hung ác của
hắn
mà đau đớn.
Mộ Dung Phách Sùng khiêng hai chân
cô
đặt ở
trên
vai mình, vùi đầu chơi đùa hoa huy*t sưng đỏ của
cô, ngón tay bắt đầu kí©h thí©ɧ
âm
hạch, dùng hai ngón tay xoay tròn đùa bỡn.
Doãn
anh
Ninh nắm lấy ra giường, cảm thấy hoa huy*t liên tục trướng lên, bị nước lạnh và côn th*t lấp đầy, tiếng va chạm kịch liệt của Mộ Dung Phách Sùng đánh vào hoa huy*t phát ra
âm
thanh ‘Phốc phốc’ rất vang dội, nghe
thật
náo nhiệt.
“Đừng mà…… Ha…… A……… Tiểu huyệt bị cắm sâu quá…… Đừng mạnh mẽ như vậy ……”
Thân thể Doãn
anh
Ninh run rẩy kịch liệt giống như bị điện giật, cả người
cô
đầy mồ hôi, làn da ẩm ướt bóng loáng.
Mộ Dung Phách Sùng chăm chú chơi đùa hạ thể đỏ tươi của
cô, ngón tay đặt ngay tại cánh hoa, đầu ngón tay đυ.ng vào d*m thủy sền sệt làm chúng dính vào nhau rồi lại chậm rãi tách ra.
Thị giác mang đến kí©h thí©ɧ, làm
hắn
nhịn
không
được đem qυყ đầυ chọc vào hoa huy*t,
một
tay bắt lấy côn th*t ở cửa động,
không
ngừng mở rộng hoa huy*t.
“Đau…… A…… Ha…… hoa huy*t muốn hỏng luôn rồi… A… đừng động nữa…” Vừa đau vừa sảng khoái tra tấn Doãn
anh
Ninh, qυყ đầυ của
hắn
quá lớn, gần bằng nắm tay của trẻ em, Doãn
anh
Ninh lại là
cô
gái
có hoa huy*t khá chật hẹp trong số nhiều
cô
gái, bị Mộ Dung Phách Sùng làm liên tục, còn
không
ngừng làm hoa huy*t lớn ra,
cô
thực
sự
chịu
không
nổi.
Mộ Dung Phách Sùng cảm giác thấy càng làm
cô
càng chặt hơn,
hắn
hít
một
hơi lập tức đâm mạnh vào chỗ sâu nhất trong
cô, động tác liên tục
không
dừng lại chút nào, nhanh chóng ra vào như muốn đâm thủng
cô.
“A…… sảng khoái quá…… A…… Chính là như vậy…… Dùng sức……” Toàn thân tê dại,
cô
cảm giác hình như xương cốt của mình sắp rớt ra rồi.
Kɧoáı ©ảʍ vượt quá tưởng tượng làm cái miệng
nhỏ
của
cô
vui sướиɠ mà dâʍ đãиɠ kêu
không
ngừng.
Trong hoa huy*t trơn trượt ấm áp, mặc dù côn th*t chỉ cắm vào mà
không
di chuyển cũng có thể làm Mộ Dung Phách Sùng sảng khoái vô cùng, “Sảng khoái quá…”
Bàn tay to vuốt ve qua lại giữ mông và đùi
cô, d*m thủy dính lên da thịt bóng loáng của
cô
ánh lên vẻ trong suốt.
Kɧoáı ©ảʍ chồng chất làm thân thể tê mỏi, Doãn
anh
Ninh nhắm hai mắt, cảm nhận côn th*t lớn của Mộ Dung Phách Sùng xỏ xuyên qua thân thể của
cô, quấy phá tiểu huyệt dâʍ ɭσạи, thể xác và tinh thần bị vây trong trạng thái hưng phấn cao độ điên cuồng thừa nhận từng đợt va chạm, hai chân run rẩy, chỉ chờ Mộ Dung Phách Sùng đem từng giọt tinh hoa bắn hết vào tử ©υиɠ của
cô. Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương