Chương 41: Tà ác dụ hoặc

“Đôi mắt của

anh

sáng ngời.” Doãn

anh

Ninh xoa gương mặt

hắn, chăm chú nhìn ánh mắt

ẩn

chứa tâm trạng của

hắn.

“Chỉ có người có tấm lòng thiện lương, mới có thể có

một

đôi mắt sáng ngời như vậy.”

Mộ Dung Phách Sùng cười

nhẹ

một

tiếng, bỗng nhiên cảm thấy Doãn

anh

Ninh đơn thuần có chút đáng

yêu, nhịn

không

được ngậm lấy lỗ tai



khẽ liếʍ, đôi tay vòng lấy ngực

cô, bầu ngực lớn của



đè hết lên cánh tay

hắn, xúc cảm mềm như bông, làm

hắn

kìm lòng

không

được muốn dùng tay sờ sờ.

“A…… Đừng……” Doãn

anh

Ninh hoảng loạn mà vặn vẹo thân thể, bàn tay to của Mộ Dung Phách Sùng thăm dò móc áo ngực của

cô, dùng ngón tay ấn lên đầu v* đảo quanh

một

vòng, chỉ chốc lát đầu v*

đã

cứng lại.

“cô

ấy

đã

ngủ rồi.” Mộ Dung Phách Sùng trấn an, ngón tay khẽ cọ xát đầu v*. Từng đợt ngứa ngày thông qua làn da truyền đến đáy lòng, bụng

nhỏ

nóng lên,

một

dòng chất lỏng trào ra.

Doãn

anh

Ninh nỗ lực khống chế phản ứng thân thể dần dần nổi lên của mình, giọng

nói



có chút đè nén, “sẽ

nghe thấy.”

“Tôi

sẽ

nhẹ

nhàng.” Mộ Dung Phách Sùng ngậm lấy cái miệng

nhỏ

đang

lải nhải của

cô, đầu lưỡi liếʍ láp cánh môi mềm mại của



sau đó dùng răng khẽ cắn.

Áσ ɭóŧ còn vướng lại trước ngực, cặρ √υ" to lớn hoàn toàn lộ ra trong

không

khí, đong đưa rất chói mắt.

Doãn

anh

Ninh giơ cánh tay lên, ôm lấy cổ

hắn, đầu lưỡi hai người dính vào nhau, hôn rất nồng nhiệt.

Đêm nay Mộ Dung Phách Sùng có chút vội vàng, đôi tay đặt lên ngực

cô, đầu v* bị móng tay

hắn

kí©h thí©ɧ hơi hơi sưng đỏ, thân mình khó nhịn mà vặn vẹo.

Cặρ √υ" kia là thứ

hắn

thích nhất, luôn phấn chấn tinh thần mà đứng thẳng đong đưa, mê hoặc ánh mắt người khác.

Bên tai truyền đến tiếng va chạm “Bạch bạch” của bộ ngực, Doãn

anh

Ninh khẽ

nói: “không

phải

nói

nhẹ

nhàng sao?”

Mộ Dung Phách Sùng

đã

mất kiên nhẫn trấn an

cô, dứt khoát dùng lưỡi liếʍ mυ"ŧ đầu v*

cô, quả nhiên, trong chốc lát Doãn

anh

Ninh

đã

sa đà vào, bắt đầu nhắm mắt lại, rầm rì hưởng thụ.

một

chân Doãn

anh

Ninh bị

hắn

nâng lên, toàn bộ thân mình rúc vào trong ngực

hắn, thân thể hư nhuyễn giống như

không

có trọng lượng, bàn tay di chuyển đến bên trong đùi

cô, vài sợi lông thưa thớt bị đầu ngón tay

hắn

cuốn lấy,

một

bàn tay khác buông bộ ngực



ra, từ sau lưng trượt xuống mông

cô, khi ngón giữa thon dài đặt lên cúc huyệt của

cô, cả người



run rẩy, thân mình vặn vẹo, phản ứng mãnh liệt hơn nhiều.

“Thích tôi chơi nơi này đúng

không? Thân thể



càng ngày càng dâʍ đãиɠ.”

Mộ Dung Phách Sùng xoa mông

cô,

nói

mấy lời dâʍ đãиɠ xấu xa.

Doãn

anh

Ninh vừa nghe thấy, trong lòng kêu lên

một

tiếng,

không

có gì phản cảm, ngược lại cảm giác được kí©h thí©ɧ xưa nay chưa từng có.

“A…… Ngón tay đừng moi nữa…… A……” Doãn

anh

Ninh vặn vẹo mông, sợ

hắn

đâm ngón tay vào.

Cúc huyệt trước giờ chưa từng chịu kí©h thí©ɧ như vậy, chỉ

một

chút



đã

không

thể thích ứng được.

Mộ Dung Phách Sùng buông chân dài của



ra, vội vàng che miệng



lại, “Suỵt!

nhỏ

giọng

một

chút, đừng để bị nghe thấy.”

Lời

nói

này như

đang

nhắc nhở

cô, nhưng ngón tay lại để ngay trước miệng cúc huyệt khẽ cào, còn

không

cho



rêи ɾỉ, càng nghẹn

không

thể phát tiết được, Doãn

anh

Ninh càng cảm thấy kí©h thí©ɧ hơn, chỉ mới trêu đùa ở miệng cúc huyệt

một

chút, d*m thủy

đã

chảy xuống đầm đìa.

Đầu Doãn

anh

Ninh bị

hắn

ấn ở

trên

vai, chỉ còn cái mũi lộ ra cho



hít thở, lỗ mũi phun ra hơi thở dồn dập, hạ thân cũng xôn xao, d*m thủy chảy ra nhiều đến nổi làm ướt cả cúc huyệt,

trên

ngón tay của Mộ Dung Phách Sùng cũng dính chất lỏng sền sệt mang hơi thở da^ʍ mĩ.

“Nơi này

thật

mẫn cảm……” Mộ Dung Phách Sùng có ý đồ dùng ngón tay cắm vào trong cúc huyệt, lại bị thịt non co rút xô đẩy ra ngoài,

hắn

cũng

không

nóng nảy.

Đem ngón tay ẩm ướt chuyển qua chỗ

âm

hạch, mềm

nhẹ

vuốt ve, cảm giác được thân thể Doãn

anh

Ninh lại run rẩy hơn,

hắn

từ từ buông lỏng tay ra, Doãn

anh

Ninh lập tức thở dốc dồn dập, rêи ɾỉ cao vυ"t.

“A…… Rất trướng…… rất kí©h thí©ɧ…… A…… ừ……” Bởi vì kí©h thí©ɧ mới vừa đến, hoa huy*t của



khó nhịn được,



liền dùng hai ngón tay cắm vào trong hoa huy*t của mình, điên cuồng ra vào.

Lần đầu Mộ Dung Phách Sùng thấy



phóng đãng như thế, trong lòng hơi chấn động, liếʍ nước bọt nơi khoé môi

cô, hai mắt

hắn

vẫn nhìn chăm chú vào hai ngón tay

đang

tự cắm vào hoa huy*t của

cô,

hắn

cũng

không

quên tiếp tục đùa bỡn

âm

hạch sưng đỏ của

cô.