Editor: YenhiVẻ mặt Mộ Dung Phách Sùng tức giận, đôi mắt đen xẹt qua chút hung ác nham hiểm, dường như muốn ăn tươi nuốt sống
cô, “cô
gái
mà Mộ Dung Phách Sùng tôi
đã
chạm qua, ai cũng
không
thể động đến.”
Doãn
anh
Ninh sợ tới mức cứng đờ, nằm ở
trên
sô pha, trừng lớn mắt nhìn làn váy bị vén lên cao, lông tóc đen nhánh lộ ra toàn bộ, ngón tay
hắn
qua lại ra vào giữa hai chân, dài giống như lưỡi dao cắt lấy thịt non mềm mại trong hoa huy*t của
cô.
Mộ Dung Phách Sùng trước mặt giống như ma quỷ Tu La ở địa ngục,
một
lòng chỉ muốn tra tấn
cô.
Lần đầu tiên thấy
hắn
tức giận như thế, Doãn
anh
Ninh chỉ có thể nắm quần áo, nhút nhát cầu xin, “Đau…… Đừng…… Tôi
không
muốn……”
Dáng vẻ Doãn
anh
Ninh cầu xin khá đau đớn, lúc này Mộ Dung Phách Sùng vẫn chưa thỏa mãn thú tính, ngón tay
không
ngừng chọc vào, móng tay ngắn ngủn mạnh mẽ ra vào trong hoa huy*t, Doãn
anh
Ninh bất an vặn vẹo thân mình, kɧoáı ©ảʍ nhè
nhẹ
cùng với cảm giác đau đớn trước sau vọt tới, càng ngày càng có nhiều mùi tanh nhàn nhạt bao lấy ngón tay của Mộ Dung Phách Sùng, nhưng
hắn
đã
bị lửa giận làm hôn mê đầu óc nên cũng
không
chú ý tới.
“Huyệt
nhỏ
của
cô
đã
bị làm rồi, còn muốn
đi
câu dẫn người đàn ông khác?” Ngón tay Mộ Dung Phách Sùng lục lọi từng tấc thịt mềm trong hoa huy*t của
cô, môi mỏng gợi cảm phun ra mấy lờ
nói
trái lương tâm.
Nghe vậy, Doãn
anh
Ninh có chút nổi giận, “Ư……
không…… Ha……
anh
mới làm……”
“Tôi làm? Tôi làm
cô
như thế nào.” Đôi mắt Mộ Dung Phách Sùng đỏ bừng giống như dã thú.
Sau khi ba ngón tay xâm nhập, Doãn
anh
Ninh đau đến mức mồ hôi chảy đầy đầu, lại
không
che dấu được dục hỏa dâng lên hừng hực trong cơ thể, “A…… mau lấy ngón tay ra …… A…… Sắp hỏng rồi……”
nói
xong, Doãn
anh
Ninh liền khóc lên.
Mộ Dung Phách Sùng lập tức ngẩn ra, ngẩng đầu thấy đôi tay
cô
đang
che mặt, từ khe hở ngón tay có thể thấy được nước mắt loang lổ, trái tim Mộ Dung Phách Sùng giống như bị đánh
một
cái, hô hấp dừng lại trong vài giây.
cô
gái
bên ngoài nhìn có vẻ rất mạnh mẽ kiên cường, đối mặt với chuyện này lại
không
cách nào che dấu được biểu
hiện
yếu ớt.
Mộ Dung Phách Sùng bỗng nhiên bừng tỉnh, lúc này mới ý thức được mình
đang
làm gì, rút ngón tay ra, thình lình phát
hiện
trên
đầu ngón tay có vết máu mơ hồ.
Mộ Dung Phách Sùng ngơ ngẩn mà nhìn tất cả, trong lòng hối hận.
Trước cửa động
đang
đóng mở, còn có vết máu hòa lẫn với d*m thủy tràn ra, trong lòng
hắn
quặn đau, sau
một
lúc sửng sốt,
hắn
nói: “Rất xin lỗi.”
Doãn
anh
Ninh phảng phất như
không
nghe thấy, đứt quãng khóc thút thít, cho đến khi đầu lưỡi mềm mại của Mộ Dung Phách Sùng vói vào trong hoa huy*t của
cô
mà quấy rối,
cô
mới
không
thể tin được mà buông đôi tay che mặt ra.
“anh
làm gì vậy?
đi
ra ngoài……”
cô
không
thể tin được, loại người tôn quý như Mộ Dung Phách Sùng lại phục vụ
cô
như vậy, nhưng cũng
không
thể bỏ qua mấy chuyện thương tổn mà
hắn
đã
làm với
cô.
Mộ Dung Phách Sùng
không
hé răng, ra sức đem lưỡi dài duỗi vào trong động liếʍ hút,
hắn
không
ngại mùi tanh nhàn nhạt và tơ máu
đang
chảy ra chút nào, “Tôi
sẽ
liếʍ sạch
sẽ
cho
cô.”
“Tôi
không
cần ……
anh
cút
đi……” Đầu lưỡi linh hoạt quấy phá
trên
dưới trái phải trong hoa huy*t, đầu lưỡi qua lại vuốt ve thịt non mềm mại, kɧoáı ©ảʍ điên cuồng như thế này,
cô
vẫn chưa từng được nếm thử.
Trong lòng
đã
có bài xích đối với Mộ Dung Phách Sùng, nên thân thể cũng
không
nguyện ý tiếp nhận
hắn, nhưng đây cũng
không
phải là vấn đề lớn lắm, để xem thời gian
cô
có thể chịu đựng dài hay ngắn mà thôi.
“A…… Ư…… Ha……” Doãn
anh
Ninh
không
kiềm chế được ngâm khẽ, thân thể càng ngày càng gấp gáp, kɧoáı ©ảʍ theo
sự
xâm nhập của ngón tay Mộ Dung Phách Sùng càng mãnh liệt thêm,
hắn
kỹ xảo thành thạo mà dùng ngón tay ấn
nhẹ
lên
âm
hạch, đầu lưỡi thăm dò trong động, đau đớn vừa rồi
đã
biến mất
không
còn tung tích, chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ chạy dài
không
ngừng.
d*m thủy sền sệt chảy ra liên tục, Mộ Dung Phách Sùng cực kỳ kiên nhẫn uống hết từng ngụm, cho đến khi mùi máu tươi biến mất, trong khoang miệng đều là d*m thủy ngon ngọt,
hắn
mới chậm rãi ngẩng đầu lên.