Editor: YenhiThân thể bị kɧoáı ©ảʍ lôi kéo, Doãn
anh
Ninh
không
khống chế được mà thở dốc vặn vẹo.
Miệng
hắn
tiếp tục hút lấy d*m thủy trong hoa huy*t, đầu lưỡi mềm
nhẹ
vỗ vễ thịt non
đang
bị thương, tiếng liếʍ mυ"ŧ “Chụt chụt” da^ʍ mĩ truyền ra.
Cái miệng
nhỏ
của Doãn
anh
Ninh rêи ɾỉ, vẫn
không
có cơ hội khép lại, nước miếng tràn ra ở khóe miệng để lại dấu vết màu bạc, dính
trên
gương mặt xinh đẹp của
cô, biểu cảm dâʍ ɭσạи, làm người ta hận
không
thể phá hủy
cô.
cô
khép hờ mắt, sảng khoái muốn ngất
đi. Lúc vặn vẹo mông, thân mình
cô
chậm rãi trượt xuống, Mộ Dung Phách Sùng dùng đầu lưỡi làm
cô
khá cực khổ, thế là ôm mông Doãn
anh
Ninh đặt ở
trên
tay vịn sô pha, như vậy
thì
toàn bộ hạ thể của
cô
không
hề che lấp mà lộ ra hết.
“A…… rất sảng khoái…… A…… Còn muốn nữa…… A……” Doãn
anh
Ninh chủ động ra sức nâng cao mông, muốn đem cả hoa huy*t tiến vào miệng
hắn.
hoa huy*t hồng hào kiều diễm ở dưới mí mắt
hắn
như đóa hoa nở rộ, cửa động ở giữa lúc đóng lúc mở, vừa đáng
yêu
vừa dâʍ đãиɠ.
Bởi vì Mộ Dung Phách Sùng đột nhiên rời
đi, Doãn
anh
Ninh chỉ có thể duỗi ngón tay chuyển đến hoa huy*t của mình, tự động đùa bỡn nó.
Ngón tay vụng về tìm kiếm ở cửa động, đem những chất lỏng ẩm ướt bôi lên hai cánh hoa, đến
âmhạch cũng
không
quên, vừa tự sờ âu yếm, vừa mất hồn dâʍ đãиɠ kêu, ngón tay trắng nõn đối lập mãnh liệt với hoa huy*t sưng đỏ, thấy hình ảnh như vậy, côn th*t của Mộ Dung Phách Sùng bị khóa trong qυầи ɭóŧ
không
ngừng kêu gào, sưng to đến mức quần muốn nứt ra.
“Tôi tới……”
hắn
lấy lòng mà hạ người xuống, đưa đầu lưỡi vào thăm dò trong hoa huy*t, hút lấy ngón tay
cô
đang
cắm trong đó, cũng từng bước hút ngón tay ra.
một
tay Mộ Dung Phách Sùng vỗ về lông tóc ở hạ thể của
cô, đầu lưỡi từ từ liếʍ láp hoa huy*t.
“A…… quá kí©h thí©ɧ…… A…… A……” Doãn
anh
Ninh
không
thể ức chế được dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, dùng sức đẩy mông lấp đầy vào miệng
hắn, Mộ Dung Phách Sùng thấy dáng vẻ hưởng thụ rồi lại nhẫn nhịn của
cô, liền đem đầu lưỡi
nhẹ
nhàng đυ.ng vào lại
không
xâm nhập.
Doãn
anh
Ninh
không
chịu được, điên cuồng mà kêu, “A…… Cắm vào
đi…… A…… Đem cây gậy lớn cắm vào
đi…… Tôi sắp chết rồi…… A…… Cho tôi……”
Mộ Dung Phách Sùng nghe vậy vừa định đem ngón tay cắm vào cho
cô
đỡ thèm, hoa huy*t lại bắt đầu co chặt lại,
một
dòng nước ấm phun ra làm ướt cả mặt
hắn, tiếp theo tiếng kêu cao vυ"t liền im bặt, chỉ còn lại tiếng ưm khàn khàn gợi cảm.
Thân thể Doãn
anh
Ninh liên tục run rẩy, đôi mắt nửa khép nửa mở, dáng vẻ
không
thỏa mãn, “Muốn……”
Ánh mắt
cô
nhìn chằm chằm đũng quần của Mộ Dung Phách Sùng, dáng vẻ cực kỳ khát vọng.
Mộ Dung Phách Sùng kéo hai chân
cô
ra,
đi
đến khe hở giữa bàn trà và sô pha, mở lớn hai chân
cô
ra, để ở
trên
vai mình,
hắn
thừa lúc đó cởϊ qυầи ra, để côn th*t thô to lộ ra ngoài.
côn th*t đâm vào, Doãn
anh
Ninh liền thét chói tai ra tiếng, “A…… Dùng sức…… sâu
một
chút…… A…… rất sảng khoái…… A……” hoa huy*t d*m thủy đầm đìa, khi cắm vào còn phát ra
âm
thanh “Xì” “Xì”.
d*m thủy
không
ngừng chảy ra làm côn th*t giống như ngâm trong nước ấm, khi cắm xuống đều có nước cách trở, làm
hắn
cắm rất thoải mái, bên trong chặt hẹp càng làm
hắn
lưu luyến hơn, côn th*t kiềm chế
không
được mà hung ác làm.
Kɧoáı ©ảʍ bị thịt mềm hút chặt, cây gậy lớn đối mặt với vực sâu trong hoa huy*t chỉ có thể thọc vào rút ra
không
ngừng, dùng sức, làm cho
cô
thành
một
bãi nước mềm mại vô lực.
hắn
đem sức lực toàn thân đều tập trung ở chỗ kia, cọ xát nhanh chóng làm chỗ đó càng thêm nóng bỏng.
Theo tốc độ ra vào mạnh mẽ của Mộ Dung Phách Sùng, thân hình Doãn
anh
Ninh run rẩy
không
ngừng theo mỗi lần rút ra đâm vào của
hắn.
Dưới
một
lần điên cuồng cắm vào, hai chân Doãn
anh
Ninh run lên phun triều lần thứ hai, cả người ngã
trên
sô pha chấp nhận việc Mộ Dung Phách Sùng
không
biết mệt mỏi tiến vào trong hoa huy*t.
Toàn thân mệt mỏi nhưng hai chân vẫn mở lớn như cũ, thân thể bị đâm được vuốt ve nằm ở
trên
sô pha, trong miệng
nhỏ
giọng rầm rì, Mộ Dung Phách Sùng nhiệt tình mà lăn lộn
cô
suốt
một
tiếng rưỡi mới kết thúc.