Chương 30

Người nọ cũng biết, đan dược này có phẩm chất cực tốt, rút ra nút bình liền ngửi thấy mùi linh khí nồng đậm, tuyệt đối là dược thượng đẳng, hơn nữa Quy Nguyên Tông địa vị hiển hách, đệ tử nội môn sẽ không hủy hoại uy danh của sư môn, đi bán đan dược giả.

Hắn chỉ là muốn thử xem liệu mình có thể mặc cả, mua hàng với giá linh thạch rẻ hơn hay không.

Đáng tiếc không thành công.

Hai bên trao đổi xong tiền hàng.

Ân Bất Ngữ tập mãi thành thói quen, cất linh thạch vào túi trữ vật, lúc này, hắn phát hiện bên mình xuất hiện một đứa trẻ rất nhỏ tuổi.

Đứa trẻ này là tới mua đan dược sao? Trong lúc nhất thời hắn vô cùng tò mò, nhịn không được quan sát động tác chậm chạm của đứa bé.

Cảnh tượng kế tiếp suýt chút nữa làm đôi hắn nhảy ra bên ngoài.

Đứa nhỏ kia tìm được quầy hàng, lôi ra một mảnh vải, mặt trên có dòng chữ nghệch ngoạch viêt “Trứng điểu thú cực phẩm”, người qua đường cười nói: “Đứa nhỏ này thật khoác lác, có quả trứng nào có thể coi là cực phẩm?”, “Chữ này thật đáng yêu, ta không nhìn kỹ cũng không biết viết cái gì……”

Sau đó, giây tiếp theo, đám người qua đường ồn ào này đều ngậm miệng lại, khϊếp sợ không nói ra lời.

Bởi vì đứa nhỏ này, từ trong túi trữ vật rách nát cũ kỹ, móc ra một cái rổ, trong rổ để không ít trứng.

Chính những quả trứng này đã khiến người qua đường lập tức khϊếp sợ, giống như bị sét đánh trúng.

Ân Bất Ngữ cũng là một trong số đó, trái tim hắn đập nhanh, tầm mắt không chịu khống chế mà dán chặt vào những quả trứng này. Quả trứng này mới vừa lấy ra, liền có làn gió cuồn cuộn linh khí thổi về phía chúng.

Nếu nói Tụ Linh Đan của hắn có thể cung cấp cho tu sĩ không ít linh khí, thì quả trứng tràn ngập linh khí của đứa nhỏ kia thiếu chút nữa làm hắn ngất xỉu, lúc đó giống như phượng hoàng gặp gỡ cây ngô đồng, kiếm tu gặp gỡ thần binh lợi hại, hắn gần như mất hồn mất vía, không thể tự khống chế.

—— Trời ơi! Trứng linh thú cực phẩm!

Gian hàng nhỏ bé trông bình thường, nháy mắt dòng người chen chúc xô đẩy, trong ngoài đông đúc náo nhiệt.

Vô số người giống như một cơn lốc xoáy lao tới, nhìn chằm chằm đứa trẻ loài người đáng yêu cùng những quả trứng trân quý trước mắt, tròng mắt đỏ lừ hưng phấn.

“Trời ơi, ăn một quả trứng điểu thú cấp chín thôi cũng có thể tăng rất nhiều tu vi! Ta không phải đang nằm mơ chứ???”

“Là thật sự, ngươi không có nằm mơ đâu! Ta ở bên cạnh hít hai hơi, đều cảm thấy tạp chất trong cơ thể bị thanh trừ, thần thức thanh tỉnh rất nhiều.”

“Một đứa nhỏ có thể lấy ra trứng linh thú cực phẩm, Vân Châu Thành thật là ngọa hổ tàng long……” Vô số người rơi vào trạng thái điên cuồng, giống như đang hù dọa đứa trẻ loài người.

Càng nhiều tán tu còn lại hỏi: “Nhóc con, quả trứng này bao nhiêu tiền? Một ngàn linh thạch ta mua, thế nào?”, “Một ngàn một, ngươi tuyệt đối sẽ không thiệt!”, “Một ngàn hai, tiểu đệ đệ huynh sẽ che chở đẹ”

Thật nhiều linh thạch nha!

Đứa trẻ loài người ngây thơ vừa định gật đầu.