Vương Nguyên tôi sau khi ngủ được một lúc lâu thì nghe thấy có tiếng gõ cửa ở bên ngoài. Tôi nghĩ giờ này ma nào mà tới đây nhỉ? Cũng không nghĩ rằng là Vương Tuấn Khải sẽ đến. Mở cửa ra liền nhìn thấy một thân ảnh cao lớn quen thuộc, đôi mắt hoa đào có chút phần tức giận, anh đẩy tôi vào nhà, đóng chặt cửa lại. Dùng sức mà hôn lấy đôi môi nhỏ nhắn của tôi, tôi lúc này mới không chịu được, cố sức đẩy anh ra.
"Vương Tuấn Khải, anh điên rồi"
"Phải, anh điên rồi, anh điên vì yêu em đó, anh điên vì câu nói chia tay của em đó. Vương Nguyên anh hỏi em, em có yêu anh hay không?"
Tôi yêu Vương Tuấn Khải không? Đương nhiên là yêu chứ, nhưng tôi không có dũng khí để đối mặt.
"Đã quyết như thế rồi, anh còn đến đây làm gì?"
Tôi trốn tránh câu hỏi của anh.
"Vương Nguyên, em là đồ nhát gan, em yêu mà em không dám nhận. Anh đã nói là sẽ bảo vệ em cơ mà? Anh còn chưa kịp bảo vệ thì em đã chạy đi đâu mất rồi? Anh nói cho em biết, sự nghiệp của anh bây giờ không quan trọng bằng tình yêu của hai chúng ta. Sự nghiệp của em và anh gầy dựng lên trong mười năm nay, số tiền đó đủ để chúng ta sống dư giả cả đời"
Tôi im lặng, tiếp tục nghe anh ấy nói.
"Tình yêu không phân biệt tuổi tác, giới tính cơ mà. Cha mẹ sinh con trời sinh tính. Ngoài kia người ta không ủng hộ chúng ta thì chúng ta vẫn còn có gia đình, công ty và cả những người bạn thân thiết nữa cơ mà. Vương Nguyên à, em hãy dũng cảm lên, dũng cảm cùng anh chiến đấu để bảo vệ tình yêu của chúng ta nào"
Tôi nghe đến đây trong lòng như cố đè nén một thứ gì đó lại vì câu nói của anh mà bung ra. Tôi khóc nức nở như đứa bé bị người khác dành lấy kẹo, nhưng thực tế thì kẹo của tôi không bị ai giành lấy cả, mà là tôi không có dũng cảm để đứng lên với lấy nó.
Vương Tuấn Khải thấy tôi bật khóc thì lại đau lòng, anh tiến đến ôm lấy dỗ dành tôi, hơi thở quen thuộc của anh phả lên đầu khiến tôi cảm thấy nhớ anh lắm, tôi chỉ muốn yêu anh một cách thật bình dị, nhưng số trời lại cho chúng tôi là ca sĩ nổi tiếng, là người của công chúng, làm việc gì cũng phải dè dặt. Tuấn Khải lúc này mới dùng thanh âm trầm ấm dịu dàng của mình mà hỏi tôi:
"Vương Nguyên, em có muốn cùng anh chung tay bảo vệ tình yêu của hai ta không?"
Tôi lúc này mới không ngần ngại mà gật đầu đồng ý, dùng thanh âm bạc hà của mình mà vang lên
"Có"
Một tuần sau đã đến. Như hẹn thì Vương Tuấn Khải mở một cuộc họp báo, lần này có cả tôi tham dự. Trong buổi họp báo Vương Tuấn Khải anh ấy không ngần ngại mà tuyên bố với cả thế giới trước ống kính máy quay:
"Tôi yêu Vương Nguyên, và Vương Nguyên em ấy cũng yêu tôi. Tôi không mong mọi người có thể chấp nhận tình yêu này, những mọi người cũng đừng lấy tình yêu của chúng tôi ra mà giễu cợt, phỉ báng chúng tôi. Chúng tôi cũng là con người, cũng có quyền được yêu như bao người khác, chỉ là chúng tôi yêu người đồng giới tính với mình. Gia đình chúng tôi đã không cấm cản thì cũng không đến lượt mọi người cấm. Mong mọi người có thể hiểu được suy nghĩ của tôi. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe"
Cứ như thế, hai người chúng tôi mặc kệ lời dèm pha của công chúng, nghênh ngang mà yêu nhau. Trải qua một thời gian dài, mọi người có lẽ cũng đã thích nghi được với chuyện này, không ít người năm đó phản đối chuyện của chúng tôi bây giờ lại gật đầu đồng ý chấp nhận. Giới giải trí Cbiz và công chúng bây giờ đã quá quen với một chuyện tình đồng tính mang tên Khải Nguyên. Tính đến thời điểm bây giờ, Vương Tuấn Khải anh ấy đã hai mươi bảy, Vương Nguyên tôi cũng đã hai mươi sáu, hai người chúng tôi cứ như vậy mà ở bên nhau mười một năm, chân thành yêu nhau hơn sáu năm.
Tôi từng nghe được một lời bài hát như thế này: "Ánh nắng phải xuyên qua cơn mưa mới có thể nhìn thấy được cầu vồng", tôi nghĩ lời hát này cũng giống như chuyện tình yêu giữa hai người vậy: "tình yêu phải trải qua khó khăn thử thách thì hai người mới có thể đến bên nhau thật hạnh phúc". Câu chuyện tình yêu này tựa như tôi và Tuấn Khải...
Sau khi xuyên qua màn mưa dày đặc thì cầu vồng xuất hiện rồi...
Sau khi tình yêu của chúng tôi trải qua khó khăn thử thách thì bây giờ hạnh phúc xuất hiện rồi...
Cầu vồng của tình yêu giữa Vương Nguyên tôi và Vương Tuấn Khải xuất hiện rồi...
Tôi muốn dành chương 7 của quyển sách "Yuan" này để kể cho mọi người nghe về tình yêu đồng tính đầy trắc trở cũng đầy hạnh phúc của bản thân tôi. Cảm ơn mọi người đã đón đọc.
Chương 7 "Yuan" hoàn.
Oneshort "Cầu Vồng" hoàn.