Thế loại: Xuất bản - Tiểu thuyết Ngày xuất bản: 05-2012 Giới thiệu Ngay từ cái tên Những người tình cô đơn kì lạ của tôi đã gợi lên một cảm giác vừa đau đáu vừa mong manh. Và hình ảnh gương mặt thiế …
Thế loại: Xuất bản - Tiểu thuyết
Ngày xuất bản: 05-2012
Giới thiệu
Ngay từ cái tên Những người tình cô đơn kì lạ của tôi đã gợi lên một cảm giác vừa đau đáu vừa mong manh. Và hình ảnh gương mặt thiếu nữ say ngủ trên bìa sách càng tạo ra ấn tượng gần như ám ảnh về những mộng mị triền miên. Đó là những cơn mê dằn vặt, không lối thoát, không cách nào tỉnh dậy được dù biết rõ những điều trước mắt chỉ là một giấc mơ.
Thực vậy, cả câu chuyện được kể trong Những người tình cô đơn kì lạ của tôi dường như bị bao phủ trong một làn khói sương. Những nhân vật cứ lướt qua nhau trong những cuộc gặp gỡ kì lạ, để rồi để lại trong nhau những câu hỏi vô lý: Liệu ta có thật đã gặp người đó chưa? Hay tất cả chỉ là tưởng tượng của một tâm hồn bất an. Cuốn sách mang đến cho độc giả những hình dung kì ảo về một thế giới siêu thực. Có những hình ảnh, những tính cách đẹp đến đáng say mê, như chàng trai chải chuốt mang bên mình bầu không khí quyến rũ u buồn, hay người đàn bà bí ẩn trong ngôi biệt thự trắng trên đồi cao, giọng nói như chuông ngân và những xúc chạm có phần phi giới tính. Cách tác giả dùng giọng văn trầm ngâm, nhấn nhá để miêu tả những mối quan hệ kì lạ, tình cảm không thể gọi tên, và những gắn kết tinh thần khiến khiến những con người trong câu chuyện như vừa đấu tranh với nhau vừa hòa lẫn vào nhau là điều ấn tượng nhất, dù rằng vẫn còn thiếu một chút để đạt được cảm giác tròn đầy. Mỗi con người trong đó đều đi chênh vênh trên cái ranh giới mong manh giữa thực và ảo.
Đọc cuốn sách, ta cứ có cảm giác chưa đủ đầy, thoáng chút trống trải trong tâm hồn, để rồi ngẩn ngơ tự hỏi: Mình đã thực sự đọc về những con người đó sao? Những kẻ mang nặng trên vai thứ hành trang duy nhất là nỗi cô đơn. Mỗi người một vẻ, làm nhuốm cả thứ màu xám trắng đặc quánh ra bầu không khi xung quanh họ, khiến ta thấy họ hấp dẫn đến lạ kì. Tha thiết theo đuổi những tình cảm yêu thương, đến cuối con đường vẫn chẳng có ai chờ đợi, vẫn không thuộc về một nơi nào, vì họ đã luôn đi qua nhau. Rồi bất chợt, giấc mơ kết thúc. Những ảo mộng hoang đường, khi ghê rơn khi đẹp đẽ, Taurus, madamme J, thằn lằn và gián trắng, đều tan biến đi, để cho thực tại êm đềm trở về trong ánh sáng trắng xóa.
Tee kéo chiếc vali trở về cùng “ tôi” trong một ngày chủ nhật - một ngày mặt trời chiếu trắng xóa cả mặt đất, khiến người ta khó nhìn rõ mặt nhau. Và khi hai cô gái ôm lấy nhau nức nở, nghĩa là họ sẽ mãi mãi ở đó. Những bản nhạc cũ, những bữa ăn tối, những nỗi niềm bâng khuâng trước đây, có lẽ sẽ mang một hương vị hoàn toàn khác. Bởi vì những con người ấy đã hoang mang, đã mắc kẹt, nhưng đối mặt với cô đơn, sống thật với mình để rồi được quay về. Bởi vì có điều gì đó đã mất…
Tình yêu đặc quánh trong nỗi buồn, vừa đau đớn vừa say mê, sự cô đơn tận cùng của bản ngã - Đó chính là ám ảnh day dứt tâm trí người đọc khi gấp trang sách lại. Một cuốn sách đáng mua, đáng đọc, và đáng suy ngẫm!