Chương 7

Phòng khách náo nhiệt bởi tiếng cười đùa, lâu lắm rồi mấy người họ mới tụ tập như vậy

Nhưng Nghiêm Hạo Tường xuyên suốt buổi tối đều không mở miệng nói quá nhiều, đôi chân mày lúc nào cũng nhíu lại với nhau. Hắn cảm thấy xung quanh có vấn đề, không là Hạ Tuấn Lâm có vấn đề, hắn đã cảm thấy cả một tuần nay rồi, nhưng hôm nay đặc biệt trầm trọng

Không hiểu sao hắn luôn ngửi được thoang thoảng mùi sữa quanh người Hạ Tuấn Lâm, một mùi hương ngọt ngào mà hắn chưa bao giờ ngửi thấy

Chết tiệt, Nghiêm Hạo Tường chửi thầm trong bụng, không lẽ hắn muốn Hạ Tuấn Lâm phân hoá thành omega tới phát điên rồi

Nhưng hiểu sao lại cảm nhận được cái mùi hương ngọt ngào này vô cùng chân thật

“Nghiêm Hạo Tường sao tự nhiên ngơ người ra vậy?”

Hạ Tuấn Lâm huých vào người hắn một cái kéo Nghiêm Hạo Tường về với thức tại, hắn lắc đầu nói không có gì

"Vậy cậu mau chọn đi thử thách hay thật lòng "

Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra bọn họ đang chơi thật lòng hay mạo hiểm, hắn nhất thời bị suy nghĩ về Hạ Tuấn Lâm làm cho mất tập trung không ngờ nhanh như vậy đã quay vào hắn rồi

Nghiêm Hạo Tường chần chừ một lúc rồi nói thử thách, Đinh Trình Hâm chỉ đợi có vậy liền ranh mãnh đưa một hộp hình phạt tới trước mặt hắn nói hắn bốc một cái

Nghiêm Hạo Tường không chần chừ bốc lên một tấm thẻ bài sau đó nhanh chóng lật ra xem trước sự tò mò phấn khích của mọi người

Trên tấm thẻ là một câu lệnh khiến Nghiêm Hạo Tường phải nhăn mày làm theo mệnh lệnh của người khác và tất nhiên đó là người của đầu bên kia chai nước

Đinh Trình Hâm thấy vậy liền nở một nụ cười ma mãnh, Mã Gia Kỳ không thể khép lại nụ cười

" Nghiêm Hạo Tường, giờ muốn đổi ý cũng không kịp nữa rồi "

Nghiêm Hạo Tường vứt tấm thẻ lên bàn, nhìn Đinh Trình Hâm đầy thách thức như muốn nói nam tử hán đại trượng phu dám chơi dám chịu

"A Thành ca, anh nói đi "

1 tiếng A Thành ca chính là lấy lòng

Đinh Trình Hâm nháy mắt với hắn một cái, liền hắng giọng với vẻ thích thú

" Nghiêm Hạo Tường, bốc một trong 3 tấm này nào "

Nghiêm Hạo Tường nhìn vào đôi mắt Đinh Trình Hâm một cái tìm sự tin tưởng sau đó dứt khoát bốc cái phía ngoài cùng bên trái

Lật thẻ thêm một lần nữa trong ánh mắt háo hức của mọi người, một dòng chữ hôn vô cùng chói loá xuất hiện giữa tấm thẻ, Nghiêm Hạo Tường bất động

" Hạo Tường mau chọn một người hôn đi nào "

Đinh Trình Hâm ra lệnh trong giọng nói không giấu nổi sự hưng phấn, những người kia cũng hưng phấn không kém liên tục hướng ánh mắt về phía Hạ Tuấn Lâm

Hạ Tuấn Lâm phút chốc cảm thấy căng thẳng tột độ, nếu Nghiêm Hạo Tường hôn Tống Á Hiên thì sao, đột nhiên cậu thấy khó chịu một cách lạ kỳ , còn đang nghĩ ngợi viển vông thì cậu bị một câu nói làm cho thần hồn điên đảo

" Hạ nhi, tôi hôn cậu nhé, được không ?"

Bốn mắt nhìn nhau, mặt Hạ Tuấn Lâm liền đỏ lựng lên, đôi môi khẽ run rẩy, tim bỗng chốc cũng đập nhanh đến lợi hại, cậu còn ngửi thấy một mùi bạc hà dễ chịu vương vấn xung quanh nơi đầu mũi, cả người giống như có ai đó đang vuốt ve vừa rung động vừa ấm nóng

Nghiêm Hạo Tường thấy cậu bất động liền nhẹ tiến gần tới, rút ngắn khoảng cách của cả hai, nghiêng đầu che đi tầm nhìn của mọi người, nhẹ nhàng đặt lên môi của Hạ Tuấn Lâm

Chỉ là một cái hôn nhẹ nhưng khiến đầu óc Hạ Tuấn Lâm trở nên mụ mị, mặt đỏ tim đập, tiếng mọi người hò hét hoàn toàn bị lấn át bởi tâm trí

Lúc này Nghiêm Hạo Tường khẽ ngậm lấy môi cậu mυ"ŧ nhẹ cảm nhận chút vị ngọt từ đôi môi của người, Hạ Tuấn Lâm cả người trở nên căng thẳng

Nhưng hắn không làm gì quá đáng chỉ mυ"ŧ một cái liền thả môi của Hạ Tuấn Lâm ra, hắn bỗng chốc nhíu chặt lông mày, khẽ nhìn con thỏ nhỏ cả mặt đỏ lựng đang gục mặt trong lòng mình thở ra từng hơi nặng nhọc, một hương thơm ngọt ngào xộc thẳng vào mũi…là hương sữa

Hạ Tuấn Lâm phân hoá rồi !!!

Trong căn phòng ngủ của Nghiêm Hạo Tường, Hạ Tuấn Lâm trên chiếc giường lớn, cả người nóng như lửa đốt, cổ lại ngứa ngáy, khó chịu , cả người mềm nhũn không còn chút sức lực

Hạ Tuấn Lâm cố gắng đứng dậy để vào phòng tắm, không ngờ rớt cái bịch… tiếp đất sàn nhà lạnh lẽo không sao đứng dậy lên nổi

Cánh cửa phòng bật mở, Nghiêm Hạo Tường bước vào căn phòng tràn ngập hương sữa nồng đậm, mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng ít nhiều vẫn bị cái mùi hương này làm cho ngứa ngáy cả người, lần đầu tiên hắn thấy có mùi hương làm hắn động tâm

Đang gắng sức đứng dậy Hạ Tuấn Lâm bỗng nhiên thấy cả người lơ lửng liền hô một tiếng rồi ôm chặt lấy người kia

Cả người Hạ Tuấn Lâm nóng như lửa đốt ngửi thấy hương thơm bạc hà mát lạnh yêu thích liền ôm thật chặt, cọ tới cọ lui trong lòng hắn, mát lạnh thoải mái

" Hạ nhi, đừng náo, tôi là Alpha đấy "

" Cậu thật mát…"

Nghiêm Hạo Tường đặt Hạ Tuấn Lâm xuống giường nhưng cậu không chịu buông tay vẫn ôm chặt lấy hắn, Nghiêm Hạo Tường cảm thấy nếu còn như vậy sớm muộn cũng hung hăng ăn luôn con thỏ này không chừa miếng nào, hắn cố nhịn xuống

" Hạ nhi ngoan mau nằm xuống,tôi dán miếng ức chế cho cậu sẽ không khó chịu nữa"

Khuôn mặt Hạ Tuấn Lâm đỏ lựng giương đôi mắt ngây thơ nhìn hắn

" Thật không ?"

" Thật mà. Tôi đã lừa cậu bao giờ chưa?"

Hạ Tuấn Lâm ngoan ngoãn chui vào trong chăn, nghiêng người cho hắn dán miếng ức chế

Lần nữa thách thức bản thân, Nghiêm Hạo Tường nhìn nơi tuyến thể lộ ra, đáy mắt xẹt qua một tia hoảng hốt nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh lấy miếng ức chế dán lên nơi mềm mại đó

Dán xong liền xoa nhẹ mái tóc cậu, nói cậu nghỉ ngơi rồi nhanh chân thoát ra khỏi căn phòng đó