Chương 4

12.

Sau khi công chiếu tập 1 ""Mưu tâm"", bộ phim đã trở thành chủ đề nóng trên mạng xã hội.

[Tôi đang nhìn nhầm sao?]

[Hu hu... Tôi gặm nát màn hình luôn rồi, cảnh hôn của vợ chồng Hàn Lương cũng quá thật rồi đấy!]

[Lương Miên xinh quá chời, tôi tuyên bố, từ nay tôi chính là fan hâm mộ của cô ấy, tôi muốn được bổ sung kiến thức về chị gái xinh đẹp này!]

[Lầu trên quá chậm, tôi đã xem hết sạch tất cả các phim của Miên Miên trong năm năm qua rồi!]

[Chỉ có thể nói mỹ nữ thật thảm, có tài năng nhưng lại thành công quá muộn, kĩ thuật diễn của Lương Miên năm năm qua đều luôn tiến bộ!]

[Thành fan, thành fan ngay, ai có thể không yêu mỹ nữ kính nghiệp được chứ?]

...

Nhìn số lượng fan hâm mộ không ngừng tăng, đại ngôn của các nhãn hiệu lớn và các kiểu kịch bản được chồng lên thành ngọn núi nhỏ, tôi có cảm giác không chân thật chút nào.

Tôi không còn phải lo lắng về việc máy thở của bố sẽ bị dừng bất kì khi nào nữa, mẹ cũng không cần phải đi làm giúp việc rồi nhìn sắc mặt người ta để sống nữa, em gái cũng không cần vừa học vừa làm nữa, tôi cũng không cần phải ngâm trong nước lạnh mùa đông để làm thế thân cho người ta nữa...

Thời gian tiếp theo tôi nhận rất nhiều công việc, tiền kiếm được còn nhiều hơn năm năm qua cộng lại, ba trăm vạn nợ công ty cũng gần trả hết

Đúng lúc tôi cảm thấy mọi thứ đều ngày càng tốt hơn thì đột nhiên xuất hiện một bài viết nói là bóc phốt thời trung học của tôi, bài viết lên thẳng hotsearch:

#Trình độ cấp ba của Lương Miên #Lương Miên b.ạo lực học đường

Ở bên dưới là một tấm ảnh vỡ nét, bên trong ảnh, một người có đường nét giống tôi đang tát một học sinh nữ, vẻ mặt độc ác.

[Lúc cấp ba Lương Miên chính là tiểu thái muội (1), hút thuốc uống rượu bắt nạt cái gì cũng làm, cuối cùng ngay cả đại học cũng không đậu.]

(1) là một thuật ngữ được truyền từ Đài Loan, Trung Quốc và phát triển từ Xiaotaibao của Đài Loan. Tiểu thái muội ban đầu dùng để chỉ khiêu vũ tabledance, về sau dùng để chỉ những cô gái côn đồ hoặc những cô gái trà trộn với côn đồ

[Ôi, tôi có cảm giác Lương Miên không phải người như vậy! Cô ấy luôn cho tôi cảm giác tài nữ am hiểu sâu rộng thơ văn hội họa ấy!]

[Còn tài nữ nữa, đại học còn không đậu mà cũng gọi là tài nữ được à!]

[Không thi đậu đại học lập tức tiến vào giới giải trí, còn kí hợp đồng với công ty lớn, làm thế nào để làm như vậy? Mọi người tự hiểu đi!]

[Uổng công tôi vẫn luôn thích cô ta, không ngờ cô ta lại là loại người này!]

[Thật buồn nôn, vậy mà còn bám lấy Hạ Hàn để xào cp Hàn Lương nữa, người phụ nữ xấu xa Lương Miên cút xa chút được không vậy?]

...

Đó... Đó không phải tôi.

Tôi lẩm bẩm nói nhưng lại không phát ra âm thanh.

Tình huống đột nhiên bị đảo ngược, tin nhắn bị khủng bố, bên phía nhãn hàng cũng yêu cầu tôi bồi thường phí vi phạm hợp đồng...

Giống như một giấc mơ hư ảo, khi tỉnh dậy lại là bóng tối vô tận.

Tôi ôm lấy ngực, mở to miệng để thở, cảm giác khủng hoảng tay run tim đập nhanh lại lần nữa xuất hiện.

Tôi như quay về ngày hè chói chang năm lớp mười hai...

Tôi đang làm bài thi văn, chủ nhiệm lớp đột nhiên gọi tôi ra ngoài:

""Lương Miên, người nhà em gọi điện thoại."" Chủ nhiệm nhìn tôi đầy lo lắng: ""Em phải chuẩn bị tốt tâm lí.""

""Miên Miên, con mau về nhà đi! Công ty nhà con phá sản, bố con bây giờ đang trúng gió nằm trong viện, mẹ con cũng bệnh luôn rồi!""

Trong điện thoại là giọng nói lo lắng của cô và tiếng khóc của em gái.

Tôi cảm giác đại não trống rỗng, tiếng khóc của người thân như vây lấy tôi, cái gì tôi cũng không nghe được.

Tôi không biết mình đã run rẩy thu dọn sách vở như thế nào, ôm lấy trái tim đập thình thịch của mình, vừa chạy vừa khóc.

Nước mắt không ngừng chảy trên suốt đường về nhà...

Lúc công ty giải trí Ngu Nhạc đến tìm tôi, tôi đọc hợp đồng như giấy nợ tự bán mình năm năm kia, không chút do dự mà đặt bút xuống kí.

Có rất nhiều công ty giải trí đến tìm tôi, nhưng chỉ có Ngu Nhạc tình nguyện thanh toán trước ba trăm vạn cho tôi.

Ba trăm vạn có thể giải quyết được tiền thuốc men của bố, trả phần lớn số nợ khổng lồ trong nhà, có thể...

Khi giáo viên biết tôi muốn nghỉ học mà tiến vào giới giải trí thì không khỏi thương xót nói:

""Em suy nghĩ kĩ chưa? Em là học sinh có hi vọng thi vào Thanh Bắc nhất, cô không mong em bỏ dở việc học.""

""Thưa cô, hiện tại tình hình trong nhà em đã như vậy, cho dù em có thi tốt cũng không còn tác dụng gì nữa."" Tôi cười khổ nói.

Ngày tôi thu dọn hết sách vở ở trường, thời tiết rất đẹp, trời xanh mây trắng, giống như ngày tôi nhập học vậy.

Bài thi trong tay nặng trĩu, vở ghi chép đầy chữ, ba năm trung học đầy tâm huyết của tôi kết thúc như giấc mộng đẹp.

Nhắc đến cũng buồn cười, lúc đi ra tôi còn đυ.ng phải một người mít ướt khóc lóc nói mình thi không đậu, nhìn rất giống chú chó nhỏ đi lạc, có lẽ vì thấy người đó quá đáng thương nên tôi đưa hết sách vở của mình cho cậu ấy, cũng coi như làm chuyện tốt.

Cũng không biết cậu ấy có đối xử tốt với đống sách vở đó của tôi không nữa.

13.

Thanh giả tự thanh (1), tôi vội cái gì cơ chứ? Người nên hoảng hốt chính là người đã tung tin đồn nhảm mới đúng!

(1) tự bản chất của người ngay thẳng, trong sạch, thanh tao, cho dù bị nói xấu vu oan họ vẫn không thanh minh và rồi sự thật sẽ được phơi bày.

Tôi tỉnh táo lại, thu thập chứng cứ đầy đủ, lúc chuẩn bị lên tiếng trả lời...

Thì Hạ Hàn lại thay tôi trả lời trước.

Anh công bố phiếu điểm thời trung học của tôi, còn đính kèm thêm một video khác.

[Tôi rất ấn tượng với bạn học Lương Miên, em ấy rất chăm chỉ, lại còn thông minh nữa, là một hạt giống tốt có thể thi vào Thanh Bắc. Đáng tiếc trong nhà xảy ra chút chuyện nên không thể tiếp tục việc học nữa. Nhưng tôi tin em ấy làm gì cũng sẽ hoàn thành tốt. Lương Miên cố lên, cô cũng đang theo dõi phim mới của em đó!]

[Này, Miên Miên, cậu còn nhớ mình không? Mình là Lệ Lệ ngồi cùng bàn cấp ba với cậu đây! Hồi cấp ba ngày nào mình cũng quấn lấy cậu để chép bài về nhà đó! Cảm ơn lòng tốt của cậu, nếu không mình đã bị chủ nhiệm mắng cho thảm rồi. Nói nhỏ cho cậu biết nè, thật ra mình cũng đang lén ship cp của cậu và Hạ Hàn đấy! Vợ chồng Hàn Lương cố lên!]

[Ừ... Lương Miên, đã lâu không gặp, có lẽ cậu không nhớ mình là ai đâu. Mình chính là Điền Sâm hay hỏi cậu toán ngày trước, lần nào lên lớp mình cũng nghe không hiểu, may mà cậu không chê mình phiền phức, lần nào cũng giảng lại cho mình... Lương Miên, cố lên, chúng mình mãi ủng hộ cậu!]

...

Từng giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, trước mắt tôi như xuất hiện phòng học không quá rộng rãi kia.

Dưới sự hoạt động không ngừng nghỉ của quạt trần, thiếu niên thiếu nữ tràn đầy sức sống ngồi phía dưới chăm chú giải từng bài thi khô khan trong thời thanh xuân của mình.

Hạ Hàn xuất hiện cuối video:

[Lương Miên, đừng sợ, chúng tôi đều đứng về phía em.]

Không biết từ lúc nào nước mắt tôi đã rơi đầy mặt.

Từ khi phải bỏ học giữa chừng và không thể tham gia thi đại học, tôi đã cố gắng trốn tránh mọi người và mọi thứ liên quan đến trường học, dường như vậy thì tôi vẫn có thể là Lương Miên có gia đình tốt đẹp, người thân khỏe mạnh, thành tích ưu tú, tương lai tươi sáng.

Tôi cố gắng tránh xa nhưng họ lại không trách cứ tôi, ngược lại còn nhớ rõ tôi, hóa ra họ vẫn luôn nhớ đến tôi...

Được nhiều người cổ vũ và ủng hộ như vậy, sau khi thảo luận với công ty, tôi bắt đầu đáp lại:

[Tôi là Lương Miên, rất xin lỗi vì đã khiến mọi người thất vọng, đúng là trình độ học vấn của tôi chỉ dừng lại cấp ba. Nhưng những tin đồn liên quan đến tôi khi đi học đều không phải sự thật, người trong ảnh cũng không phải tôi, hiện tại tôi đã chuyển giao việc này cho cảnh sát xử lí. Tôi muốn cảm ơn công ty của mình đã giúp đỡ tôi khi tôi gặp khó khăn, nhưng tôi vào công ty hoàn toàn hợp pháp và đúng với quy định. Thật tiếc vì đã phụ lòng dạy bảo của các thầy cô giáo, em xin lỗi vì đã không hoàn thành việc học, để mọi người thất vọng rồi.]

Cư dân mạng bình luận bên dưới:

[Thật đau lòng, lúc đầu cô ấy có thể thi đậu đại học tốt như vậy mà...]

[Nhiều giáo viên và bạn học như vậy nhưng không có ai nói gì xấu về cô ấy, như vậy cũng đủ để tôi biết cô ấy tốt đến mức nào.]

[Miên Miên, chúng em mãi mãi tin tưởng chị!]

[Cp Hàn Lương tiến lên!]

14.

Trải qua chuyện này, tôi phát hiện hóa ra bản thân vẫn chưa thể bỏ qua được việc mình bỏ lỡ kì thi đại học.

Trong lúc tôi đang do dự, một kịch bản có tên ""Niết bàn"" (1) đã thu hút sự chú ý của tôi.

(1) Niết bàn trong Phật giáo là một trạng thái tâm linh hoàn toàn thanh thản, yên tĩnh, sáng suốt, không vọng động, diệt ái dục, xoá bỏ vô minh, chấm dứt mọi khổ đau, phiền não.

Nữ chính Tần Tang từ nhỏ đã phải chứng kiến bố mẹ li dị, vừa phản nghịch vừa quái đản, là một nữ đầu gấu của lớp. Một lần bạn cùng lớp bị mất đồ có giá trị, lúc ấy chỉ có Tần Tang và một nữ sinh khác ở trong lớp. Mọi người đều cho rằng là Tần Tang làm, chủ nhiệm lớp trực tiếp tuyên bố nếu cô không trả lại đồ sẽ bị đuổi học.

Cô gái không có chỗ dựa dần dần trưởng thành trong những lời hoài nghi phỉ nhổ và ánh mắt ác ý của mọi người, một câu chuyện niết bàn trùng sinh.

Tôi có cảm giác kịch bản này rất hợp với mình nên đồng ý nhận vai.

Trong trường quay ""Bạn chọn kịch bản, tôi sẽ diễn"", tôi nắm lấy tất cả các cơ hội có thể học tập.

Tống Viễn Châu vừa tốt nghiệp chưa được bao lâu, cậu ấy cũng diễn không ít vai thiếu niên phản nghịch, vì để tìm cảm giác kiêu ngạo và du côn của nhân vật Tần Tang, tôi hỏi Tống Viễn Châu rất nhiều vấn đề.

[Hỏi anh đi! Xin em hỏi anh đi! Anh là ảnh đế, ảnh đế đấy! Miên Miên, sao em không hỏi anh mà lại đi hỏi thằng nhóc kia vậy!]

[Lương Miên, anh cho em thêm một cơ hội cuối cùng, em mau đến hỏi anh đi, mau đến hỏi anh đi! Nếu không, nếu không anh...]

[Đành phải chủ động đến tìm em vậy.]

Hạ Hàn còn đang mặc trang phục đế vương của Lý Cảnh, anh làm như không có chuyện gì nói: ""Ha ha, cúp Kim Long mấy năm nay làm nặng thật đấy.""

""Chúc mừng, chúc mừng.""

[Ai cần em chúc mừng chứ! Mau đến hỏi anh đi! Anh xin em đấy.]

Anh không được tự nhiên xoa tay, ánh mắt đảo khắp nơi: ""Gần đây tôi rất rảnh, có rất nhiều thời gian không có gì làm.""

Tôi nghe thấy tiếng lòng Hạ Hàn, cố ý trêu anh: ""Ừm, vậy anh có thể nhân dịp này mà nghỉ ngơi nhiều hơn.""

""Tôi có thể dạy em diễn xuất, em đừng đi hỏi Tống Viễn Châu nữa, hỏi tôi là được."" Thấy tôi vẫn không nhắc đến, Hạ Hàn đành phải tự mình nói thẳng.

""Nhưng nhân vật tôi sắp diễn là du côn kiêu ngạo cơ, cảm giác anh không giống vậy.""

""Sao lại không, vừa nhìn đã biết tôi là thiếu niên phản nghịch! Tôi rất hiểu nên chống đối như thế nào!"" Giọng Hạ Hàn lập tức cao lên một tông.

Nói xong, anh cau mày do dự một lúc rồi mới nói: ""Thời cấp ba tôi là một người nổi loạn có tiếng.""

Anh nói chuyện này khiến tôi nhớ lại chuyện cũ: ""Chúng ta cùng cấp ba nhưng sao tôi chưa từng nghe qua tên anh nhỉ?""

Dựa vào giá trị nhan sắc này của Hạ Hàn, hồi cấp ba anh kiểu gì cũng là giáo thảo, sao tôi lại không có chút ấn tượng nào với anh chứ?

""Tôi đổi tên.""

""Hả? Vậy trước tên anh là gì?""

""Tên tôi ngày trước không dễ nghe cho lắm.""

""Không sao, tên do bố mẹ đặt không có chuyện không dễ nghe được.""

""Tên ngày trước của tôi là Hạ Đại Niên.""

...

Im lặng, người im lặng đêm nay là cầu Khang mới đúng. (2)

(2) câu thơ trong bài ""Tạm biệt Khang Kiều"" của Từ Chí Ma

""Anh vẫn nên đổi .""

Chờ chút, Hạ Đại Niên?

Hóa ra Hạ Hàn chính là Hạ Đại Niên, là Hạ Đại Niên không thích bị quản thúc, cả ngày bị chủ nhiệm lớp nhắc đến kia!

Hạ Hàn thấy vẻ mặt tôi từ kinh ngạc chuyển sang cố nén cười, anh tức giận đến muốn bay màu: ""Không cho phép em cười!""

""Được được, tôi không cười."" Tôi cố nén cười: ""Anh sửa tên nhưng cũng không đến mức tôi không thể nhận ra chứ nhỉ!""

""Cho dù tôi có không đổi tên thì em cũng không nhận ra.""

Anh cúi đầu đá cục đá dưới chân, lẩm bẩm nói.

Giọng nói Hạ Hàn mang theo sự oán trách và khó chịu.

Có ý gì? Cấp ba chúng tôi từng gặp nhau rồi à?

""Hạ Hàn, cấp ba chúng ta từng gặp nhau rồi sao?""

Anh không lắc đầu cũng không gật đầu.

[Hừ, anh không nói, anh muốn em tự nhớ ra cơ.]

15.

Tỉ lệ người xem của chương trình ""Bạn chọn kịch bản, tôi sẽ diễn"" tốt ngoài tưởng tượng, mọi người đều bị quá trình yêu hận tình thù của nhân vật làm rung động.

[Hu hu... Cuối cùng quý phi và hoàng đế lại BE!]

[Nhân vật Nam Cung Nguyệt này thật tỉnh táo! Lúc đầu nàng là công chúa sống trong cung điện, sau khi quốc gia của mình bị diệt vong đã một mình đến nước địch báo thù. Sau khi thấy bách tính Nam Triều an cư lạc nghiệp dưới sự cai quản của Lý Cảnh, nàng lại tự uống rượu độc mà bản thân đưa đến cho Lý Cảnh. ""Phụ vương, mẫu hậu, nhi thần vô dụng, không thể tự tay gϊếŧ chết hoàng đế Bắc Lương. Nhưng g.iết Lý Cảnh thì dễ, tìm một quân vương trị vì bách tính Nam Triều mới khó. Phụ vương, ngài thiện lương nhẹ dạ, nhưng Nam Triều dưới sự quản lí của ngài mà ngày càng mục nát, quan lại tham ô ngày càng nhiều, bách tính khổ không thể nói nên lời. Không g.iết được kẻ thù, nhi thần phải tự mình xuống dưới bồi tội cho hai người vậy!"" Hu hu... Nguyệt Nguyệt công chúa của tôi...]

[Tôi yêu chớt vai tướng quân Diệp Hoài Đình của Tống Viễn Châu mất! ""Hễ hoàng đế Bắc Lương g.iết một thần dân của Nam Triều chúng ta, cho dù cả người ta phải tắm trong m.áu, cho dù hài c.ốt không còn ta cũng sẽ không đầu hàng. Nhưng hắn không làm vậy, thậm chí bách tính của chúng ta có cuộc sống tốt hơn nhiều khi ở Bắc Lương, an cư lạc nghiệp, không còn vừa đói vừa rét, cuộc chiến như thế này sao ta có thể đánh được? Muốn phí công mang hai trăm ngàn người kia quay về Nam Triều hại người sao?"" Bình tĩnh và tỉnh táo, hắn thật sự sống vì tính mạng của người dân!]

[Tôi không quan tâm, tôi yêu nhất là hoàng đế Lý Cảnh, dù biết nàng đến g.iết mình cũng không ra tay được, từng bước một giao quyền lực cho nàng, cảnh quý phi uống rượu độc bỏ mình, hắn khóc muốn rách cả mí mắt, m.áu và nước mắt hòa vào nhau nhìn xót xa thật huhu.]

[Kiều Vân Ý diễn cũng tạm được, nếu so với những diễn viên khác thì còn kém xa.]

...

Ba cảnh hôn của tôi và Hạ Hàn càng khiến cư dân mạng muốn thôi mà không được, lần đầu tiên là hoạt bát linh động, vừa chạm vào đã tách ra; lần thứ hai là công thành đoạt đất, răng môi khó tách rời; lần thứ ba là lúc gần chia tay, tỉnh táo mà chìm đắm.

[A a a, tôi mặc kệ, vợ chồng Hàn Lương là thật!]

Fan cp của tôi và Hạ Hàn có khắp mạng xã hội, siêu thoại về cp cũng đứng đầu.

[Hạ Hàn và Lương Miên đã sớm ở bên nhau rồi còn cố ý diễn không quen để hút m.áu fan cp à? Còn ngu ngốc đi ship cp, bị người ta đùa bỡn xoay vòng cũng không biết.]

Các bức ảnh tôi và Hạ Hàn chụp trùng địa điểm, bốn mốc thời gian từ 2015 đến 2019 bị ai đó đăng lên.

[Thật buồn nôn, rõ ràng đã sớm quen nhau, vì sao lại giả vờ không quen?]

[Tôi là người thích ship cp nhưng cũng không có nghĩa tôi thích bị người khác xem là người đần!]

[Có khả năng là trùng hợp không? Những địa điểm trong ảnh này phần lớn đều chụp ở Hoành Điếm, có khả năng hai người này đi quay phim ở Hoành Điếm rồi trùng hợp bị chụp không?]

[Lấy đâu ra nhiều trùng hợp thế? Sao không thấy Hạ Hàn và Kiều Vân Ý trùng hợp nhiều như vậy đi?]

[Kiều Vân Ý thật đáng thương, lúc trước còn bị lấy làm lá chắn.]

[Đau lòng bảo bối Vân Ý của chúng ta, Hạ Hàn, Lương Miên đúng là một đôi hèn hạ như nhau!]