Chương 7

Thẩm Anh than phiền một câu: "Cha của con thật là, chuyện trước kia đã lâu như vậy còn nhắc làm gì."

Thấy mặt mày tò mò của con trai, bà bất đắc dĩ cười một tiếng.

"Cũng không có gì. Lúc đó bệnh viện không giống như bây giờ, có hơi lộn xộn, lúc mẹ sinh, mấy cậu con không thể đến, chỉ có cha con và thím hai ở bên cạnh. Kết quả phía bên bệnh viện sơ suất, trong lúc chuyển giao đã xảy ra sự cố, chúng ta cho là con bị người ta bắt cóc mất."

Em bé vừa mới sinh ra lẽ ra phải được đặt trong phòng trẻ sơ sinh, sau đó mới tiến hành đi kiểm tra sức khỏe, ai ngờ đợi y tá đến bế đứa bé, lại phát hiện đứa bé biến mất. Mọi người đều hoảng loạn, Thẩm Anh vừa mới sinh xong chính là thời điểm suy yếu, đột nhiên nghe tin dữ này, lúc ấy liền có chút không chịu nổi được nữa.

May mắn sau đó đã tìm lại được đứa bé, nhưng Thẩm Anh vẫn là bởi vì lo lắng sợ hãi trong khoảng thời gian đó, cộng thêm lúc đầu bản thân không phải là người có sức khỏe tốt, nên đã để lại căn bệnh kéo dài đến bây giờ.

Kiếp trước, khi cậu chủ thật được cả nhà An Hạo mang đến, Thẩm Anh không có chút phòng bị đã biết được tin ôm nhầm, cùng lúc cũng biết được cậu chủ thật những năm qua sống không tốt, cha mẹ nuôi vừa mới qua đời, liền bị người thân khác tranh giành tài sản, lúc đó đã cảm xúc kích động, liền ngất đi mất.

Vì vậy, cho dù bây giờ đã biết sự thật, An Tinh cũng không dám nói thẳng ra chuyện ôm nhầm.

Cậu thăm dò cười giỡn nói: "Vậy làm sao mẹ chắc chắn sau này đứa bé được tìm lại, chính là con, không ôm nhầm nữa chứ?"

Thẩm Anh vươn tay véo tai An Tinh: “Do con học môn sinh học không tốt phải không, bảng phân loại nhóm máu đã học thuộc cho tốt chưa!"

An Tinh sợ hãi im lặng.

Trộn xong nước sốt, Thẩm Anh bắt đầu tiến hành bước kế tiếp. An Tinh một bên vừa khuấy chocolate, một bên vừa như hăng hái tán gẫu.

"Mẹ biết không, con thấy một tin tức về việc ôm nhầm đấy. Có hai giáo viên đi dạy ở vùng sâu vùng xa, con cái họ năm đó chính là bị ôm nhầm từ khi mới sinh ra."

Thẩm Anh: "Ừ?"

Lúc nãy trên đường về nhà, An Tinh đã tìm kiếm tin tức địa phương, tìm được những thứ mình muốn biết.

Kiếp trước vì ngại chướng mắt, sau khi sự thật được phơi bày An Tinh không thể nào ra khỏi cửa, tuy tiếp xúc cực ít với cậu chủ thật. Nhưng cậu vẫn có khá nhiều bạn từ nhỏ, từ họ cậu biết được nhiều tin tức về cậu chủ thật.

Cậu chủ thật tên là Ninh Vinh, được vợ chồng họ Ninh nuôi nấng. Bọn họ đều là giáo viên trung học, năm nay nghỉ hè họ đi dạy ở vùng núi. Bước sang mùa hè, vùng núi thường xuyên có mưa lớn, nơi bọn họ đi dạy bởi vì mưa lớn nên đã xảy ra lở đất, đất đá trôi, gây ra thương vong cho nhiều người. Hai người họ vì cứu một số học sinh, đã qua đời trong thảm họa này.

Sau khi tìm thấy thi thể, vì còn có nạn nhân khác, ngoài việc đối chiếu quần áo và thông tin khuôn mặt, còn tiến hành đối chiếu DNA. Kết quả phát hiện ra, Ninh Vinh cũng không phải là con trai của bọn họ.

Sự kiện liên quan đến việc giáo viên đi dạy ở vùng sâu vùng xa dũng cảm cứu người, còn kéo theo cả chuyện ôm nhầm đứa trẻ, đối với người trong cuộc dù thông tin thân phận cụ thể đã được giữ kín, nhưng ở địa phương không phải là chuyện bí mật. Kiếp trước, có lẽ chính vì vậy, Ninh Vinh mới bị bọn người An Hạo chú ý, từ đó nảy sinh nghi ngờ.

Nhưng kiếp này, An Tinh không muốn để An Hạo bọn họ gây kí©h thí©ɧ cho Thẩm Anh, cũng không muốn họ sớm tiếp xúc với Ninh Vinh.

Thẩm Anh nghe xong, không hiểu sao lại cảm thấy buồn cho đứa trẻ trong tin tức bị nhận nhầm. Cha mẹ vừa qua đời, lại phát hiện ra đó không phải là cha mẹ ruột của mình, trừ khi là người không có tình cảm, nhưng phàm là người có lương tâm, đều sẽ bị sốc.

"Thật là tạo nghiệp mà, đứa trẻ này phải đau lòng biết bao." Thẩm Anh lẩm bẩm nói.

An Tinh gật đầu: "Đúng vậy. Hai vị giáo viên đó đều là người tốt."

Năm đó có khá nhiều đứa trẻ được sinh ra tại bệnh viện, An Tinh biết mình bị ôm nhầm, nhưng không biết cha mẹ ruột là ai. Ban đầu nên đối chiếu DNA với vợ chồng nhà họ Ninh, nhưng vì Ninh Vinh có khúc mắc với họ, nên tạm thời không đề xuất yêu cầu kiểm tra với cậu ấy.

Dù vợ chồng nhà họ Ninh có phải là cha mẹ ruột của mình hay không, An Tinh cảm thấy, họ đều là những người đáng kính trọng. Ninh Vinh được bọn họ nuôi dưỡng lớn lên, nên cũng sẽ không phải là người xấu.

Chắc chắn là An Hạo bọn họ kiếp trước đã truyền cho Ninh Vinh những suy nghĩ không tốt, mới khiến Ninh Vinh với bọn họ có khoảng cách!

An Tinh nắm chặt nắm đấm nhỏ lại, kể cho Thẩm Anh nghe chuyện xảy ra hôm nay ở trong công ty, nhấn mạnh một tí cách An Hạo bắt nạt cậu, muốn cậu mang cơ thể đang ốm làm thêm giờ không cho phép về nhà.

Chưa được lên làm lãnh đạo mà đã hiểu được kỹ năng hút máu của nhà tư bản, tương lai không còn biết như thế nào nữa!