Chương 21

Uổng công An Hạo chỉ nhỏ hơn anh một tuổi, so với Tinh Tinh, An Hạo lớn hơn vài tuổi, hóa ra đều sống trong bụng chó!

Ồ, anh không có ý nói nhà An Hạo ai cũng đều là chó.

Trong khoảnh khắc ánh mắt Lộ Thiên Trầm khẽ thay đổi, An Tinh biết rằng anh đã tin. Cậu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại cảm thấy áy náy với anh.

Cậu biết rằng chuyện thật giả này, chắc chắn không thể nói với bất kỳ ai, mặc kệ ai nói, đều chỉ làm tăng thêm rắc rối hoặc làm người khác đau lòng. An Tinh cũng không phải là người thích phô trương, sống lại kiếp này, điều duy nhất cậu muốn thay đổi cũng chỉ là xóa bỏ khúc mắc giữa vợ chồng nhà họ An và Ninh Vinh.

Cậu hy vọng việc nhận con sẽ diễn ra suôn sẻ, không làm Thẩm Anh bị kích động, cũng không để Ninh Vinh tiếp tục cô đơn .

Vốn dĩ hết thảy có thể từ từ tính toán, nhưng xét đến việc sự thật sắp được phơi bày chỉ trong chưa đầy một tháng, An Tinh thực sự không nghĩ ra cách nào tốt hơn, chỉ có thể dùng cách trực tiếp nhất, trước tiên là phải lấy được báo cáo xét nghiệm ADN, tự mình đưa cho cha An mẹ An.

Cậu rất hiểu An Chiêu Minh và Thẩm Anh, hai người đó làm cha làm mẹ thì rất mạnh mẽ. Kiếp trước Thẩm Anh bị kích động lớn là do tinh thần trách nhiệm, khi bà biết Ninh Vinh phải chịu đựng nhiều khổ sở thì tự trách và đau lòng, nên mới bị bệnh. Còn kiếp này, trước tiên chỉ cần cậu thể hiện sự bối rối và khó chịu, Thẩm Anh và An Chiêu Minh chắc chắn sẽ cố gắng kiên cường.

Chỉ là... An Tinh cảm thấy áy náy khi nghĩ rằng mình luôn lừa dối Lộ Thiên Trầm.

Lộ Thiên Trầm mở miệng cắt ngang sự rối rắm của An Tinh: "Em muốn một báo cáo xét nghiệm ADN giữa chú An và em đúng không? Nhưng loại báo cáo này không thể giả mạo, giả mạo là hành vi vi phạm pháp luật, em biết chứ."

An Tinh vội vàng nói: "Em biết, tất nhiên em không thể để anh Trầm giúp em làm việc vi phạm pháp luật rồi ạ!"

Nói xong, cậu lục lọi trong túi, lấy ra một túi nhỏ đã được niêm phong cẩn thận, dán nhãn, nở một nụ cười nịnh hót lấy lòng người đàn ông.

"Đây là tóc của cha em! Em đã tự tay nhổ!"

Lộ Thiên Trầm: ...

Biểu cảm của người đàn ông khó tả, trong lòng nghĩ rằng cậu thiếu niên ngốc nghếch này bất cứ điều gì cũng làm ra được, còn thiếu niên thì cẩn thận từng li từng tí đặt túi bên cạnh, trở lại chỗ ngồi vẫn còn lẩm bẩm.

"May mà hôm đó nhổ nhiều, lát nữa em sẽ nhổ thêm một ít của mình."

Ngồi trở lại bên bàn ăn, đối diện với ánh mắt có chút bất đắc dĩ của người đàn ông, An Tinh chột dạ cười ngượng ngùng.

"Vậy anh Trầm giúp em làm một báo cáo xét nghiệm ADN nhé! Anh nhớ nhắc cơ quan phải giữ bí mật nha, để người ta biết thì không hay lắm ạ."

Tự nhiên Lộ Thiên Trầm hiểu thành, những việc ngốc nghếch mà đứa trẻ này làm, nói ra ngoài thì đúng thật là không hay, mặc dù anh không nói nhưng cũng tốt bụng đồng ý.

Nói chuyện với một người đàn ông tốt như vậy, An Tinh lại cảm thấy càng áy náy hơn.

Việc nhờ Lộ Thiên Trầm giúp làm xét nghiệm ADN, đồng nghĩa là đã kéo anh vào cuộc, dù sao hành động của Lộ Thiên Trầm trong mắt người ngoài, đại diện cho lập trường của nhà họ Lộ. Nhưng không còn cách nào khác, đây là phương pháp kiểm tra bảo mật nhất mà An Tinh có thể tìm được.

Huống chi, dù sao anh Trầm và cậu cũng có hôn ước -- mặc dù chỉ là trên miệng -- cũng coi như một nửa người nhà rồi. Vậy thì người nhà biết một số bí mật, chỉ có thể nói là tiết lộ trước một phần của câu chuyện!

An Tinh thấy chột dạ nên gắp miếng sườn cho người đàn ông: "Cảm ơn anh Trầm! Anh Trầm tốt nhất! Anh tuyệt vời nhất trên đời luôn!"

Ánh mắt Lộ Thiên Trầm sắc bén: "Tại sao em không gắp tôm cho anh?"

An Tinh cúi đầu chăm chỉ ăn.

Người đàn ông buồn cười lắc đầu, không nói thêm gì nữa, coi như đã đồng ý với lời cầu cứu của An Tinh. Mặc dù An Tinh rất tự tin về việc Lộ Thiên Trầm sẽ giúp mình, nhưng khi thực sự được cưng chiều như vậy, mười người thì mỗi người đều sẽ cảm thấy hưng phấn.

Anh Trầm tốt như vậy, sau này sẽ là anh trai thanh mai trúc mã của Ninh Vinh.

An Tinh trong lòng hừ một tiếng, quyết định trong thời gian còn là cậu chủ nhỏ, cậu sẽ cố gắng ăn thêm vài bữa của anh Trầm.

Hai người sau khi ăn xong cùng chơi game, lại vuốt mèo xem thêm hai tập phim, An Tinh mới cẩn thận từng li từng tí nhổ vài sợi tóc xoăn nhỏ của mình -- ban đầu muốn nhờ Lộ Thiên Trầm nhổ, nhưng người đàn ông với khuôn mặt nghiêm túc không hề động đậy cả buổi, An Tinh chỉ có thể tự mình nhổ, sau đó đau lòng vuốt ve mái tóc xoăn của mình. Ah, khi Lộ Thiên Trầm vuốt mái tóc xoăn của cậu, ngược lại động tác rất nhanh.

Khi cậu trở về nhà họ An, đúng lúc bữa tối chuẩn bị được bày ra.

Bước qua cổng chính biệt thự, An Tinh vẫn đang suy tư, tại sao một ngày của cậu lại bắt đầu bằng việc ăn và kết thúc cũng bằng việc ăn, thì nghe thấy tiếng nói của Thẩm Anh.

"Tinh Tinh về rồi à? Đi chơi với Thiên Trầm vui không con?"

An Tinh ngẩng đầu, thấy người phụ nữ đang mỉm cười nhẹ nhàng với mình, hạnh phúc mấp máy vành tai.