Chương 6: Cô lại chịu để nam nhân kia chạm vào mặt

“Tôi nói, chúng ta chia tay đi, từ nay về sau anh không cần đến tìm tôi nữa!”

Vẻ mặt Tô Oánh lạnh nhạt, lời này như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.

Nếu nói cô không yêu Phong Kình, đó là giả, cô yêu anh, còn là phi thường yêu, cô có thể vì anh từ bỏ rất nhiều thứ.

Tuy lần này chỉ là chuyện nhỏ, nhưng cũng chỉ ra những vấn đề của bọn họ.

Nam nhân tự đại này vĩnh viễn không biết mình đã sai ở đâu, nếu không giải quyết vấn đề này, giữa bọn họ sẽ luôn luôn có vết rách.

Nói cô tùy hứng cũng được, nói cô cố tình làm ra vẻ cũng được, cô đã mệt mỏi rồi.

Phong Kình ngước mắt nhìn cô, đồng tử đen nhánh ẩn chứa sự nham hiểm hung ã, “Vì sao?”

“Hai anh bảo vệ, mời anh ta ra ngoài đi, tôi muốn nghỉ ngơi, phòng này được đăng kí chỉ có tên tôi thôi.” Tô Oánh xoa xoa ấn đường, không trả lời vấn đề của anh, cô mệt mỏi.

“Vị tiên sinh này, mời anh rời đi.” Hai người bảo vệ nhìn nhau, đứng trước mặt Phong Kình, chặn tầm mắt của anh lại.

“Tô Oánh! Vì sao?”

“Không có lý do gì cả, nếu muốn nói rõ, chính là tôi đã chán an rồi.”

Phong Kình nhìn bóng dáng của cô, bộ dáng quyết tuyệt lại kiên định, anh không hiểu lý do vì sao, hôm trước bọn họ vẫn còn tốt mà.

“Nếu em không thích chuyện hôm đó, chúng ta về sau có thể đổi chỗ khác làm....”

“Phong Kình!” Tô Oánh đánh gãy lời anh, quay đầu nhìn Phong Kình, “Đến bây giờ anh vẫn chưa rõ vì sao tôi lại nói chia tay hả?”

Phong Kình nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt đều là tức giận sắp phun trào: “Em không nói sao anh biết được? Tô Oánh, nếu em chia tay với anh, em biết mình sẽ mất gì không?”

“Anh luôn luôn tự đại như vậy!” Tô Oánh tức giận để đỏ mặt.

“Tiên sinh, nếu anh không đi, chúng tôi sẽ động thủ.” Bảo vệ có chút xấu hổ, người yêu cãi nhau muốn chia tay, bọn họ cũng rất khó xử.

Ở đây người trả tiền mới là nhất, bọn họ đều nghe Tô Oánh.

“Tô Oánh, anh chờ em đến cầu xin anh! Vĩnh viễn đều giống khi trước cầu anh!”

Phong Kình quay đầu rời đi, bảo vệ cũng nhanh chóng đuổi theo, còn khéo léo đóng cửa lại cho cô.

Tô Oánh ngồi trên giường, khóe mắt có chút ướt, đau lòng đếu nỗi hít thở không thông.

Chỉ có cô biết, nếu tiếp tục như vậy, đau khổ cũng chỉ có cô.

Cô đã hèn mọn quá lâu rồi, thật sự quá mệt mỏi, đã đủ rồi.

_______

“Cút!” Phong Kình đi ra khỏi thang máy, hai người bảo vệ vẫn đi sau anh.

Hai người bảo vệ run lên, nam nhân này lúc tức giận thật đáng sợ.

Nhưng bọn họ phải đưa anh ta ra cửa, tránh để anh ta đi quấy rối Tô tiểu thư như lúc trước.

Hô~~

Bọn họ đều biết rõ, Tô tiểu thu là minh tinh nổi tiếng, người đàn ông này không biết lấy tự tin ở đâu, còn nói Tô tiểu thư sẽ đi cầu anh ta.

Cũng không biết ăn uống thế nào, biến thành dạng này.

“Boss!” người của anh vẫn luôn đợi ở dưới sảnh, thấy Phong Kình xuống liền chạy đến đón.

“Giám đốc...” Hai người bảo vệ thấy người đón anh, lập tức trợn mắt há hốc mồm.

Đây là người phụ trách ở khách sạn bọn họ, trước đây cả hai đã gặp qua nhiều lần.

Nhưng bây giờ giám đốc đang gọi anh ta là gì?

Boss?!

“Về Hải thành.” Phong Kình xoay người đi ra ngoài, anh thật sự điên rồi mới chạy đến đây giải thích với cô.

Nữ nhân kia căn bản không nghe hiểu lời anh, dù anh nói gì cô cũng không tin.

Còn nói chia tay, a, làm như Phong Kình anh không có Tô Oánh cô sẽ không sống được vậy!

Giám đốc Trần chạy nhanh đuổi theo Phong Kình, thiếu gia bị sao vậy.

Sáng sớm chạy đến đây vì muốn gặp Tô tiểu thu, sao bây giờ đã muốn đi rồi.

Hình như có vấn đề rất lớn...

Chẳng lẽ là chuyện trên Weibo?

Hắn theo Phong Kình đến bãi đỗ xe, Phong Kình đã ngồi vào ghế điều khiển, chờ Trần Độ lên xe anh liền lái đi.

Trần Độ nhìn vẻ mặt hung ác nham hiểm của anh, hắn nhanh chóng cài dây an toàn vào, tâm tình lão đại không tốt, chắc chắn sẽ lái rất ghê.

Thấy anh mây mờ chưa tan, Trần Độ nhẹ giọng khuyên nhủ: “Boss, anh đừng nóng giận, tôi nghĩ Tô tiểu thư và Lục Đáp Tu không có gì đâu, ngày thường lúc tôi đi ăn cơm cùng nữ nhân, nếu trên mặt cô ấy có hạt cơm tôi cũng sẽ giúp cô ấy lau đi, Lục Đáp Tu có lẽ cũng vì chuyện này nên mới sờ mặt Tô tiểu thư...”

Rầm......

Bánh xe cọ xát trên mặt đất, phát ra tiếng vang thật lớn.

“Cậu nói cái gì?!” Phong Kình dừng xe lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hắn.

Trần Độ bị anh dừng xe đột ngột làm cho giật mình, hắn nhanh chóng vỗ ngực, sau đó mới nhìn lão đại, “Anh không biết sự việc trên hot search sao?”

Phong Kình cảm thấy trong thân thể mình như có một núi lửa, sắp phun trào rồi.

“Lục Đáp Tu sờ mặt cô ấy?” Nữ nhân kia lại dám để người đàn ông khác sờ mặt cô!

“Coi như tôi chưa nói...” Trần Độ run bần bật, sau đó giải thích: “Là buổi tối hôm nay, Tô tiểu thư và Lục Đáp Tu đi ra ngoài ăn cơm, bị người ta chụp được, lên hot search, hiện tại mọi người đều nói Tô tiểu thư và anh ta rất xứng đôi, còn nói cái gì CP Soda trăm năm hòa hợp.... Ngài yên tâm, tôi tuyệt đối theo ngài và Tô tiểu thư.”

“Đưa cho tôi.” Phong Kình đem xe đỗ vào bên đường, hướng về phía hắn vươn tay ra.

“Dạ? Cái gì?”

“Hot search!”

“À à.” Trần Độ nhanh chóng mở điện thoại ra đưa cho anh, còn khôn khéo mở Weibo lên.

[CP của tôi quá real!]

[CP Soda siêu ngọt]

___ a a a, thật tốt, quá ngọt! Ca ca đã sắp 30 rồi, cuối cùng cũng yêu đương.

___ ánh mắt sủng ái kia, mẹ ơi! Tôi chết rồi! Ca ca và Tô Oánh thật ngọt ngào a!

___ Nghe nói Tô Oánh và Lục Đáp Tu là bạn học, đây là tình yêu thần tiên gì, từ đồng phục đến áo cưới, QAQ, tôi ngất!

Rầm....

“Boss!” Nhìn điện thoại bị nện xuống đất, xe nghiền nát nó, biến thành những mảnh nhỏ

“Đó là di động của tôi!” Trần Độ thiếu chút nữa khóc lên, hắn mới đổi HWp30 a!

Phong Kình nắm chặt tay lái, Tô Oánh đã từng nói với anh, cô sẽ giữ khoảng cách với Lục Đáp Tu, hiện tại thì sao? Cô là vì thích Lục Đáp Tu, nên muốn chia tay với anh?

Phong Kình quay đầu xe, trong ánh mắt hoảng sợ của Trần Độ, đem xe trở lại khách sạn.

A, Tô Oánh, cô cho rằng mình có thể ở bên nam nhân kia sao?

“Có phải Lục Đáp Tu cũng ở Lôi Địch Sâm không?”

“Đúng vậy, cách vách Tô tiểu thư ạ.” Trần Độ vẫn còn đau lòng điện thoại di động mới của mình, nhưng khi lão đại hỏi chuyện hắn không dám giấu diếm

“Đổi phòng cho anh ta!”

“Không được, là đoàn phim sắp xếp, thuận tiện cho công tác của bọn họ...”

“Là để thuận tiện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ phải không!” Phong Kình nghiến răng nghiến lợi, “Khó trách Tô Oánh muốn chia tay với tôi, chính là vì nam nhân kia! A, nam nhân kia có gì tốt? Tôi đối xử với Tô Oánh không tốt sao? Cô muốn tài nguyên cũng là tôi cấp, vết nhơ cũng do tôi xóa, lúc nào cũng bao dung vô hạn với cô, cô còn muốn thế nào? Nữ nhân đều là được một tấc muốn thêm một tấc!”

Trần Độ không nói tiếp, lão đại giúp Tô tiểu thư xóa vết nhơ trước kia hình như đều vô dụng.

Nói đến tài nguyên, trong 1 năm này, Tô tiểu thư đã từ bỏ rất nhiều bộ phim truyền hình và địa ảnh, chỉ chụp mấy cái quảng cáo.

Ai, người trong tình yêu, thật là...

“Sắp xếp cho tôi, ở cạnh phòng Tô Oánh!”

“Bên kia đã có người ở...”

“Cho anh ta lên phòng tổng thống, tôi phải xem thử Tô Oánh vụиɠ ŧяộʍ với tên gian phu kia thế nào!”

“....”

Phong Kình nghiến răng nghiến lợi nói, nghĩ đến người phụ nữ thuộc về mình lại bị nam nhân khác chạm vào, anh liền muốn gϊếŧ người!

Gϊếŧ cô, cũng gϊếŧ gian phu kia!